Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 477

Cập nhật lúc: 2025-04-18 11:18:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiểu Nhiễm, chúng ta không ngăn cản con, điều duy nhất có thể làm, là bằng mọi giá cũng phải bảo vệ tương lai của con”.

 

Phạm Nhàn rót trà cho Phó Tụng Đình.

 

"Tiểu Nhiễm, nếu con phải dọn ra ngoài ở, mẹ sẽ ở cùng con.”

 

"Mẹ, không cần đâu."

 

Phó Nhiễm khẽ xoa đầu gối, gần đây cô luôn nhanh cảm thấy mệt mỏi.

 

"Con ra ngoài mục đích cũng chỉ là tránh sóng gió. Bên ngoài có thể nói rằng con đi xa nhà hoặc đi nước ngoài, còn mẹ vẫn nên ở cùng cha ở nhà, khi nào rảnh rỗi có thể đến thăm con.’’

 

Phạm Nhàn ngẫm nghĩ hồi lâu, sau đó cũng gật đầu một cái.

 

"Mẹ sẽ bảo má Trần qua ở với con, bằng không nói gì m không yên lòng."

 

"Vâng."

 

Phó nhiễm đáp, có mấy lời đến miệng, không nói ra, lại nuốt trở vào.

 

Phạm Nhàn đứng ở bên cạnh, hai khóe mắt ửng hồng.

 

Phó Nhiễm giọng nói khàn khàn, khó khăn lắm mới có thể nói tiếp.

 

"Cha, mẹ, con thật xin lỗi."

 

Sau khi Minh Thành Hữu xuất viện, còn Vưu Ứng Nhụy tạm thời ở lại Minh gia, Lý Vận Linh cũng không dám để cho cô trở về Y Vân Thủ Phủ.

 

Phòng của Minh Vanh,Tiêu quản gia sáng sớm ra đã chuẩn bị xong, đặc biệt Minh Thành Hữu lại bất ngờ gặp chuyện không may, Lý Vận Linh liền gọi điện tới hỏi thăm, nhưng cuối cùng hắn vẫn cứ gạt đi, bên ngoài có nhiều tin đồn nhưng cũng chỉ nói uống thuốc phá hủy cơ thể.

 

Minh Vanh cứ cách hai ba ngày lại ở lại một đêm, sự nghiệp của mình trọng tâm tại khác thị lý, nhưng là cố ý ở thị trấn Nghênh An, dù sao thị trấn Nghênh An là kinh tế đại thị, trước mắt hắn đang làm bố trí công việc.

 

Bầu không khí bên trong Minh gia quỷ dị, từ khi Lý Vận Linh ở bệnh viện về , con người như thay đổi, cơ thể gầy gò, tinh thần cũng không được tốt. Còn Vưu Ứng Nhụy chỉ trốn ở trong phòng mà khóc, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể suy sụp.

 

Văn phòng làm việc của tập đoàn Hào Khôn.

 

La Văn Anh khoanh tay đứng ở phía trước cửa sổ, ánh mặt trời chiếu vào phía sau hai bả vai cô.

 

Minh Tranh mở cánh cửa phòng làm việc tiến vào, La Văn Anh nghe thấy động tĩnh cũng không quay đầu lại, cô đưa tay khép kín cửa chớp lại khiến cho không khí trong phòng nhất thời rơi vào trạng thái tĩnh mịch nặng nề.

 

La Văn Anh trở lại trước bàn làm việcMinh Tranh cũng đã ở đối diện cô, ngồi vào chỗ của mình.

 

Cô rút ra một tập tài liệu đưa cho hắn.

 

"Đây là báo cáo tiêu thụ của tháng trước”.

 

Minh tranh tiện tay mở ra mấy tờ.

 

"Tôi xem qua rồi."

 

"Tiếp tục như vậy không được."

 

La Văn Anh đau đầu mà hai tay day day trán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./hop-dong-tinh-yeu/chuong-477.html.]

