Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-04-14 04:32:46
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô thừa dịp ánh mặt trời còn sót lại chú ý tới điện thoại cùng chìa khóa xe trong túi quần Minh Thành Hữu.

 

Phó Nhiễm nín thở trầm ngâm, chỉ là mấy phút thôi mà lòng bàn tay liền rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, cô đưa tay tới, ngón tay kéo móc chìa khóa kéo ra ngoài. Điện thoại di động nhét ở bên trong cũng trôi ra theo.

 

Phó Nhiễm ngồi thẳng người, ngắm nhìn gương mặt của Minh Thành Hữu, ngón tay cuộn lên, thấy muốn giữ tại trong lòng bàn tay.

 

B đặt ở bên người chợt cầm tay Phó Nhiễm, cô giật mình, ra sức hất tay Minh Thành Hữu ra sau đó cầm điện thoại di động lên, nhanh chóng lao ra bên kia, ngay cả dép cũng không kịp đeo, Phó Nhiễm đứng dậy muốn đi tới hướng ban công.

 

Minh Thành Hữu chồm lên, hai cánh tay ôm lấy Phó Nhiễm, làm cô không thể động đậy.

 

Cô siết chặt điện thoại trong lòng bàn tay, coi nó như là hy vọng duy nhất, Minh Thành Hữu đem cô kẹp chặt trong khuỷu tay, càng thu càng chặt.

 

"Phó Nhiễm, em nghĩ xong chưa?"

 

"Bệnh thần kinh, anh xem một chút đã muộn như vậy, khẳng định là cha mẹ tôi sẽ lo lắng, đến lúc đó báo tôi mất tích đối với người nào cũng không tốt."

 

"Báo đi, có bản lãnh tìm được rồi hãy nói."

 

Minh Thành Hữu đưa tay cướp lại chiếc điện thoại di động, Phó Nhiễm nắm chặt năm đầu ngón tay, hắn đẩy ngón tay của cô ra từng ngón một, Phó Nhiễm tức giận không kềm chế được.

 

"Anh điên rồi thật sao?"

 

Minh Thành Hữu tóm chặt cổ tay cô giống như một gọng kìm, Phó Nhiễm không thể không buông tay, thấy điện thoại bị Minh Thành Hữu lấy về.

 

"Thật sự anh không có ý định để cho tôi đi?"

 

"Đúng."

 

Thái độ hắn cương quyết như vậy, dĩ nhiên là sẽ trả lời như vậy.

 

Phó Nhiễm đưa tay phủ hướng bụng của mình.

 

"Được, tôi đồng ý sinh con ra."

 

Minh Thành Hữu cũng không biểu hiện ra sự khoan nh

 

"Điều kiện gì?"

 

"Tôi muốn tự do."

 

Phó Nhiễm nhìn phòng ngủ chính giống như một chiếc lồng giam.

 

"Đứa bé sau khi sinh ra, tôi vĩnh viễn không muốn phải nhìn thấy anh, đây chính là điều kiện."

 

Minh Thành Hữu nhìn chỗ cổ tay Phó Nhiễm bị hắn nắm chặt thành một vết ửng đỏ chằm chằm, hắn ngẩng đầu lên.

 

"Được, tôi đáp ứng em."

 

"Tôi hi vọng được ở nhà, không muốn ở đây."

 

Minh Thành Hữu như có chút do dự.

 

"Em sẽ nói với cha mẹ thế nào?"

 

Phó Nhiễm che giấu thần sắc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-445.html.]

"Tôi sẽ nói cho bọn họ biết, là tôi khăng khăng muốn giữ lại đứa bé, bọn họ sẽ tôn trọng sự lựa chọn của tôi, giống như anh nói, sẽ không ai phát hiện ra tôi mang thai."

 

Phó Nhiễm một lòng muốn rời khỏi nơi này, giả vờ tự nhiên về đến nhà, cô cũng hiểu.

 

Minh Thành Hữu cẩn thận nhìn sắc mặt của cô, cũng không phát hiện có gì không ổn.

 

"Được, tôi đáp ứng em."

 

"Tôi có thể đi được chưa?"

 

Phó Nhiễm thả hai chân rơi xuống đất bắt đầu mang giày, một ngày không ăn cái gì, bây giờ thấy đói choáng váng

 

"Đợi chút."

 

Nhưng cũng không nghĩ là Minh Thành Hữu lại đứng lên trước cô một bước

 

"Tôi đi lấy vật này."

 

Sau khi Minh Thành Hữu rời khỏi đây trở lại bên trong gian phòng rất nhanh, cầm trong tay hai phần văn kiện, hắn đem vật đó đưa về phía Phó Nhiễm.

 

"Đây là tôi cho người ta tạm thời chuẩn bị, em ký nó đi."

 

Sau khi Phó Nhiễm nhận lấy, mở ra nhìn kỹ từng tờ một, ngón tay không khỏi run rẩy, ánh mắt khó có thể tin nổi trừng trừng nhìn hướng Minh Thành Hữu.

 

"Anh chuẩn bị thứ này thật?"

 

"Tôi sợ em sẽ đổi ý."

 

Phó Nhiễm vân vê một góc văn kiện, Minh Thành hữu ngồi vào bên cạnh cô.

 

"Có phải lại muốn đánh vào trên mặt tôi hay không?"

 

"Tôi rất muốn biết, anh sẽ thu xếp thân phận của nó chu toàn sẽ như thế nào, dù sao, nó vẫn là con riêng."

 

Minh Thành Hữu nói tiếp. "Ở trong mắt tôi, nó không phải."

 

Phó Nhiễm cười lạnh, ánh mắt rơi vào một điều khoản trong đó.

 

"Nếu tôi đổi ý, anh sẽ đem chuyện tôi mang thai đứa bé của anh công bố ra ngoài?"

 

"Đúng."

 

Vì đạt được mục đích, hắn đã sớm có thể bỏ qua nhân tính, không chừa thủ đoạn nào, bây giờMinh Thành Hữu, hắn đều không để ý bất cứ điều gì hết, dù sao ở trong mắt Phó Nhiễm hắn đã đầy hèn hạ xấu xa, nhiều hơn mấy phần nữa thì có liên quan gì chứ?

 

Hắn đem một cây viết đưa cho Phó Nhiễm.

 

Cô siết chặt ở trong tay một lúc, rồi chậm rãi buông ra, cây bút thuận theo đầu gối rơi xuống mặt đất, ánh mắt Phó Nhiễm dứt khoát kiên quyết nhìn về phía Minh Thành Hữu.

 

"Tôi sẽ không ký."

 

"Được, vậy em tiếp tục ở đây."

 

Phó Nhiễm văn kiện đem trong tay ném về phía Minh Thành Hữu, thừa dịp hắn đưa tay tiếp được, thân thể chợt đứng dậy, ánh mắt liếc về tủ đầu giường bên cạnh bên cạnh, Minh Thành Hữu cho là cô lại muốn đi, đưa tay kéo lại nhưng không được, Phó Nhiễm đưa lưng về phía Minh Thành Hữu vọt tới tủ đầu giường, cuối cùng, trong nháy mắt, cô đưa tay phải chặn bụng lại.

 

Phanh ——

 

Va chạm kịch liệt giống như làm sụp đổ phòng tuyến cuối cùng trong lòng Minh Thành Hữu, hắn nhìn thấy Phó Nhiễm cuộn người lại mềm nhũn xuống.

Loading...