LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 48: Vợ ơi, anh khó chịu
Cập nhật lúc: 2025-01-24 15:35:19
Lượt xem: 31
Hoàn toàn theo bản năng, Dung Yên lập tức lùi xa Cố Tuyết Ca hai mét.
Rõ ràng, cô cảnh giác rất cao, lo rằng Cố Tuyết Ca sẽ rút từ trong túi ra một con dao, có khi cô mất mạng cũng không chừng.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Dung Yên, Cố Tuyết Ca không biết nên khóc hay nên cười.
“Chị Dung, chị không cần phải lùi xa như vậy đâu, tôi chỉ muốn đưa tấm séc này cho chị thôi.”
Sau khi chắc chắn tấm séc trong tay Cố Tuyết Ca không phải là dao, Dung Yên mới tiến lại gần hơn một chút.
Không vội cầm lấy, cô bình tĩnh hỏi:
“Ý của cô là gì đây?”
Cố Tuyết Ca mỉm cười, chậm rãi đáp:
“Tôi muốn chị cầm số tiền này, sau đó rời khỏi anh A Hàn.”
“Chị cứ yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy.”
“À, đúng rồi, bé An An rất đáng yêu. Nếu chị không cần, tôi cũng sẽ chăm sóc tốt cho bé.”
Dung Yên siết chặt nắm tay, làm một người mẹ, cô có thể chấp nhận ly hôn với Giang Ngự Hàn nhưng tuyệt đối không bao giờ giao An An cho Cố Tuyết Ca.
Cô nhìn Cố Tuyết Ca bằng ánh mắt lạnh lùng.
“An An là mạng sống của tôi, cô hiểu không?”
Cố Tuyết Ca theo bản năng lùi lại một bước, sau đó gật đầu.
“Hiểu, bé An An là con gái, tất nhiên nên ở với mẹ.”
Dung Yên cầm lấy tấm séc, cẩn thận nhìn qua.
Mười triệu. (Khoảng 34.4 tỷ)
Với số tiền này, cuộc sống của cô và An An quả thực sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng ngay sau đó, cô thẳng thừng nhét lại tấm séc vào tay Cố Tuyết Ca, nhướn mày đầy kiêu ngạo.
“Số tiền này là của cô à?”
“Tôi và bác gái mỗi người góp năm triệu. Hay là chị thấy mười triệu vẫn quá ít?”
Dung Yên lắc đầu, cười nhạt.
“Nhiều lắm rồi, tôi nghĩ cả đời này tôi cũng chẳng kiếm được từng ấy tiền. Nhưng Giang Ngự Hàn không phải là món hàng để cô mua bán.”
“Nếu anh ấy muốn quay về nhà họ Giang, muốn cô chăm sóc, tôi sẽ không ngăn cản.”
“Ngược lại, nếu anh ấy không muốn thì dù cô có đưa tôi một trăm triệu cũng vô ích.”
Cố Tuyết Ca sững sờ, không ngờ Dung Yên lại trả lời như vậy.
Cô luôn nghĩ rằng, người được gọi là “đại tiểu thư vô dụng nhất nhà họ Dung” này sẽ ngay lập tức vì tiền mà vứt bỏ Giang Ngự Hàn.
Cất lại tấm séc vào túi xách, Cố Tuyết Ca bỗng nhiên hỏi.
“Chị yêu anh A Hàn chứ?”
Dung Yên bỗng ngẩn người. Trước khi biết mình chỉ là kẻ thế thân, có lẽ cô đã từng thích Giang Ngự Hàn.
Nhưng từ lúc biết sự thật, cô đã thu hồi tất cả tình cảm, chỉ muốn nhanh chóng ly hôn.
Sau đó, khi anh trở thành người thực vật, cô lại bận rộn kiếm tiền nuôi gia đình, nào còn tâm trí để yêu đương?
Cố Tuyết Ca bật cười, còn cố ý nâng cao giọng nói.
“Có vẻ như chị không yêu anh A Hàn lắm nhỉ? Nếu không thì sao lại lưỡng lự lâu như vậy mà không trả lời?”
Dung Yên thản nhiên nói: “Chào cô, không tiễn.”
Cố Tuyết Ca vung mái tóc dài, khẳng định chắc nịch.
“Chị Dung, tôi rất yêu anh A Hàn, hơn nữa đã yêu nhiều năm rồi.”
Dung Yên khoanh tay trước ngực, thản nhiên hỏi.
“Vậy cô muốn tôi giúp cô truyền đạt tình cảm bao năm của cô đến anh ấy à?”
Gương mặt Cố Tuyết Ca đỏ bừng, lắp bắp nói.
“Không cần chị truyền đạt, tôi sẽ tự mình nói với anh A Hàn. Nếu chị đã không yêu anh ấy, vậy sao không nhận tiền và ly hôn?”
“Cứ nhìn anh A Hàn bây giờ, rõ ràng chị chăm sóc anh ấy chẳng tốt chút nào. Hơn nữa, theo tôi được biết, tình hình tài chính của chị cũng chẳng mấy dư dả.”
Dung Yên bỗng cảm thấy, chính đôi mắt thâm quầng của Giang Ngự Hàn đã hủy hoại danh dự của mình.
Ngay cả Chu Mại, người luôn tận tụy chăm sóc Giang Ngự Hàn, cũng vì cô mà bị liên lụy, bị hiểu nhầm là không làm tốt công việc.
Một lát sau, Dung Yên chậm rãi hỏi Cố Tuyết Ca.
“Cô chắc không xem phim truyền hình gia đình đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-48-vo-oi-anh-kho-chiu.html.]
Cố Tuyết Ca hơi sững sờ, không hiểu tại sao Dung Yên lại đột nhiên hỏi câu này.
