Từ Hi Nhiễm đang uống nước mía do phương trượng tặng, nghe vậy suýt thì sặc, cô cười xấu hổ không tiếp lời. Thôi Viên nghĩ cô thẹn thùng, cười lớn nói: "Mẹ cũng không thúc giục các con. Mà bây giờ con cũng tốt nghiệp rồi, đã chung phòng với Dư Hoài, sinh con cũng là chuyện sớm muộn thôi."
Thật ra Từ Hi Nhiễm và Tưởng Dư Hoài vẫn chưa định có con. Cô nghĩ chờ công việc ổn định rồi nói sau, Tưởng Dư Hoài cũng tôn trọng quyết định của cô. Hình như anh cũng không nghĩ nhiều về việc có con, cho nên mỗi lần hai người quan hệ đều sẽ dùng biện pháp an toàn.
Tuy Thôi Viên tỏ vẻ không thúc giục bọn họ, nhưng Từ Hi Nhiễm cũng nhìn ra được bà và bố chồng đều rất ngóng trông ôm cháu trai, cho nên cô cũng không nói việc này với Thôi Viên.
Thôi Viên sợ tạo áp lực cho cô, vỗ vỗ tay cô nói: "Được rồi được rồi, loại chuyện này cứ thuận theo tự nhiên là được, con đừng nghĩ nhiều." Mặc dù bà nói như vậy nhưng lại nhìn bụng cô cười lớn.
Từ Hi Nhiễm biết người lớn nhà họ Tưởng đều rất chờ mong con của Tưởng Dư Hoài, cô đột nhiên cảm thấy áp lực hơi lớn.
Từ Hi Nhiễm và Thôi Viên cùng trở về nhà cũ nhà họ Tưởng. Hôm nay mọi người đều liên hoan ở nhà cũ. Ngay cả vợ chồng cậu ba ở Bắc Đằng cũng đã trở lại.
"Chị dâu cả, đã lâu không gặp." Đường Diệc Noãn vừa thấy cô thì lập tức kéo cô đến nói chuyện phiếm: "Sao rồi, làm việc đã quen chưa?"
"Cũng được, quen việc khá nhanh."
Hai người nói chuyện phiếm về tình hình gần đây một lúc, Đường Diệc Noãn nghĩ đến một chuyện, chợt hạ giọng nói với cô: "Đúng rồi, chị dâu cả, em muốn nói cho chị một việc, nhưng chị đừng để anh cả biết em nói việc này với chị."
Từ Hi Nhiễm thấy cô ấy đột nhiên trở nên nghiêm túc thì cũng căng thẳng theo: "Chuyện gì vậy?"
"Lúc em mới về vô tình nghe được mấy người Tưởng Tri Ân tám chuyện. Tưởng Tri Ân nói hai ngày trước cô ta đến tổng công ty tìm anh cả thì nhìn thấy Bạch Lan khóc sướt mướt chạy ra từ phòng làm việc của anh cả. Chị dâu cả, chắc chị biết Bạch Lan là ai rồi nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-108.html.]
Từ Hi Nhiễm nghe vậy, lòng không nhịn được mà căng thẳng, cô nói: "Chị biết, tình cờ gặp một lần, chị biết cô ấy là bạn gái cũ của anh cả em."
"Em nghe Tưởng Tri Ân nói, lúc ấy chỉ có anh cả và cô ấy ở trong phòng làm việc, không biết nói gì mà Bạch Lan lại khóc sướt mướt chạy đi. Chị dâu cả này, tuy em tin tưởng cách làm người của anh cả. Nhưng chị cũng biết với thân phận của anh cả thì sẽ có rất nhiều phụ nữ muốn trèo lên mà. Bình thường chị cũng nên thể hiện chút thái độ, đề phòng một chút vẫn hơn."
Từ Hi Nhiễm đáp bừa một tiếng, cô cảm thấy rất khó chịu.
Đến buổi chiều Tưởng Vũ Kiệt và Tưởng Dư Hoài cùng trở về. Ở trên xe, Tưởng Vũ Kiệt nhớ tới chuyện lần trước anh cả nói chị dâu cả hiểu lầm, xuất phát từ lòng quan tâm nên hỏi một câu: "Đúng rồi, anh cả, lần trước anh nói chị dâu cả hiểu lầm, đã giải thích rõ chưa?"
Tưởng Dư Hoài gật đầu một cái.
"Ồ? Anh giải thích chuyện đó như nào vậy? Chẳng lẽ anh nói rõ chân tướng cho chị dâu cả rồi?"
"Không, tặng quà cho cô ấy, cô ấy cũng không truy cứu."
Tưởng Vũ Kiệt gật đầu: "Chị dâu cả dễ dỗ thật đấy, nếu là Đường Diệc Noãn, cô ấy không đánh c.h.ế.t em mới lạ đó."
Tưởng Dư Hoài không nói chuyện, mặt mũi sa sầm, có lẽ không phải vì dễ dỗ đâu, chỉ là trong lòng cô nhóc kia không có anh mà thôi.
Gần chạng vạng Tưởng Dư Hoài và Tưởng Vũ Kiệt mới đến nơi, Tưởng Dư Hoài đi đến ngồi xuống bên cạnh Từ Hi Nhiễm, hỏi cô: "Nghe nói hôm nay em đi dạo hội chùa với mẹ, chơi vui không?"
"Vui."
Giọng cô thờ ơ, cũng không thèm nhìn anh. Tưởng Dư Hoài cảm thấy kỳ lạ. Sao anh lại có cảm giác cô không vui nhỉ? Nhưng cả gia đình đều ở bên cạnh nên anh cũng không tiện hỏi.