Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 62: Thật non nớt

Cập nhật lúc: 2025-02-04 19:21:15
Lượt xem: 17

Dung Yên khẽ xoa nhẹ đôi mắt mình, sợ rằng bản thân nhìn nhầm.

 

Tình trạng của cô bây giờ không được tốt lắm, cẩn thận vẫn hơn.

 

Người ngồi bên cạnh thấy cô như vậy, khẽ cười hỏi:

 

“Trên mặt tôi có dính gì sao?”

 

Dung Yên chăm chú quan sát gương mặt của Đào Thịnh Thần, trong lòng không khỏi cảm thán thật non nớt.

 

Không trách được Lâm Kiều Kiều luôn chọn “chồng” là những tiểu thịt tươi trẻ tuổi.

 

Cô không tiếp tục nhìn chằm chằm Đào Thịnh Thần nữa, chậm rãi đáp lời:

 

“Không có gì đâu, tôi chỉ hơi bất ngờ khi cậu lại ngồi bên cạnh tôi.”

 

Đào Thịnh Thần là nam chính của Quý Nữ Vị Ương, còn cô chỉ là một diễn viên phụ nhỏ nhoi. Trong tiệc đóng máy thế này, thông thường nam nữ chính sẽ ngồi cạnh nhau hoặc là cùng đạo diễn.

 

Còn cô là một diễn viên phụ chẳng có danh tiếng, đương nhiên sẽ chọn một góc khuất, ít ai chú ý nhất để ngồi.

 

Chính vì vậy, khi phát hiện người ngồi bên cạnh mình lại là Đào Thịnh Thần, cô thực sự cảm thấy rất kỳ lạ.

 

Thế nhưng, Đào Thịnh Thần lại cười rạng rỡ với cô:

 

“Đừng dùng ‘cậu’ nghe xa cách quá vậy, tôi là Đào Thịnh Thần, còn cô?”

 

“Dung Yên.”

 

Dù tiểu thịt tươi rất đẹp mắt, ai cũng thích ngắm nhìn nhưng Dung Yên không quên rằng cô đã có gia đình, lại còn có con.

 

Không thể quá nhiệt tình, chỉ cần giữ phép lịch sự là đủ.

 

Đào Thịnh Thần bỗng nghiêng người tới gần cô, thấp giọng nói:

 

“Thực ra tôi đã biết tên cô từ lâu rồi. Tôi vẫn luôn chú ý đến cô.”

 

Dung Yên không để lộ cảm xúc, nhẹ nhàng dựa vào lưng ghế, ngồi ngay ngắn, cố gắng giữ khoảng cách với anh ta.

 

Gương mặt cô không quá nghiêm túc, nhưng cũng chẳng nở nụ cười, chỉ giữ thái độ bình thản:

 

“Tôi ngay cả nữ phụ số ba còn chưa với tới, không biết tại sao lại lọt vào mắt xanh của thầy Đào?”

 

Không liên quan gì đến tuổi tác, nhưng xét về danh tiếng, Đào Thịnh Thần là nam chính, lại có không ít người hâm mộ. Cô gọi anh ta một tiếng “thầy Đào” cũng chẳng có gì sai.

 

Đào Thịnh Thần thu lại nụ cười rạng rỡ, gương mặt trở nên nghiêm túc hơn:

 

“Bởi vì diễn xuất của cô rất xuất sắc. Tôi luôn suy nghĩ làm thế nào mới có thể đạt đến trình độ của cô.”

 

Dung Yên: “...”

 

Lại nữa rồi.

 

Cái diễn xuất c.h.ế.t tiệt của cô lại một lần nữa bị chú ý.

 

Cũng may, Đào Thịnh Thần là người bình thường, không giống Tôn Văn Văn kẻ muốn đẩy cô ngã què chân.

 

Dung Yên mỉm cười:

 

“Cảm ơn thầy Đào đã khích lệ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng.”

 

Ví dụ như đặt ra mục tiêu… cố gắng lên được vai nữ phụ số ba.

 

Nhưng không có chống lưng, ngay cả cơ hội thử vai nữ phụ số ba cô cũng chẳng dễ mà có được.

 

Dù có cơ hội thử vai, nhà sản xuất vẫn sẽ chọn những người có hậu thuẫn mạnh mẽ hơn.

