Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi [Huyền Học] - 36
Cập nhật lúc: 2025-02-14 21:06:47
Lượt xem: 54
Phó Vãn mở Quỷ Môn, chính là vì để cho những nghiệp chướng kia đi cáo trạng.
Thiên phạt từ Minh Thần ở địa phủ sắp tới, Trần Giang Lâm biết là mình đã không còn đường trốn thoát nữa, ông ta bắt đầu bộc phát Sức mạnh cực lớn.
Ông ta không thèm để ý đến lồng n.g.ự.c đang nứt toạc mà cứ thế nhảy lên, trong lòng nảy sinh ý nghĩ ác độc, ông ta dùng tay phải bẻ gãy ngón tay trái, sau đó đột nhiên ném về phía đám người Phó Vãn, ông ta nhảy lên và biến mắt ở vườn nho của nhà họ Triệu.
Khi ngón tay tràn đầy hung khí kia bị ném tới, mọi người đều sợ hãi kêu lên một tiếng.
Một luồng linh lực mềm mại màu bạc lao tới, làm tiêu tan hung khí của ngón tay kia.
Dường đó đó không chỉ là một ngón tay bình thường, vô số oán khí xâm nhập vào từ ngón tay, oán khí tụ tập lại còn mạnh hơn cả sáu đứa trẻ kia, lao thẳng về phía sau lưng Phó Vãn.
"Mẹ ơi!"
Đoàn Đoàn hô to, bàn tay nhỏ bé ngắn ngủn của cậu bé nắm thật chặt cái chảo kia, rồi lao về phía trước như một phản xạ có điều kiện.
Đáy chảo bằng phẳng đập mạnh vào đám khói xám kia, đập tan đám khói ngay tại chỗ.
Đoàn Đoàn bối rối, ngây ngốc nhìn đáy chảo bằng phẳng.
Mọi người: "..."
Đây là pháp khí kiểu mới gì sao?
Hệ thống mỹ thực: [...]
Hệ thống mỹ thực sụp đổ đến mức hét toáng lên ở trong đầu Phó Vãn: [Đó là chảo dùng để xào rau nấu cơm, đó thật sự là chảo dùng để xào rau nấu cơm, rốt cuộc các người đang làm gì vậy? Cứu mạng.]
Phó Vãn: Vạn vật đều có thể làm thức ăn.
Phó Vãn vỗ vỗ đầu Đoàn Đoàn, dặn dò mọi người: "Ở đây chờ tôi."
Phó Vãn di chuyển rồi.
Cuối cùng cô cũng đã di chuyển ra khỏi vị trí đóI
Cô thản nhiên cất bước đi vào trong bóng tối, ngoại trừ Tiết Định Khôn vẫn còn ngồi xốm trong vòng bảo vệ, những người còn lại đều dựa sát vào nhau theo bản năng.
Đoàn Đoàn cầm cái chảo, đánh về phía khói xám, cái nào đến thì đánh cái đó.
Có đáy chảo trong tay, mọi việc đều ổn.
Phó Vãn đi theo Trần Giang Lâm ra khỏi nhà họ Triệu.
Trần Giang Lâm sắp điên rồi, cho dù ông ta chạy nhanh cỡ nào thì Phó Vãn đều có thể bình tĩnh đi ở phía sau cách ông ta hơn mười mét, trông rất giống như một bóng ma.
Ông ta thì giống như con khỉ đang biểu diễn trong đoàn xiếc thú, mà Phó Vãn chính là khán giả xem biểu diễn.
Chỉ khác nhau ở chỗ Phó Vãn chỉ nhìn chứ không trả tiền.
Trần Giang Lâm muốn đi tìm Quỷ Mẫu để xin giúp đỡ, nhưng làm thế nào cũng không thể cắt đuôi Phó Vãn, bỗng nhiên ông ta không dám đi tìm Quỷ Mẫu nữa.
Trần Giang Lâm đi dưới ánh trăng, Ninh Thành to như vậy nhưng ông ta lại không biết nên đi đâu. Đột nhiên trên đầu ông ta vang lên một tiếng sấm sét, ông ta bất giác ngẩng đầu lên.
Đêm tối dày đặc không sao cũng không trăng, mây đen cuồn cuộn đột nhiên thay đổi, sấm sét lóe lên.
Cảm giác bất an theo sau ông ta như một cái bóng, nỗi sợ hãi của Trần Giang Lâm đã đạt đến đỉnh điểm, ông ta mở to mắt, tận mắt nhìn thấy một luồng sắm sét đánh thẳng vào người ông ta.
Trần Giang Lâm lập tức ngã xuống đất, quần áo ông ta rách nát, tróc da bong thịt, m.á.u me be bét.
Phó Vãn đứng cách đó mười mét nhìn cảnh hay này, nhướng mày nói: "Một luồng sâm sét bình thường cũng không chịu được?"
Cô còn bị đánh hơn mười luồng thiên lôi, còn là lôi đình chỉ xuất hiện khi có lôi kiếp, nhưng vậy mà vẫn không thể g.i.ế.c c.h.ế.t cô.
Ông ta thật kém.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi-huyen-hoc/36.html.]
Một âm hồn chui ra từ cơ thể rách nát của Trần Giang Lâm.
