Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi [Huyền Học] - 23
Cập nhật lúc: 2024-12-04 12:11:26
Lượt xem: 162
Dáng vẻ lúc đó của Phó Vãn, căn bản không giống như người có thể nhìn thấy quỷ.
Chẳng lẽ cô gái này có ý để lại bát mì ăn liền tối hôm qua? Chứ không phải là ăn không hết nên vứt đi?
Tiết Định Khôn muộn màng nhận ra rằng...
Sở dĩ anh ta có thể ăn được bát mì kia, không phải bởi vì cái bát Đại Hồng Thọ kia là pháp khí, mà là bởi vì bản thân Phó Vãn!
Phó Vãn nhìn linh hồn mỏng manh của Tiết Định Khôn rồi lại nhìn Tiết tổng.
Tiết tổng nói thầm trong lòng: cô nói rằng ăn quyt 5888 tệ, có phải hơn năm ngàn tệ này còn bao gồm những thứ khác nữa hay không?
Tiết tổng không suy nghĩ nhiều, vẫn quyết định giải quyết mọi chuyện cho con trai, ông ấy chủ động quét mã trả 5888 tệ cho Phó Vãn.
Phó Vãn thấy hài lòng khi nhận được tiền, mỉm cười và nói: "Tiết tổng, ông có muốn ăn một bát không?"
Tiết tổng cũng không muốn ăn mì ăn liền có giá trên trời này, Tiết Định Khôn thì bắt đầu quỳ xuống, ôm chặt lấy đùi Tiết tổng rồi cọ, không ngừng kêu khóc:
"Ba ơi, ba ruột của con, con cầu xin ba, ba cứ ăn đi, cũng đâu phải là bắt ba ăn đ.ấ.m đâu."
Cũng chỉ là một mì ăn liền 8888 tệ mà thôi, cũng đâu có muốn mạng của ba, cho dù có ăn không làm sụp đổ công ty chúng ta.
Tiết tống muốn rời đi, nhưng luôn cảm thấy lạnh toát, chân ông ấy vô cùng lạnh, hơn nữa còn giống như là mọc rễ trên mặt đất không đi được.
Mẹ nó, mọi người vẫn nói nơi này có thứ không sạch sẽ, nhưng bây giờ xem ra nó thực sự có chút quỷ dị! Rốt cuộc là lúc hai mẹ con này bày quán ăn ở chỗ này thì có từng điều tra thị trường không vậy!
Tiết tổng không hiểu sao lại bỗng nhiên đồng ý: "Vậy cho tôi một chén, khẩu vị nào cũng được."
Tiết tổng nhìn động tác xé gói mì ăn liền của Phó Vãn thì không biết nói gì, lại bắt đầu thấy hối hận.
Chẳng lẽ bản thân ông ấy không biết nấu mì ăn liền sao mà nhất định phải tốn hơn tám ngàn để người khác nấu giúp mình.
Phó Vãn bỏ mì vào bát, lại nói với Đoàn Đoàn: "Đi nhặt một chiếc lá hòe."
Đoàn Đoàn ngơ ngác nhìn Phó Vãn, cậu bé ngửa đầu nhìn cây hòe cao lớn trước mặt, cậu bé không leo lên được, vì thế chỉ có thể nhặt một chiếc lá hòe rơi xuống đất. Phó Vãn bỏ lá cây hòe lên trên mì, rồi đặt bát mì trước mặt Tiết tổng.
Tiết tổng: "..."
Không hiểu đây là nghi lễ kỳ quái gì.
Mì đã được nấu xong, Tiết tổng ngửi thấy mùi mì liền thì bắt đầu ăn một cách rất thích thú, sau đó liếc mắt nhìn một cái...
Một khuôn mặt đầy m.á.u mang theo vẻ chờ mong tiến đến trước mặt ông ấy: "Ba, ăn ngon không?"
Mẹ kiếp!
Tiết tổng vung một nắm tay qua theo phản xạ có điều kiện, nhưng tay lại xuyên qua trán cái bóng xám.
Đậu má, gặp phải thứ không sạch sẽ rồi.
Tiết tổng sợ tới mức suýt chút nữa nhảy dựng lên, sau khi ông ấy nhìn kỹ khuôn mặt đầy m.á.u tươi của bóng xám kia, ông ấy phát hiện con trai mình chính là thứ không sạch sẽ kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi-huyen-hoc/23.html.]
"Định Khôn, Định Khôn?" Tiết tổng rất hoang mang, sau đó ông ấy buông đũa xuống.
Tiết tổng nhìn khuôn mặt đầy m.á.u của con trai, đây chẳng phải là bộ dáng lúc xảy ra tai nạn xe cộ sao?
Tiết tổng vừa buồn vừa vui: "Con à, sao con lại ở đây?"
Tiết Định Khôn bị nắm đ.ấ.m kia của Tiết tổng dọa sợ, nếu như anh ta là người sống thì chắc chắn sẽ bị ba ruột mình đánh cho chấn động não mắt.
