Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi [Huyền Học] - 63

Cập nhật lúc: 2025-02-21 13:06:31
Lượt xem: 18

Mùa hè nóng nực nhưng cơ thể Dương Chấn Vinh cảm thấy lạnh lẽo. Anh ấy hét lên tên Đóa Đóa rồi chạy về phía đông nam.

Sở cảnh sát Ninh Thành.

Một số cảnh sát mặc đồng phục tập trung quanh màn hình máy tính và phát đi phát lại đoạn video.

"Đội trưởng Phùng, đoạn video giám sát này đã được bộ phận chuyên môn xác thực, quả thực chưa hề chỉnh sửa."

Trên màn hình máy tính, một người phụ nữ sợ hãi ngã xuống đất, sau đó chạy tán loạn rồi trốn trên giường, người đàn ông bên cạnh đang điên cuồng gào thét, một lát sau người đàn ông dùng d.a.o gọt hoa quả hung hăng đ.â.m vào bụng mình.

Ngay cả những cảnh sát từng chứng kiến nhiều cảnh m.á.u me cũng không khỏi cau mày khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Phùng Kiện cau mày: "Người đàn ông này nghi ngờ vợ mình đã cắm sừng anh ta rồi có con, sau đó anh ta ta tự đ.â.m c.h.ế.t mình? Điều này hợp lý sao?"

"Chúng tôi đã điều tra người tên Đàm Kính Nghiệp này rồi, phát hiện anh ta không phải là người sẽ tự sát." Đoạn video không có vấn đề gì, nhưng nó quá kỳ quái, như thể bị quỷ ám vậy.

Một sĩ quan cảnh sát khác nói: "Con gái nạn nhân nói rằng đó là quỷ làm."

Nguyệt Nhi là trẻ vị thành niên, cộng thêm lý do này quá vô lý để có thể chấp nhận. Nhưng cháu gái lớn của Phùng Kiện là bạn cùng lớp của Nguyệt Nhi, anh ấy sẽ bớt thời gian để hỏi cháu gái mình về tình hình của Nguyệt Nhi.

Phùng Kiện nhìn Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ trong video như đang nói chuyện với ai đó, đối tượng phỏng đoán trước đây hai người đã từng phá thai vì họ cần có con trai để thừa kế gia sản.

Rõ ràng là đang nói chuyện với một ai khác, nhưng video cho thấy họ là những người duy nhất nói chuyện chứ không phải ai khác.

Phùng Kiện rít một hơi thuốc và đoán: "Chẳng lẽ là bị bệnh tâm thần?"

Nhưng trong gia đình cả hai đều không có tiền sử bệnh tâm thần nên chuyện này rất kỳ lạ.

Viên cảnh sát ở một bên đành phải chuyển chủ đề, hỏi: "Đội trưởng Phùng, tôi nghe nói cấp trên đã thuê một chuyên gia chuyên về công tác đặc biệt, chuyện này có thật không? Công việc đặc biệt là có ý gì?"

Phùng Kiện rít một điếu thuốc rồi gật đầu, anh ấy cũng đã nghe nói về việc này, có lẽ trong hai ngày tới vị chuyên gia này sẽ đến. Anh ấy suy nghĩ một chút rồi nói: "Chắc họ phải là những chuyên gia có kỹ thuật điều tra tội phạm tương đối tiên tiến."

Ngoài những vấn đề đặc biệt như vụ án hình sự, Phùng Kiện không thể nghĩ đến điều gì khác.

Một sĩ quan cảnh sát bước vào và nói: "Đội trưởng Phùng, chúng tôi nhận được điện thoại từ người dân báo rằng một bé gái năm tuổi đột nhiên biến mất, phải lập tức bắt tay vào tìm kiếm bé."

Chuyện này không hề nhỏ, Phùng Kiện lập tức tắt máy tính và dẫn cảnh sát ra ngoài truy tìm người.

Người báo cảnh sát là ba của cô bé, người đang kinh doanh thịt lợn ở chợ bán thức ăn nói rằng con gái anh đã biến mất không thấy tăm hơi

Căn cứ vào kinh nghiệm, họ lập tức tiến hành ngay cuộc điều tra gần chợ thức ăn.

Kết quả là khi đến chợ bán thức ăn lại không thấy ai cả. Những người bán hàng gần đó nói rằng người gọi cảnh sát đã đi về phía sông Ninh Thành theo hướng đông nam.

Phùng Kiện hơi cau mày cảnh giác và đi về phía sông Ninh Thành.

Trên đường đi, Dương Chấn Vinh và một số người đến giúp đỡ đều không thấy Đóa Đóa, Dương Chắn Vinh lo lắng đến mức sắp đi không nỗi.

Sông Ninh Thành là con sông quan trọng nhất ở Ninh Thành. Hầu như toàn bộ thành phố đều phụ thuộc vào con sông này để kiếm thức ăn và nước uống. Nó được mệnh danh ấy là sông mẹ của Ninh Thành, con sông đó rất sâu.