Phó Vãn nhìn cô hồn đang hoảng sợ mờ mịt kia, khẽ mỉm Cười, nhưng nụ cười kia lại không khiến cho người ta cảm thấy ấm áp, mà ngược lại còn thấy toàn thân rét run.
Phó Vãn ngoắc ngón tay với Trần Giang Lâm.
Hệ thống mỹ thực bông có một suy nghĩ đáng sợ: [Ký chủ, không phải là cô dùng ông ta để nấu ăn đấy chứ?]
Cái chảo đó không làm được đâu!
Phó Vãn ghét bỏ: "Các cậu thật sự không để ý ăn cái gì, nếu không thì học tịch cốc đi2"
Trần Giang Lâm phát hiện mình đã chết, bị sét đánh chết, ông ta lập tức hiểu ra việc Đàm Nguyệt Nhi cáo trạng với địa phủ đã thành công.
Nếu đến chỗ Thành Hoàng gia để cáo trạng rồi khai đường xét xử thì ít nhất còn có thể sống thêm mấy ngày.
Nhưng nếu cáo trạng với Minh Quân của địa phủ, thì ông ta sẽ tan thành mây khói cho dù chưa trải qua khâu xét xử.
Trần Giang Lâm luôn cảm thấy rằng sắp có sấm sét giáng xuống, sẽ hủy hoại cả thể xác lẫn hồn phách của ông ta.
Phó Vãn: "Đi theo tôi không?"
Trần Giang Lâm kinh ngạc nhìn Phó Vãn, Phó Vãn muốn ông ta đi theo cô?
Chẳng lẽ là muốn luyện ông tà thành ác quỷ? Nữ huyền tu này thật sự là to gan! Dám cướp quỷ với Minh Quân ở địa phủ?
Nỗi thống khổ khi bị sấm sét đánh dường như đã khắc sâu trong linh hồn, Trần Giang Lâm sợ sấm sét đánh trúng tiếp, ông ta không muốn bị đánh nữa, cho dù là sống tạm một thời gian bằng âm hồn cũng được!
Tàn hồn của Trần Giang Lâm nịnh nọt: "Tôi bằng lòng, tôi bằng lòng đi theo đại sư, đại sư bảo gì tôi sẽ làm thế."
Phó Vãn không nói gì, lấy một tờ giấy màu xanh ra rồi vo lại thành cục, nhét linh hồn bị sét đánh xé nát của Trần Giang Lâm vào đó, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi cô vừa rời đi, lại có một luồng sấm sét giáng xuống, nhưng lại đánh vào một khoảng không.
Sau đó có người đi ngang qua hét lên: "Mau báo cảnh sát gọi xe cứu thương, có người bị sét đánh!"
Tối nay, một hồi sấm sét đã đánh thức vô số người hóng drama ở Ninh Thành. ...
Phó Vãn về tới vườn nho của nhà họ Triệu, mọi người đều ngoan ngoãn đứng tại chỗ, nghe lời không dám lộn xộn, Quỷ Môn vẫn mở ra như cũ.
Khi nhìn thấy Phó Vãn trở về, mọi người cũng bắt đầu hoàn toàn yên tâm.
"Đầu bếp Phó không sao chứ?" Mọi người ân cần hỏi thăm, sợ Phó Vãn chịu thiệt trong tay Trần Giang Lâm.
Phó Vãn lắc đầu: "Tôi chỉ đi xem trò hay mà thôi."
Đơn cáo trạng đã được gửi đến, Minh Quân đã tiến hành trừng phạt, hai tay cô vẫn sạch sẽ như cũ, chưa từng dính bắt kỳ vết m.á.u nào.
Trong lòng mọi người đều có suy nghĩ khác nhau, nhìn thấy quần áo Phó Vãn vẫn sạch sẽ như mới, chẳng lẽ là cô đã để cho tên ác độc Trần Giang Lâm kia chạy trốn sao?
Chạy thì chạy vậy, bỏ qua chuyện này đã.
Lúc này đã là rạng sáng 12 giờ, Quỷ Môn mở hồi lâu, từng cơn gió rét lạnh thổi qua, mọi người đã sớm chịu không nổi nữa rồi.
Nhưng những đứa trẻ này vẫn ở lại đây, còn chưa đi.
Phó Vãn cười: "Hôm nay đã gửi được đơn cáo trạng, tâm nguyện đã hoàn thành rồi, có bằng lòng bước vào U Minh, tiếp tục đầu thai kiếp sau không?"
Sáu quỷ thai vừa sợ hãi vừa cảm kích Phó Vãn, chúng nên rời đi rồi.
Phía bên kia của Quỷ Môn là nơi chúng nên trở về, tuy rằng lần này không có quỷ sai chỉ dẫn, cũng không có người thân đưa tiễn, nhưng dù con đường kia khó khăn ra sao thì cũng phải đi qua.
Phó Vãn mở miệng: "Triệu Dương, bảy chiếc xe đen tôi bảo cậu chuẩn bị đâu?"
Triệu Dương vội vàng nói: "Đầu bếp Phó, tất cả đều đậu ở bên ngoài vườn nho, cô có yêu cầu gì nữa không?"