Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 53: Vợ anh là nhất

Cập nhật lúc: 2025-01-26 10:42:24
Lượt xem: 27

Cảnh sát cần có bằng chứng xác thực mới có thể bắt Dung Nhung nhưng với Dung Yên thì không cần.

 

Nghe An An nói Dung Nhung đứng rất gần Giang Ngự Hàn. Đối với Dung Yên, đó đã là bằng chứng rõ ràng không thể chối cãi.

 

Ánh mắt lạnh lùng, Giang Ngự Hàn nhìn Dung Yên, chậm rãi nói:

 

“Tin nhắn nhắc nhở em cẩn thận thuốc bị tráo đổi là cô ta gửi.”

 

Trong khoảnh khắc, Dung Yên hiểu ra tất cả.

 

Lý do Giang Ngự Hàn bao che cho Dung Nhung là vì tin nhắn trước đó của cô ta đã cứu mạng anh.

 

Mọi chuyện hoàn toàn hợp lý, không hề có kẽ hở.

 

Ánh mắt không chút biểu cảm, Giang Ngự Hàn nhìn Dung Nhung, giọng nói lạnh lùng đến cực điểm:

 

“Tôi không thích nợ người khác. Giờ thì chúng ta đã thanh toán xong. Nếu còn lần sau, tôi nhất định sẽ đưa cô vào tù.”

 

Dung Nhung không kiềm được, nước mắt trào ra khỏi khóe mắt, giọng khàn đặc:

 

“Nhiều năm qua, em đã gặp rất nhiều người đàn ông nhưng em vẫn chỉ thích anh. Tại sao anh lại không thể thích em chứ?”

 

Giang Ngự Hàn thẳng thắn đáp:

 

“Trước đây, bây giờ và sau này, tôi đều không thích cô.”

 

Dung Nhung cố chấp hỏi:

 

“Tại sao chứ? Rõ ràng mọi mặt em đều hơn chị ta.”

 

Đang yên lặng làm người đứng xem, Dung Yên: “...”

 

Khóe môi Giang Ngự Hàn khẽ nhếch, anh chậm rãi nói:

 

“Trong mắt tôi, vợ tôi là nhất, không ai sánh bằng. Cô có thể cút được rồi.”

 

Trước khi rời đi, Dung Nhung hung hăng lườm Dung Yên một cái. Bước chân của cô ta có phần loạng choạng, hẳn là vết thương vẫn chưa lành hẳn.

 

Dung Yên cảm thấy rất phức tạp. Nếu cô không biết mình chỉ là người thế thân, có lẽ cô sẽ rất vui khi nghe những lời vừa rồi của Giang Ngự Hàn.

 

Cô mím môi nói với anh:

 

“Để em tiễn em ấy.”

 

“Ừm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-53-vo-anh-la-nhat.html.]

 

Khi Dung Nhung vừa đi tới cửa, Dung Yên giúp cô ta mở cửa, nhẹ nhàng mỉm cười và nói:

 

“Tình yêu như ly rượu, ai uống cũng say.”

 

Dung Nhung hừ lạnh một tiếng:

 

“Đừng vội đắc ý. Bây giờ em là ân nhân cứu mạng của anh ấy.”

 

Dung Yên chân thành đáp lại:

 

“Cảm ơn em đã gửi tin nhắn cho chị. Vết thương của em là do Giang Ngự Nhiên phát hiện em thông báo tin tức, đúng không?”

 

Chỉ nghe đến ba chữ “Giang Ngự Nhiên”, sắc mặt Dung Nhung lập tức tái nhợt, đôi chân run rẩy không ngừng.

 

Cô ta phải vịn vào khung cửa mới miễn cưỡng đứng vững, nhưng khuôn mặt vẫn tràn đầy sự bướng bỉnh, giọng nói kiên quyết:

 

“Hắn phát hiện thì sao chứ? Em sẽ không thừa nhận. Hơn nữa, em và hắn đã chuẩn bị hủy hôn. Người em thích là Giang Ngự Hàn.”

 

Dung Yên không tức giận, chậm rãi nói:

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

“Thích thì cứ cố gắng nhưng phải dùng đúng cách.”

 

“Nếu lần sau em dám không được sự đồng ý của anh ấy mà chiếm lợi, anh ấy chắc chắn sẽ đưa em vào tù.”

 

“Thêm sự giúp đỡ của luật sư Tần, để em ở trong tù một năm rưỡi cũng không phải vấn đề gì lớn.”

 

Sắc mặt của Dung Nhung thay đổi liên tục. Một lát sau, cô ta ủ rũ hỏi Dung Yên:

 

“Chị đã dùng cách gì để kết hôn với anh ấy?”

 

Dung Yên khẽ nhếch môi. Một câu hỏi quá quen thuộc, không lâu trước đây, cô đã trả lời câu này với Cố Tuyết Ca.

 

Chỉ có thể trách vận đào hoa của Giang Ngự Hàn quá vượng.

 

Anh vừa tỉnh lại không bao lâu, tay chân còn chưa thể hoạt động bình thường, đã có hết người này đến người khác nhiệt tình như vậy. Làm vợ chính thức như Dung Yên thật sự không biết nên cười hay khóc.

 

Cô đưa ra đáp án giống hệt như đã nói với Cố Tuyết Ca, còn nhẹ nhàng vỗ lên má mình.

 

Dung Nhung có vẻ như hiểu ra điều gì, hỏi dò:

 

“Ý chị là, anh ấy cưới cô vì gương mặt của chị?”

 

Đúng vậy, Dung Nhung là một người thông minh, lập tức hiểu ý. Dung Yên cảm thấy rất hài lòng, không cần phải nhắc nhở thêm nữa.

 

Cô mỉm cười gật đầu: “Đúng thế. Em có thể cân nhắc việc phẫu thuật thẩm mỹ.”

Loading...