Tiết Định Khôn không ngờ rằng ba Tiết lại có thể nhìn thấy mình, Tiết Định Khôn vui mừng đến mức muốn khóc, nhưng anh ta không khóc nổi, chỉ nghẹn ngào nói: "Con không biết, hình như con xảy ra tai nạn xe cộ, con vẫn luôn bị nhốt ở dưới tàng cây hòe này trong hai tháng nay, không thể rời đi được."
"Ba, mẹ con thế nào rồi? Chắc chắn là mẹ rất đau lòng."
Cảnh tượng này khiến Tiết tổng sốc không nhẹ, ông ấy vẫn không rõ chuyện này là sao.
Khó trách con trai ông ấy vẫn không tỉnh lại, thì ra vẫn đợi ở dưới tàng cây hòe này. Suy nghĩ đầu tiên của Tiết tổng là đưa con trai về, nhưng ông ấy không có biện pháp, đành phải nhìn về phía Phó Vãn, ông ấy vội vàng đứng lên: "Bà chủ... không đúng, đại sư họ gì?"
"Tôi họ Phó." Phó Vãn sửa lại lời ông ấy: "Gọi tôi là đầu bếp."
"... Đầu bếp Phó, con tôi bị làm sao vậy?" Tiết tổng vỗ đùi, ông ấy còn thắc mắc là sao mì ăn liền này lại bán đắt như vậy, thì ra là thế.
Tiết tổng là người thông minh, chỉ cần cẩn thận suy nghĩ một chút thì đã hiểu ra.
Có lẽ việc con trai ông ấy ăn quyt chỉ là cái cớ, mục đích chính là muốn để người làm ba là ông ấy tự mình tới nơi này.
Đầu óc Tiết tổng lúc này rất loạn, trong đầu ông ấy có rất nhiều vấn đề cần suy nghĩ, bỗng nhiên ông ấy phát hiện ra bóng dáng Tiết Định Khôn đang càng ngày càng mơ hồ, sắp thấy không rõ được cái bóng nữa, trong lòng ông ấy càng sốt ruột: "Đầu bếp Phó, con tôi bị..."
Phó Vãn thản nhiên nói: "Cây hòe mang âm khí, mượn lá hòe tạm rình coi âm hồn. Ông ăn tiếp đi."
Tiết tổng nghe thấy vậy thì vội vàng cầm đũa lên, nhét mì ăn liền vào miệng, lại không dám ăn quá nhiều, sợ ăn hết rồi thì sẽ không thấy được con trai. Bóng dáng đang trở nên mơ hồ của Tiết Định Khôn lại dần dần rõ ràng, Tiết tổng nhìn thấy vậy thì suýt chút nữa nhảy dựng lên, thật thần kỳ!
Tiết tổng nhìn khuôn mặt đầy m.á.u của con trai mà cảm thấy vô cùng đau lòng, nhưng miệng lại mắng: "Cái đồ c.h.ế.t tiệt nhà con, chỉ vì muốn ăn chút đồ ăn kia của Phúc Mãn Lâu mà đến mức xảy ra tai nạn xe cộ? Chỉ vì một miếng ăn mà mắt luôn cả mạng rồi!"
Tiết Định Khôn khó chịu nói: "Ba, con lái xe rất ổn, con cũng không biết sao lại xảy ra tai nạn xe cộ, lại còn bị nhốt ở đây lâu như Vậy."
Trong lòng Tiết tổng bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, ông ấy nhìn về phía Phó Vãn rồi nói: "Đầu bếp Phó, tôi đã điều tra và thấy nơi này quả thật không yên ổn, đã xảy ra vài sự cố, người xảy ra sự cố tất cả đều là trẻ con."
Hoặc là có trẻ con rơi xuống cống ở gần đây, hoặc là có trẻ con bị xe đ.â.m bay, những người xảy ra chuyện đều là trẻ con.
Đoàn Đoàn nghe thấy vậy thì sợ tới mức nhanh chóng dán sát vào Phó Vãn.
Phó Vãn vỗ vỗ đầu Đoàn Đoàn an ủi, mỉm cười: "Ai bảo con trai ông trông có vẻ khá tốt chứ?"
Dáng vẻ Tiết Định Khôn rất đẹp trai, hơn nữa còn mang thân phận là thiếu gia nhà giàu, bình thường ở trường học cũng có rất nhiều cô gái theo đuổi anh ta. Đoàn Đoàn nhìn khuôn mặt đầy m.á.u của Tiết Định Khôn, cậu bé không cảm thấy anh trai này đẹp trai chỗ nào.
Tiết tổng lại ăn thêm vài miếng mì ăn liền, Phó Vãn ngôi xuống, thảnh thơi nói: "Nơi này là ngã rẽ đường cái, ngã ba sẽ hình thành đối giác sát, rất dễ xảy ra chuyện."
Hai cha con một người âm một người dương này không hiểu đối giác sát này thì có liên quan gì đến nhan sắc của Tiết Định Khôn.
"Thật ra nếu là bình thường thì Tiết thiếu sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng do dáng vẻ Tiết thiếu đẹp trai nên bị tinh quái coi trọng." Phó Vãn hất cằm về phía cây hòe cong queo kia.
Cây hòe còn được mệnh danh là cây hung, âm khí nặng, rất dễ trêu chọc những vật âm tà. Cây hòe này đã sống gần trăm năm, dựa vào âm khí để thông linh.