Khi đến bờ sông còn nhìn thấy tắm biển cảnh báo kỳ lạ, khiến mọi người bật cười là dòng chữ - "Quỷ nước hung hãn, oán khí rất nặng, chớ chơi đùa ở bờ sông nữa", nghe nói khi tắm biển này được dựng lên còn khiến cư dân mạng cười lớn.

Hai mắt Dương Chắn Vinh nóng lên, không ngừng kêu lên: "Đóa Đóa, Đóa Đóa, con có nghe thấy tiếng ba không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi-huyen-hoc/63.html.]

Vốn không mong đợi câu trả lời, nhưng anh ấy lại mơ hồ nghe thấy một tiếng kêu yếu ớt quen thuộc:

"Ba, ục ục, ba cứu con—"

Tất cả mọi người đều kinh hãi, tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, nơi phát ra âm thanh hóa ra là sông Ninh Thành.

Lúc này, mặt trời đã gần đến trưa, họ phải nheo mắt nhìn sông lờ mờ hiện ra trên mặt sông lấp lánh.

Dương Chắn Vinh không thể tin được rằng Phó Vãn đã nói đúng, Đóa Đóa nằm ở phía đông nam của sông Ninh Thành.

Đoàn Đoàn cũng theo đó kêu lên: "Chú Dương, là Đóa Đóa.""

Hai mắt Dương Chấn Vinh đỏ ngầu, lập tức không kịp mà suy nghĩ nhảy xuống sông Ninh Thành, vội vàng giơ tay về phía Đóa Đóa rồi hét lên: "Đóa Đóa, đừng sợ, ba tới rồi, ba tới cứu con đây."

Một số người xem nhanh nhanh chóng tụ tập xung quanh, ai ai cũng đều cảm thấy một cảm giác kỳ lạ khó tả.

Triệu Dương vỗ đùi nói: "Chỉ lộ một cái đầu, Đóa Đóa chỉ lộ một cái đầu thôi!"

Thậm chí còn không dùng tay để vùng vẫy, như thể tay chân bị trói dưới sông, nhưng điều rất kỳ lạ là đầu của Đóa Đóa lộ ra ngoài, cũng không chìm xuống đáy.

Có lẽ vì vậy mà Đóa Đóa không có triệu chứng đuối nước, vẫn có thể kêu la. Đây là những gì Phùng Kiện nhìn thấy khi dẫn một nhóm cảnh sát đến sông Ninh Thành. Họ không suy nghĩ nhiều, vội vàng đến giúp đỡ.

Đóa Đóa chỉ lộ ra một cái đầu, tóc đuôi ngựa buộc bằng dây buộc ướt đẫm nước nhưng không hề rơi ra, khi nhìn thấy Dương Chấn Vinh đến gân mình cô bé nói: "Ba, con thỏ đã kéo con đi."

Dương Chấn Vinh không nghĩ nhiều về ý nghĩa của những lời này, anh ấy ôm cô con gái lạnh như băng, cô gắng đưa cô bé đến bờ sông.

Dương Chắn Vinh cố gắng nâng con gái mình lên nhưng Đóa Đóa lại rơi xuống nước như nặng ngàn cân, dù anh ấy có dùng sức cỡ nào cũng không túm lên được

Trong lòng Dương Chấn Vinh kinh hãi, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Anh ấy lao xuống nước thì thấy Đóa Đóa không hề bị vướng vào cây thủy sinh nào dưới sông, trên người cũng không có vật nặng gì.

Anh ấy rất mổ thịt lợn quanh quanh năm nhưng lại không nhắc nổi Đóa Đóa nặng 40 kg! Dương Chắn Vinh không chịu buông con gái ra nên bị sặc mây ngụm nước dưới sông.

Cảnh sát Phùng lập tức nhảy xuống và bơi nhanh ấy về phía hai cha con.

Hai người nắm lấy cánh tay của Đóa Đóa, một bên trái và một bên phải, cố gắng đưa đứa trẻ ra ngoài. Cánh tay của Đóa Đóa ngâm trong nước vẫn không nhúc nhích, cô bé càng khóc nhiều hơn.

Phùng Kiện cảm thấy tình huống này có gì đó không ổn, không chỉ tình hình hiện tại, mà cả cô bé này cũng không ổn, nhưng anh ấy nhất thời không thể nói ra.

"Đội trường Phùng, có chuyện gì thế?" Viên cảnh sát trẻ tuổi hét lên.

Sắc mặt Phùng Kiện tái mét, hét lớn: "Mau cho người xuống."

Những người vây xem đều sửng sốt, tại sao mà hai người lớn lại không thể kéo một bé gái vào bờ?

Các sĩ quan cảnh sát nhảy xuống sông như sủi cảo, một số cảnh sát có kỹ năng bơi lội giỏi dứt khoát nín thở bơi về sông, cố gắng kéo Đóa Đóa lên khỏi sông.

Bùm!

Một sức nặng không thể diễn tả được!

Viên cảnh sát nghẹn đỏ mặt của mình, cố gắng được vài phút, anh ấy nhận ra mình đang mất dần sức lực nên nhanh chóng bơi ra khỏi cơ thể Đóa Đóa và nổi lên, hít một hơi dài.

Loading...