 

Đào Thịnh Thần nhìn cô, ánh mắt phức tạp:

 

“Dung Yên, người cần được khích lệ, cần phải cố gắng nâng cao diễn xuất bây giờ là tôi mới đúng. Cô đã nhận kịch bản tiếp theo chưa?”

 

Dung Yên cảm thấy Đào Thịnh Thần cũng khá có tự nhận thức. Không vì được fan tung hô mà mất đi khả năng phán đoán chính xác.

 

“Chưa, tôi đợi trợ lý sắp xếp.”

 

Đào Thịnh Thần hơi bất ngờ:

 

“Trợ lý sắp xếp sao? Vậy cô không có quản lý sao?”

 

Dung Yên khẽ lắc đầu:

 

“Trợ lý của tôi chính là quản lý của tôi.”

 

Đào Thịnh Thần vừa rót trà giúp cô, vừa nói:

 

“Thảo nào cô có diễn xuất tốt như vậy mà vẫn chỉ được giao vai phụ. Cô chưa từng nghĩ đến chuyện ký hợp đồng với công ty nào sao?”

 

“Ồ, cảm ơn.”

 

Dung Yên thấy anh ta đã uống một nửa cốc trà mới yên tâm cầm lên nhấp một ngụm.

 

Cùng một ấm trà rót ra, Đào Thịnh Thần dám uống, vậy cô cũng có thể uống.

 

Lúc này, Dung Yên phát hiện Hạ Vân Đoá đang trừng mắt nhìn cô với vẻ tức giận.

 

Ghen tuông có thể làm con người trở nên méo mó.

 

Bình thường, Hạ Vân Đoá rất thích tìm cách tiếp cận Đào Thịnh Thần.

 

Nhưng trong tiệc đóng máy này, Đào Thịnh Thần lại không ngồi cạnh Hạ Vân Đoá mà chọn ngồi bên cạnh cô.

 

Hạ Vân Đoá không tức giận mới là chuyện lạ.

 

Đặt chiếc cốc xuống, Dung Yên vẫn duy trì khoảng cách thích hợp với Đào Thịnh Thần.

 

Cô trầm ngâm một lúc, rồi nhẹ nhàng nói:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-62-that-non-not.html.]

“Trước đây tôi cũng từng nghĩ đến. Nhưng những công ty tốt lại không muốn ký hợp đồng với một nghệ sĩ không danh tiếng, không tác phẩm đại diện, cũng không chấp nhận quy tắc ngầm như tôi, một diễn viên ba không.”

 

Đào Thịnh Thần nghe xong câu nói của Dung Yên, liền bật cười thành tiếng.

 

“Dung Yên, cô hài hước thật đấy. Vậy cô có từng nghĩ đến việc gia nhập Hoa Thanh không? Tôi có thể giới thiệu cô với chị Linda.”

 

Linda chính là quản lý của Đào Thịnh Thần, Dung Yên đã gặp qua một hai lần.

 

Đáng tiếc, trong giới giải trí, người có diễn xuất giỏi thì nhiều nhưng người có thể nổi tiếng lại rất ít.

 

Tất nhiên, cô cũng không muốn nói lời quá tuyệt đối.

 

Cô mỉm cười điềm đạm:

 

“Cảm ơn thầy Đào đã có lòng, tôi sẽ suy nghĩ.”

 

“Thịnh Thần, hai người đang nói chuyện gì thế? Nhìn vui vẻ quá nhỉ.”

 

Không cần quay đầu lại, chỉ nghe giọng nói, Dung Yên đã biết đó là Hạ Vân Đoá.

 

Cô sớm đã đoán được, Hạ Vân Đoá nhất định sẽ không ngồi yên.

 

Đào Thịnh Thần đáp lời một cách lịch sự nhưng xa cách:

 

“Tôi và Dung Yên đang trao đổi về diễn xuất.”

 

Hạ Vân Đoá có chút kích động:

 

“Thịnh Thần, đúng lúc em cũng có vài vấn đề về diễn xuất muốn bàn với anh.”

 

Dung Yên nhận ra ánh mắt của Hạ Vân Đoá nhưng cô không có ý định đứng dậy nhường chỗ.

 

Cô ung dung nhấp một ngụm trà.

 

Thấy vậy, Hạ Vân Đoá dứt khoát đổi chỗ với người ngồi bên kia của Đào Thịnh Thần.

 

“Thịnh Thần, anh thấy cảnh quay cuối của em hôm nay thế nào?”