Cô thành thật đáp: “Đúng là hiếm khi xem, sao vậy?”
“Thảo nào cô không biết, trong hôn nhân hay ly hôn đều cần sự đồng thuận của cả hai bên, không phải một phía là có thể quyết định.”
Nghe xong, Cố Tuyết Ca dường như đã hiểu ra.
“Ý chị là, anh A Hàn không muốn ly hôn?”
Dung Yên thản nhiên gật đầu.
“Đúng vậy! Nếu cô thuyết phục được anh ấy ly hôn với tôi, tôi sẽ mời cô một bữa thật lớn.”
Cố Tuyết Ca đánh giá Dung Yên từ đầu đến chân, ánh mắt đầy phức tạp.
Cô không hiểu, rõ ràng về cả gia thế lẫn sự nghiệp, cô đều vượt trội hơn hẳn Dung Yên.
Hơn nữa, cô và Giang Ngự Hàn lớn lên bên nhau, thanh mai trúc mã, hiểu rõ từng thói quen, tính cách. Tại sao Giang Ngự Hàn lại chọn Dung Yên chứ không phải cô?
Cố Tuyết Ca từng nghi ngờ rằng Dung Yên đã dùng thủ đoạn mờ ám nào đó để có thể kết hôn với Giang Ngự Hàn.
Hắng giọng, Cố Tuyết Ca lên tiếng.
“Tôi có thể cho chị thêm năm trăm vạn. Chỉ cần chị muốn ly hôn với anh A Hàn, nhất định sẽ có cách.”
“Ví dụ, chị có thể giả vờ ngoại tình. Hàn ca ca chắc chắn sẽ ly hôn với chị ngay lập tức.”
Dung Yên khẽ giật khóe môi, đáp lại đầy mỉa mai:
“Cô Cố, cô muốn nhìn thấy tôi lên bản tin xã hội à?”
Cố Tuyết Ca khựng lại, khó hiểu hỏi:
“Ý chị là gì?”
“Những tin tức về vợ ngoại tình rồi bị chồng sát hại không phải hiếm đâu. Cô cho tôi bao nhiêu tiền cũng chẳng ích gì nếu tôi không còn mạng để tiêu.”
Lời này khiến Cố Tuyết Ca nhớ đến thái độ u ám của Giang Ngự Hàn khi nãy. Cô bắt đầu tin rằng, nếu Dung Yên thực sự ngoại tình, rất có thể chuyện đó sẽ lên mặt báo.
Dung Yên tiến lên từng bước khiến Cố Tuyết Ca không ngừng lùi lại.
Cố Tuyết Ca hoảng hốt, sắc mặt trắng bệch, cho đến khi lưng chạm vào tường, không còn đường lùi nữa.
Sao đại tiểu thư vô dụng nhất nhà họ Dung này lại có thể sắc sảo và khí thế đến vậy? Chẳng lẽ lời đồn là sai?
Dung Yên dừng lại khi cách Cố Tuyết Ca một bước, nở một nụ cười nhạt:
“Cô Cố, logic của cô sai rồi.”
“Nếu cô yêu anh ấy, muốn anh ấy yêu lại cô thì nên cố gắng từ phía anh ấy, chứ không phải đến đây đưa tiền hay xúi giục tôi ngoại tình.”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
“Chuyện anh ấy ly hôn với tôi và chuyện anh ấy có kết hôn với cô hay không là hai việc hoàn toàn khác nhau. Mong cô phân biệt rõ, đừng làm tổn thương những người vô tội, đặc biệt là An An.”
Đúng vậy, Dung Yên nói nhiều với Cố Tuyết Ca như thế chỉ vì không muốn cô ta động đến An An.
Cô chưa bao giờ mong An An trở thành một người xuất sắc, cô chỉ mong con gái mình lớn lên bình an, khỏe mạnh.
Cố Tuyết Ca suy nghĩ hồi lâu, rồi chậm rãi nói:
“Tôi hiểu, khiến anh A Hàn yêu tôi mới là điều quan trọng nhất. Nhưng từ trước đến nay, anh ấy luôn coi tôi như em gái. Chị làm thế nào mà khiến anh A Hàn cưới chị?”
Dung Yên chỉ tay vào gương mặt mình, đáp lại một cách đầy ẩn ý:
“Cô chỉ cần biết vậy thôi.”
Điều khiến cô bất ngờ là Cố Tuyết Ca cũng biết Giang Ngự Hàn chỉ xem cô ta như em gái.
Giọng Cố Tuyết Ca tràn đầy ấm ức:
“Nhưng tôi cảm thấy mình đâu có kém sắc hơn chị!”
Dung Yên nhìn thoáng qua khuôn mặt Cố Tuyết Ca - vẻ đẹp của một mỹ nhân cổ điển.
Cô chợt nhớ đến bức ảnh của A Chi, trong chiếc váy đỏ, cười rạng rỡ đầy kiêu hãnh.
Còn Cố Tuyết Ca lại giống cô, mang dáng vẻ dịu dàng, nhu mì.
“Người ta yêu hoa nào là tùy mắt mỗi người. Không phải cô không đẹp, chỉ là, có lẽ kiểu của cô không hợp gu anh ấy thôi.”
Cố Tuyết Ca: Quả tim bị xé toạc, đau không lời nào tả xiết.
“Vợ…”
Cố Tuyết Ca trợn to mắt. Chỉ một tiếng gọi của Giang Ngự Hàn đã khiến trái tim cô hoàn toàn vỡ vụn.
“Có việc rồi, cô Cố, không tiễn.”
Nói xong, Dung Yên đóng cửa, chạy thẳng vào phòng của Giang Ngự Hàn.
Cô vội vàng hỏi: “Sao vậy?”
“Vợ ơi, anh khó chịu…”