Đôi mắt Phó Nhiễm trợn tròn, hơn nữa là khó có thể tin nổi.
Minh Tranh cười khổ nói.
"Chẳng lẽ bình thường biểu hiện của anh không đủ rõ ràng sao?"
Phó Nhiễm sửng sốt một hồi lâu mới tiếp thu được lời của hắn.
"Ca ca, phương thức này của anh thật đúng là đặc biệt
"Anh cho là em đã sớm biết rõ."
Minh Tranh buông đôi đũa trong tay ra.
"Tiểu Nhiễm, chúng ta bắt đầu lần nữa đi."
Lúc đó giữa cô cùng Minh Tranh, làm sao đã bỏ lỡ một bước quan hệ?
Phó Nhiễm nghe được mấy chữ bắt đầu lần nữa, trong lòng cô vô cùng hoảng sợ, món ăn đưa vào trong miệng cũng thấy không ngon miệng.
Lúc trước Minh Thành Hữu tiếp cận cô, chính là lấy cớ như vậy.
"Ca ca, tôi và anh ở cùng với nhau mà nói, chỉ làm liên lụy anh thôi."
"Anh không muốn nghe lý do như vậy."
Minh Tranh lên tiếng ngắt lời Phó Nhiễm.
"Lúc đầu anh đính hôn cùng La Văn Anh cũng chỉ là bất đắc dĩ, sau đó lại tiếp nhận Hào Khôn, vì muốn ổn định nguốn vốn nên cũng không nghĩ tới chuyện này. Tiểu Nhiễm, chúng ta nên suy nghĩ cho chúng ta một chút đi, Thành Hữu đã làm tổn thương em, giữa hai người đúng là không thể nào."
Phó Nhiễm cắn cắn chiếc đũa. "Tôi biết rõ."
Minh Tranh lấy bao t.h.u.ố.c lá ra, nhưng nghĩ tới sức khỏe của Phó Nhiễm, hắn tiện tay đem nó thả vào bên cạnh điện thoại di động.
"Em có thể suy nghĩ thật kỹ, nhiều năm như vậy cũng chờ rồi, cũng không quan tâm đến mấy ngày này. Nhưng thời điểm em đi bệnh viện, nhất định phải để cho anh đi cùng với em, anh không muốn một mình em đối mặt với chuyện như vậy."
Điện thoại trên bàn bất ngờ vang lên, Minh Tranh nhận máy sau đó
Phó Nhiễm ngồi ở trong góc mát, đầu tiên cảm thấy không muốn ăn, lúc này trong dạ dày trống rỗng, ăn con sò hầm cách thủy lại thấy ngon miệng.
"Tiểu Nhiễm, công ty anh có việc gấp, em cứ từ từ ăn đi."
"Mau đi đi."
"Lúc trở về đi chậm một chút."
Phó Nhiễm hơi ngẩng đầu lên.
"Tôi biết rõ, chỉ là mấy phút thôi, yên tâm đi."
Minh Tranh cầm chìa khóa xe lên đi đến quầy, trả hóa đơn xong sau đó nhanh chóng rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-428.html.]
Phó Nhiễm cúi đầu, món ăn khác cô ít động tới, cũng ăn vài miếng cơm, phía trước là bóng đen chiếu tới đây, cô cũng không để ý, cho là nhân viên phục vụ đang dọn dẹp bàn kế bên.
Cho đến lúc tiếng kéo chiếc ghế ra truyền vào trong tai, Phó Nhiễm mới ngẩng đầu.
Ánh mắt mới chạm đến lưng quần của người đàn ông, hắn ngồi xuống, Phó Nhiễm chiếc cằm kiên nghị của người đàn ông, cô di chuyển tầm mắt lên trên, thấy cả khuôn mặt của Minh Thành Hữu rõ ràng.
Hắn nắm trong tay một món đồ, giấy A4 cuốn thành hình tròn gõ mấy cái vào lòng bàn tay, Phó Nhiễm nuốt sò hầm cách thủy trong miệng xuống cổ, cô cau mày, vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không nói chuyện với hắn, càng không mở miệng đuổi hắn đi.
Phó Nhiễm múc một thìa sò hầm cách thủy lần nữa, cô lo ăn, hoàn toàn coi Minh Thành Hữu là người vô hình.
Hắn đưa một tay chống cằm dưới lên, nhìn cô ăn.
Trong bụng dần dần có cảm giác no bụng, Phó Nhiễm rút khăn giấy ra lau khóe miệng tiện tay đưa chén nước cho cô.
Phó Nhiễm làm như không nhìn thấy, cô đem đồ của mình bỏ vào bên trong túi xách, đứng dậy muốn đi.
"Tôi không phải là cố ý tới tìm cô."
Cuối cùng Minh Thành Hữu cũng mở miệng.
"Tôi có cái này cho cô xem."
Ánh mắt Phó Nhiễm cũng không di chuyển, chân trái đã bước ra.
"Muốn biết năm đó hình của Vưu Dữu là công bố ra ngoài như thế nào sao?"
Minh Thành Hữu cũng không ngẩng đầu lên, vẻ mặt chắc chắn, quả thật là Phó Nhiễm thu hồi bước chân.
"Có ý gì?"
Cô nhíu chặt hai đầu lông mày, vịn tay vào mép bàn.
Minh Thành Hữu giơ giơ đồ vật trong tay lên.
"Ngồi đi."
Phó Nhiễm do dự một chút, nhưng vẫn là lui trở về.
"Năm đó, những tấm hình kia bị đưa lên trên mạng, nói thật, tôi cũng cho là cô làm."
Minh Thành Hữu hướng nhân viên phục vụ gọi hai cốc nước lọc.
"Nhưng sau này mới biết, do người khác làm."
Bàn tay Phó Nhiễm giấu ở dưới đáy bàn luôn là không kìm nén được sẽ phủ lên hướng bụng, cô nín thở trầm ngâm, chờ Minh Thành Hữu
"Trong lúc vô tình tôi có tiếp xúc qua máy vi tính của cô, cũng khám phá ra tất cả ghi chép bên trong, sau đó lại phái người điều tra, chứng thật những hình kia là bị người ở chỗ làm việc của cô truyền đi ."
Phó Nhiễm nhíu mày, đầy do dự, cô chưa làm qua, duy nhất chỉ có thể nói rõ hơn, là nhân viên của FU động vào.
Cô giương ánh mắt lạnh lẽo lên nhìn Minh Thành Hữu, cô còn chưa có ngu ngốc đến như vậy, cho là hắn sẽ tốt bụng tới cố ý nhắc nhở.