 

Trùng hợp thay, cảnh quay cuối cùng của Hạ Vân Đoá hôm nay chính là cảnh đối diễn với Dung Yên.

 

Dung Yên nhớ rất rõ, chỉ riêng cảnh đó, Hạ Vân Đoá đã quay lại không dưới mười lần.

 

“Cô Hạ, cô muốn nghe sự thật chứ?”

 

Đào Thịnh Thần nhìn cô ta, gương mặt chân thành.

 

Câu hỏi này làm Hạ Vân Đoá lúng túng.

 

Nếu cô ta nói muốn nghe sự thật, mà sự thật lại quá khó nghe, thì chẳng phải sẽ mất hết mặt mũi sao?

 

Nhưng nếu chọn nghe lời giả dối thì lại quá giả tạo.

 

Hạ Vân Đoá đảo mắt nhìn Dung Yên, vội vàng tìm cho mình một bậc thang để bước xuống:

 

“Thịnh Thần, vậy anh thấy cô ta diễn thế nào?”

 

Không cần suy nghĩ, Đào Thịnh Thần lập tức biến thành fanboy:

 

“Cảnh cuối cùng hôm nay của Dung Yên thật sự xuất sắc! Cảm xúc quá mức trọn vẹn khiến tôi hoàn toàn nhập tâm vào diễn xuất của cô ấy.”

 

“Tôi cảm thấy diễn xuất của Dung Yên đã đạt đến trình độ *lô hỏa thuần thanh rồi.”

 

*Lô hỏa thuần thanh: Nghĩa gốc chỉ việc rèn sắt đến mức lửa và kim loại hòa vào nhau một cách hoàn hảo. Nghĩa bóng chỉ sự thành thạo, điêu luyện đến mức tinh túy.

 

Dung Yên không nhịn được mà giật giật khóe môi.

 

Cô có cảm giác… Đào Thịnh Thần là fan ruột của mình vậy.

 

Anh ta tán dương cô đến mức kéo hết thù hận về phía cô luôn rồi.

 

Thôi vậy, dù sao quan hệ giữa cô và Hạ Vân Đoá vốn đã căng thẳng.

 

Cô chỉ hy vọng bộ phim sau sẽ không còn gặp lại Hạ Vân Đoá và Tôn Văn Văn nữa.

 

Hạ Vân Đoá tức giận trừng mắt nhìn Dung Yên, rồi quay sang nói với Đào Thịnh Thần:

 

“Diễn xuất tốt thì có ích gì? Thịnh Thần, anh có biết không, cô ta đã kết hôn rồi đấy!”

 

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

Đào Thịnh Thần kinh ngạc nhìn Dung Yên:

 

“Đây là đùa đúng không? Dung Yên trông còn trẻ như vậy, sao có thể nghĩ không thông mà cưới sớm thế?”

 

Dung Yên khẽ liếc Hạ Vân Đoá một cái, thản nhiên nói với Đào Thịnh Thần:

 

“Gặp được người mình thích thì kết hôn thôi. Sao lại là nghĩ không thông? Chẳng lẽ nếu cậu gặp được người mà cậu muốn chung sống cả đời, cậu lại không muốn cưới cô ấy sao?”

 

Gương mặt Đào Thịnh Thần trở nên vô cùng phức tạp: “…”

 

Dung Yên cầm đũa lên, bắt đầu thưởng thức món ăn.

 

Sau tối nay, cô và Đào Thịnh Thần có lẽ sẽ không còn liên quan gì nữa.

 

Hơn nữa, cô chỉ là một diễn viên tuyến mười tám không có danh tiếng, cũng chẳng sợ ai đó phanh phui chuyện mình đã kết hôn.

 

Quan trọng là căn bản không có paparazzi nào quan tâm đến cô.

 

Vậy nên, tốt nhất là cứ ăn no trước đã, rồi rút lui sớm.

 

Nghĩ đến việc về nhà sẽ gặp Giang Ngự Hàn, mặt cô lại bất giác đỏ lên.

 

Không biết câu “lần sau thử lại” mà Giang Ngự Hàn nói tối qua… có khi nào chính là tối nay không?!

 

Càng nghĩ, Dung Yên càng đỏ mặt.

 

Cô vẫn nên đi rửa mặt nước lạnh cho tỉnh táo lại thì hơn.

 

Nhưng vừa đứng dậy, cô liền cảm giác có gì đó không ổn…

Loading...