Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 406

Cập nhật lúc: 2025-04-10 04:31:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vưu Chiêu Phúc không kiên nhẫn xoay mặt đi, Lý Vận Linh cùng Minh Thành Hữu đứng ở trước sân khấu, nét mặt bà vẫn mỉm cười, thỉnh thoảng đi qua chào hỏi cùng đám người, trong miệng lại ẩn chứa vẻ không vui.

 

"Chuyện gì xảy ra thế này, gây chuyện còn tới cả nơi tổ chức hôn lễ nữa?"

 

Minh Thành Hữu cầm ly rượu đỏ, còi báo động bên ngoài vang lên bốn phía, một người vội vàng chạy tới kêu to.

 

"Tam Thiếu, xe hoa bị người ta đập."

 

Sắc mặt Lý Vận Linh lo lắng. "Cái gì?"

 

"Mới vừa rồi có hai phụ nữ muốn vào, bởi vì không có thiệp mời nên bị tôi ngăn ở bên ngoài, trước khi đi một người trong đó còn dùng hòn đá đập xe hoa."

 

"Thật là kỳ cục!"

 

Lý Vận Linh tức đến nỗi dậm chân.

 

"Ngày kết hôn lại xảy ra mấy chuyện náo loạn này, cái này là Phó Nhiễm cố ý đúng không?"

 

Minh Thành Hữu bưng ly thủy tinh trong tay, tỏ vẻ hời hợt, hắn đem ly rượu đỏ uống một hơi cạn sạch, khóe mắt càng hiện lên dáng vẻ s người, hắn không cthèm quan tâm nói với Lý Vận Linh.

 

"Đập thì đập, mẹ cũng không kém mấy thứ như vậy."

 

Lý Vận Linh nghe vậy càng thêm tức giận.

 

"Rốt cuộc là con không để cho mẹ bớt lo, nhìn tấm ảnh cưới đặt ở kia một chút đi."

 

"Không phải là rất tốt sao?"

 

Minh Thành Hữu cãi lại. "Bạn của Huống Tử có tay nghề hạng nhất."

 

Up3

 

Vương Nhứ Đình đi tới nhặt bó hoa cưới lên, mấy cô gái vẫy tay hướng cô.

 

"Nhứ Đình, lại không tranh giành được hoa cưới rồi, mau tới đây, hôm nào chị đây sẽ giới thiệu cho cậu."

 

Vương Nhứ Đình cười đùa mấy câu, thấy ảnh cưới của Minh Thành Hữu cùng Vưu Ứng Nhụy bởi vì mấy người đến chen nhau quá nhiều nên bị lệch sang một bên, cô đi tới chỉnh lại, ánh mắt lơ đãng liếc qua thảm cỏ, thấy một tờ giấy bị vo viên vứt trong bụi hoa bên cạnh.

 

Vương Nhứ Đình nghĩ đến chuyện Phó Nhiễm tới nơi hôn lễ diễn ra, cô đi tới nhặt nắm giấy lên sau đó mở ra, mặc dù đã bị nhàu nát, nhưng sau khi ghép lại vẫn có thể thấy rõ ràng là tờ kết quả siêu âm.

 

Cô giật mình trợn tròn mắt, vội vàng cất tờ kết quả đi.

 

"Nhứ Đình, mau ngồi."

 

"Các cậu cứ ăn trước đi."

 

Vương Nhứ Đình cũng không quay đầu lại đi về phía nơi xa, Vưu Ứng Nhụy đang tiếp khách, Vương Nhứ Đình kéo cánh tay của cô.

 

"Nhụy Nhụy, tớ có việc muốn nói với cậu."

 

"Chuyện gì?" Vưu Ứng Nhụy hơi nghiêng người sang.

 

"Chờ một lúc sau hãy nói."

 

"Chuyện rất gấp." Vương Nhứ Đình khăng khăng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-406.html.]

