Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 416
Cập nhật lúc: 2025-04-11 04:28:14
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện tại cả tài chính của thị trấn Nghênh An lâm vào trong khủng hoảng, giới ngôn luận tuyệt đối không khoa trương, suy nghĩ của Minh Thành Hữu dường như không tập trung vào chuyện làm ăn,
có dụng ý thu mua cùng thâu tóm, mọi người nghe được ba chữ Minh Tam Thiếu này không hề muốn dây dưa cùng hắn, phàm là công ty có một chút thực lực kinh tế đều muốn làm sao tránh né chuyện bất thường này.
Đúng, chính là bất thường, hành vi xử sự của hắn đã rơi vào một loại cực đoan, thủ đoạn càng khó giải quyết, so sánh sự lợi hại với những nhân vật lăn lộn ở thương trường mấy thập niên sợ là chỉ có hơn chớ không có kém.
Phạm Nhàn ngẩng đầu đột nhiên thấy Phó Nhiễm đứng sau sô pha.
" Tiểu, Tiểu Nhiễm?Phó Nhiễm thấy Phó Tụng Đình quay đầu lại.
"Kiểu như vậy là hành động tự sát, sợ rằng là MR sẽ bị hủy ở trong tay hắn."
Phạm Nhàn tức giận nói. "Hủy là tốt hơn!"
Phó Tụng Đình mới định nói chuyện tiếp, thấy Phó Nhiễm đi tới trước mặt.
"Cha, sáng sớm chạy mấy vòng?"
"Một lão già khọm đâu còn có thể so sức cùng người trẻ tuổi chứ."
Phạm Nhàn thừa dịp này bất ngờ tắt TV đi.
Phó Nhiễm không nói về tin tức mới vừa rồi tới một chữ, chuyện trên thương trường cô cũng không quan tâm, lại là chuyện liên quan tới Minh Thành Hữu, đã sớm không hề liên quan tới cô.
Lúc tan việc ra khỏi cửa bất ngờ nhận được điện thoại của Tống Chức, ý muốn Phó Nhiễm tới nhà Tần Mộ Mộ, nói là có chuyện lớn xảy ra.
Phó Nhiễm không nói thêm câu nào đi ô-tô chạy tới, mơ hồ đoán được, nhất định là Cố Lỗi ở bên ngoài gây ra những chuyện gì, cô đỗ xe ở dưới lầu, vào thang máy đi tới tầng lầu Tần Mộ Mộ ở.
Mở cửa là Tống Chức, đôi mắt đỏ hoe đưa Phó Nhiễm vào trong nhà.
Những đồ dùng thiết bị lắp đặt trong nhà toàn bộ đều là mới tinh, từ ngày Tần Mộ Mộ kết hôn đến nay cũng chẳng qua bao nhiêu tháng.
Bên trong phòng khách, trên nền nhà bừa bãi, gần như không có chỗ đặt chân, bùn đất bên trong bồn hoa hỗn độn cả dấu chân, b.ắ.n cả lên trên tường, toàn bộ cốc chén trên khay trà bị ném xuống mặt đất, Phó Nhiễm đứng ở bên trong phòng ăn.
"Làm sao lại cãi nhau thành ra
"Mộ Mộ đang khóc ở trong phòng, nói muốn chờ cậu."
Phó Nhiễm cùng Tống Chức đi vào gian phòng, bên trong lộn xộn lung tung cũng không thể tốt hơn so với bên ngoài, trong tủ quần áo lộn xộn, Tần Mộ Mộ nằm lỳ ở trên giường khóc mãi.
"Mộ Mộ."
Nghe được tiếng Phó Nhiễm, Tần Mộ Mộ vọt đứng dậy ôm lấy hông của cô.
"Tớ nên làm thế nào? Cậu giúp tớ tới gặp Tam Thiếu nói một chút, để cho hắn đừng hại tớ nữa, tớ thật sự không chịu nổi."
Tống Chức nghe ra chút manh mối.
