LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 54: Em chê anh rồi, cảm thấy anh không sạch sẽ
Cập nhật lúc: 2025-02-03 10:35:47
Lượt xem: 10
Nghe xong câu nói của Dung Yên, Dung Nhung tức giận ra mặt.
“Chị à, chị đúng là mặt dày thật đấy. Đến cả Khuynh Thành cũng không dám nói với em những lời như vậy.”
Dung Yên: “...”
Quả nhiên lại khiến cô thất vọng.
Dung Nhung hoàn toàn không hiểu ý của cô nhưng cô cũng không thể nói quá nhiều.
Dù sao, cô chỉ từng nhìn thấy ảnh của A Chỉ, chứ chưa từng gặp mặt.
Giờ đến cả Giang Ngự Hàn cũng không nhớ A Chỉ là ai.
Nhìn Dung Nhung hậm hực bỏ đi, Dung Yên đóng cửa lại với tâm trạng phức tạp.
Nghĩ đến chuyện Giang Ngự Hàn vừa bị chiếm tiện nghi, Dung Yên bước vào phòng rồi khóa cửa cẩn thận.
Cô đi nhanh đến bên giường, không thèm nói một lời, trực tiếp kéo chăn trên người Giang Ngự Hàn ra.
“Em giúp anh lau người trước...”
Chưa nói hết câu, Dung Yên đành nuốt ngược lời lại, bởi vì cô không nhìn thấy cảnh tượng tồi tệ mà mình đã tưởng tượng.
Quần áo Giang Ngự Hàn vẫn chỉnh tề. Vậy nên, là nhờ cô và nhân viên đến kịp nên ngăn cản được Dung Nhung làm ra chuyện kinh khủng sao?
Cẩn thận đắp lại chăn cho anh, Dung Yên có chút ngại ngùng, nhỏ giọng hỏi:
“Anh có muốn súc miệng không?”
Giang Ngự Hàn khẽ nhíu mày, giọng nói trầm thấp vang lên:
“Em nghĩ anh bị cô ta chiếm tiện nghi nhiều đến vậy sao?”
Dung Yên vội vàng lắc đầu, còn đưa tay ra hiệu với anh.
“Không, không. Em không nghĩ vậy. Nếu anh không muốn thì không cần đâu.”
Đánh c.h.ế.t cũng không thể thừa nhận! Vừa rồi cô đã chuẩn bị tinh thần cho trường hợp tệ nhất rồi.
Rõ ràng, sự việc không đến mức nghiêm trọng như cô tưởng.
Một lát sau, ánh mắt lạnh lẽo của Giang Ngự Hàn dừng trên người cô, anh hỏi:
“Em có chê anh không?”
Không cần suy nghĩ, Dung Yên lập tức khẳng định chắc nịch:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-54-em-che-anh-roi-cam-thay-anh-khong-sach-se.html.]
“Sao em có thể chê anh được? Anh là người bị hại, bây giờ người khó chịu nhất chính là anh mà.”
Hai tay khoanh trước ngực, Dung Yên kích động nói tiếp:
“Vừa nãy em đã dọa Dung Nhung rồi. Nếu em ấy còn dám chiếm tiện nghi của anh nữa, em sẽ cho em ấy vào tù. Thậm chí sẽ nhờ luật sư Tần giúp đỡ để em ấy ngồi tù dài hạn!”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
“Không thể để em ấy ỷ mình là ân nhân cứu mạng của anh mà muốn làm gì thì làm.”
Nghe xong những lời này, Giang Ngự Hàn khẽ nhếch môi, cười nhẹ:
“Nói suông thì vô dụng, phải dùng hành động thực tế để chứng minh.”
Dung Yên sững người, trực giác mách bảo đây là một cái bẫy.
Giang Ngự Hàn còn tâm trạng để đào bẫy cho cô nhảy, chứng tỏ mọi chuyện không quá nghiêm trọng.
Gãi gãi sau đầu, cô dè dặt hỏi anh:
“Anh Giang à, anh muốn em chứng minh bằng cách nào?”
“Hôn anh trước đi.”
Ý tứ của Giang Ngự Hàn rất rõ ràng, không chỉ dừng lại ở việc hôn đơn thuần.
Dung Yên khẽ mím đôi môi đỏ mọng, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Ang Giang à, bây giờ là ban ngày, em nghĩ anh nên đọc sách thì hơn.”
Ngay lập tức, ánh mắt của anh trở nên u ám, giọng nói lạnh buốt:
“Anh biết ngay mà. Em chê anh rồi, cảm thấy anh không sạch sẽ.”
Dung Yên trợn tròn mắt: “...”
Lần đầu tiên trong đời cô nghe thấy một người đàn ông nói ra câu này.
Thậm chí khi đọc tiểu thuyết ngôn tình, cô cũng chưa từng thấy nhân vật nam nào có lời thoại như vậy.
Phải mất một lúc lâu sau, Dung Yên mới hoàn hồn.
Cô đặt tay lên n.g.ự.c mình, cảm giác như vừa bị Giang Ngự Hàn dọa sợ c.h.ế.t khiếp.
Cô mỉm cười nhưng nụ cười của cô có phần gượng gạo.
Dung Yên không biết liệu bây giờ mình có nên cười hay không nhưng nếu giữ mặt nghiêm túc hoặc ủ rũ thì còn không thích hợp hơn.
Rất khó khăn, cuối cùng cô cũng tìm lại được giọng nói của mình.
“Nếu em là người bị hại, anh có chê em không, cảm thấy em không sạch sẽ không?”