Vưu Ứng Nhụy mơ hồ thấy trong mắt cô có cái gì không đúng, cô dắt tay Vương Nhứ Đình đi tới phòng nghỉ. Vào đến bên trong phòng, Vương Nhứ Đình thấy xung quanh vắng lặng, cô xoay người đóng chặt cửa phòng.

 

"Nhứ Đình, chuyện gì làm cho cậu nóng ruột như vậy?"

 

Vưu Ứng Nhụy ngồi ở trước gương trang điểm trang điểm lại, ánh mắt xuyên qua gương nhìn về phía cô.

 

Vương Nhứ Đình đem tờ kết quả siêu âm trong tay ra, chăp vá lại sau đó đẩy tới trước mặt Vưu Ứng Nhụy.

 

"Cậu xem cái này một chút."

 

Bàn tay Vưu Ứng Nhụy bỗng nhiên dừng lại, tiến tới nhìn kỹ, cô nhìn thấy tên của Phó Nhiễm ghi trên đó cùng những thông tin về chuyện có thai, nét mặt Vưu Ứng Nhụy hoảng hốt, bàn tay nắm chặt tờ kết quả, nghiêng người sang.

 

"Tại sao có thể như vậy?"

 

"Tớ còn muốn hỏi cậu đấy."

 

Vương Nhứ Đình kéo ghế ngồi vào bên cạnh Vưu Ứng Nhụy.

 

"Không phải là cô ta đã uống thuốc rồi ư, có thể đứa nhỏ này là của người khác hay không?"

 

Hai tay Vưu Ứng Nhụy chống trán, nhắm chặt mắt lại.

 

"Suy nghĩ của tớ rất loạn."

 

"Nhụy Nhụy."

 

Chóp mũi Vưu Ứng Nhụy chua xót, lúc mở mắt ra nước mắt tràn đầy trong hốc mắt.

 

"Xem thời gian, khả năng là của người khác rất nhỏ."

 

"À?"

 

Vương Nhứ Đình rút khăn giấy ra đưa cho cô.

 

"Bây giờ thật phiền toái, chuyện này vốn đến đây là chấm dứt, cùng lắm là lúc nghĩ tới trong lòng sẽ không thoải mái thôi, nhưng nếu như đứa nhỏ này thực sự sinh ra thì làm sao bây giờ?"

 

Vưu Ứng Nhụy nóng lòng."Tớ cũng không biết."

 

"Cậu có định cho Tam Thiếu biết chuyện này không?"

 

Vưu Ứng Nhụy ngẩn người ra, bộ dáng hoảng hốt.

 

"Nếu anh ấy biết, hôn nhân của tớ còn giữ được sao?"

 

"Tớ chính là sợ cậu trở nên hồ đồ mới nhắc nhở cậu. "

 

Vương Nhứ Đình cầm tờ kết quả lên.

 

"Nếu Phó Nhiễm rơi vào trường hợp này cũng không có gì đáng nói, tớ nghĩ cô ta hoặc là muốn bỏ đứa nhỏ này, hoặc là sẽ định giấu giếm Tam Thiếu. Cậu cũng coi như không biết chuyện này, chúng ta yên lặng trước theo dõi diễn biến, nhưng nếu cô ta muốn sinh nó ra, thì cậu nên chú ý."

 

"Nhưng bụng của cô ta lớn ra, sớm muộn có ngày sẽ bị biết."

 

Tớ chính là ý này, âm thầm lấy xuống là tốt nhất, nhưng nhưng nếu cô ta muốn sinh đứa bé. . . . . . Cậu suy nghĩ một chút, có một đứa bé ràng buộc giữa họ, về sau cậu nên cố mà chịu đựng ."

 

Vương Nhứ Đình thấy nàng màu đen mascara vầng nhuộm.

 

"Đừng khóc, chút nữa Tam Thiếu cùng mẹ chồng cậu nhìn thấy ngược lại sẽ đem lòng sinh nghi."

Loading...