"Chuyện này sao lại liên quan đến Tam Thiếu?"
Tần Mộ Mộ khóc đến mức ruột gan như đứt ra từng khúc.
"Bây giờ Cố Lỗi nói muốn ly hôn với tớ, lúc đầu tớ cố chống đỡ áp lực lớn như vậy đi theo hắn, lúc này mới mấy tháng, nếu bị cha mẹ tớ biết, bọn họ không thể không đánh c.h.ế.t tớ."
Phó Nhiễm đưa tay vỗ nhẹ bả vai Tần Mộ Mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-416.html.]
"Mộ Mộ, tại sao Cố Lỗi muốn ly hôn? Muốn ly hôn, lời này cũng chỉ cậu mới có thể nói với hắn."
Tần Mộ Mộ thút thít một hồi lâu, lúc này mới buông tay đang ôm chặt thắt lưng Phó Nhiễm ra.
"Gần đây những hợp đồng của Cố Lỗi đều là Tam Thiếu cho, dựa vào hắn công ty cũng càng lúc càng phát triển, nhưng. . . . . ."
Tần Mộ Mộ nâng lên ánh mắt ửng hồng.
"Tối hôm qua Cố Lỗi trở lại cãi với tớ, nói Tam Thiếu chịu đầu tư là bởi vì, bởi vì tớ lên giường cùng hắn!"
"Đầu óc bệnh hoạn!" Tống Chức tức giận mắng.
"Cho là ai cũng muốn lên giường cùng hắn sao? Tớ thèm vào, vả lại chuyện này phải trách chồng cậu không tốt, tám phần là chính bản thân hắn đoán mò ra."
"Không phải, không phải."
Tần Mộ Mộ đưa tay che mặt.
"Tớ biết rõ đây chính là Tam Thiếu tiết lộ cho hắn, hiện tại Cố Lỗi không nghe tớ giải thích, tớ không biết là có thể làm sao."
Hai đầu lông mày thanh tú của Phó Nhiễm nhíu chặt lại.
"Tớ không hiểu, hắn làm như vậy là có ý gì."
Tống Chức gật đầu.
"Đúng đó, Minh Tam Thiếu kéo cậu vào làm cái gì chứ?"
Tần Mộ Mộ khóc đến nỗi không ngừng thút thít, tính tình Tống Chức lại bắt đầu nóng nảy.
"Có chuyện gì nói cho rõ ràng, nếu như Cố Lỗi kia thực sự có lỗi với cậu, tớ và Tiểu Nhiễm cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!"
"Không phải."
Tần Mộ Mộ vẫn còn khăng khăng, Phó Nhiễm ngồi vào bên cạnh cô.
"Mộ Mộ, có phải cậu còn có chuyện gì gạt chúng tớ hay không?"
"Tiểu Nhiễm." Cô mở đôi mắt ửng hồng
"Tớ thực sự xin lỗi cậu."
Tần Mộ Mộ nghĩ cả đêm, vẫn là có ý định nói ra việc này.
"Mỗi lần tớ nhìn thấy cậu cũng có cảm giác không có mặt mũi nào, Tiểu Nhiễm, thật ra thì Tam Thiếu nói rất đúng, công ty của Cố Lỗi có thể được như hôm nay là giữa tớ và hắn có một khoản giao dịch."
Tống Chức giậm chân.
"Mộ Mộ, cậu biết mình đang nói gì không?"
Tần Mộ Mộ thật vất vả mới có dũng khí nói được vậy bị Tống Chức nói một câu là có thể chặn lại, nhưng đã nói đến nước này thì không có khả năng thu hồi được nữa.
"Còn nhớ rõ hôm ở trên xe, cậu đã phát hiện ra son nứơc sao? Thật ra thì không phải của tớ, tớ lấy nó đi tìm Tam Thiếu, lúc này công ty của Cố Lỗi mới có thể có lối thoát....."
"Mộ Mộ, điều cậu nói là thật?"
Tống Chức khó có thể tin nổi nhìn cô chằm chằm.