 

"MR không chỉ là tự tiện hành động, hắn kéo theo bao nhiêu công ty nhỏ hành động. Hôm nay toàn bộ chú ý lực tập trung đến người của Hào Khôn, mà chúng ta không thể không lựa chọn thủ đoạn tương ứng, nếu không lâu ngày chúng ta cũng bị hắn kéo theo. MR không sao cả nhưng Hào Khôn không thể như vậy trắng tay chờ chết.

 

Tất nhiên là Minh Tranh cũng biết sự tình nghiêm trọng.

 

" Nhưng theo tình hình trước mắt hiện nay, Hào Khôn chỉ có thể đối phó, chứ không thể lùi bước”.

 

“Lão đại.” La Văn Anh thử dò xét: ” Tôi có câu này..”

 

"Em nói đi.”

 

‘‘MR cùng Hào Khôn không cần thiết phải cạnh tranh với nhau như vậy, cả hai người đều thuộc Minh gia, theo tôi thấy bên ngoài sẽ có rất nhiều kẻ ngư ông đắc lợi ...”

 

Cặp tài liệu trong tay Minh Tranh lay động, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng, khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan nổi bật: “ Điều ấy đương nhiên là tôi biết, nhưng Minh Thành Hữu sẽ không chịu dừng tay mà bỏ qua cho chúng ta..”

 

“Lão đại.”

 

La Văn Anh đem suy nghĩ ở trong lòng bấy lâu nay nói ra: ” Nếu như có thể, anh phải tìm hắn nói chuyện, tôi không hi vọng các anh tranh đấu mà g.i.ế.c địch một nghìn còn mình tự tổn hai đến tám trăm.”

 

"Không thể nào!"

 

Minh Tranh lại cự tuyệt không chút nghĩ ngợi.

 

“Không thể được, hắn muốn đấu tôi đương nhiên cũng phải đấu đến cùng, Minh Thành Hữu muốn phá hủy Hảo Khôn, thật sự là dễ dàng như thế sao?”

 

La Văn Anh định nói, hai người năng lực tương đương nhau, tài năng lại hơn người, cứ thế này mãi e rằng MR cùng Hào Khôn sẽ bị thiệt hại nghiêm trọng, về sau chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.

 

La Văn Anh di chuyển con chuột, ánh mắt nhìn chăm chú về phía màn ảnh máy vi tính.

 

Cô chống tay trái lên cằm, dáng vẻ an tĩnh khác xa với dáng điệu thường ngày.

 

Minh Tranh nhớ tới ngày bọn họ đính hôn, mỗi ngày nhìn thấy La Văn Anh tính cách yên tĩnh, không nóng không lạnh, làm sao có nửa phần dáng vẻ của phụ nữ mạnh mẽ trên thương trường?

 

Hắn đem tài liệu đến tay La Văn Anh.

 

"Eve?"

 

"Làm cái gì vậy?"

 

Ánh mắt của cô nhìn để ý tới hắn, hắn đều không quan tâm chuyện đó, cô để ý kĩ như vậy là có ý gì?

 

"Tôi nghe nói, trong nhà gần đây cũng đang vội vàng mai mối cho cô?"

 

Nhắc tới chuyện này, La Văn Anh lại cảm thấy đau đầu, cô cau mày.

 

"Không lấy chồng thì còn có thể làm cái gì, từng tuổi này không suy tính chuyện này, tôi cũng thành gái ế rồi."

 

Minh Tranh cầm bút đặt trên mặt bàn cô quay quay, thần sắc mang theo như có như không buồn bã cùng phức tạp.

 

"Cô có tin rằng, nếu xem mắt mà có thể tìm được người thích hợp, còn không bằng ra đường tùy tiện bắt lấy một người đàn ông."

 

Tầm mắt cô từ máy tính thu lại.

 

"Nếu tùy tiện bắt mà có thể bắt được người, ngày ngày tôi sẽ đứng ở đường dành riêng cho người đi bộ, ai đi qua cũng tóm.”

Loading...