Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 63: Máu tươi đỏ thẫm

Cập nhật lúc: 2025-02-04 19:21:29
Lượt xem: 13

Trúng bẫy rồi!

 

Dung Yên vừa định ngồi xuống lại, thì Hạ Vân Đoá đã bước tới bên cô, vươn tay đỡ lấy cô:

 

“Muốn đi vệ sinh sao? Cùng đi nhé!”

 

Không cho Dung Yên bất kỳ cơ hội phản kháng nào, Hạ Vân Đoá đã kéo cô rời khỏi bàn tiệc.

 

Nhưng nơi đến không phải là nhà vệ sinh, mà là thẳng vào thang máy.

 

Dung Yên muốn vùng ra, muốn cầu cứu người khác nhưng cô không có sức.

 

Ngay cả mở miệng nói lớn cũng không thể, Hạ Vân Đoá rốt cuộc đã cho cô uống thứ gì?!

 

Cô vẫn không thể hiểu nổi tại sao lại là cô trúng bẫy?

 

Rõ ràng tách trà ấy, Đào Thịnh Thần cũng có uống.

 

Còn những món ăn trên bàn, người khác cũng ăn, vậy mà chỉ có cô gặp chuyện.

 

Bị Hạ Vân Đoá lôi vào một căn phòng, Dung Yên nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh băng, cố gắng phát ra tiếng:

 

“Cô bỏ thuốc ở đâu?”

 

Âm thanh rất nhỏ nhưng vì khoảng cách gần, Hạ Vân Đoá vẫn nghe rõ ràng.

 

“Tôi bỏ vào cốc nước của cô, còn cả trong bát của cô nữa. Tôi có thông minh không?”

 

Dung Yên: “…”

 

Xem ra lần sau tham gia tiệc đóng máy, cô phải tự mang theo bát đũa rồi.

 

Giọng Hạ Vân Đoá nhẹ nhàng đầy thoải mái:

 

“Dung Yên, diễn xuất của cô tốt như vậy, cứ mãi đóng mấy vai phụ nhỏ bé chẳng đáng tiếc sao?”

 

“Tối nay tôi giúp cô một tay, không cần khách sáo đâu.”

 

Dung Yên chậm rãi mở miệng: 

 

“Ý cô là gì?”

 

Nụ cười của Hạ Vân Đoá sáng bừng:

 

“Không có gì đâu, chỉ là giới thiệu cô làm quen với tổng giám đốc Vương thôi.”

 

“Chỉ cần cô khiến ông ta vui vẻ, dù không thể đóng vai nữ chính nhưng vai nữ thứ hai thì chắc chắn có phần cho cô.”

 

Giọng Dung Yên rất nhỏ, nhưng vẫn cứng rắn:

 

“Tôi không cần.”

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Hạ Vân Đoá nhún vai, thản nhiên nói:

 

“Tôi biết cô không cần nên tôi mới nhất quyết phải giới thiệu cho cô. Tôi chỉ đơn giản là nhìn không vừa mắt cái dáng vẻ thanh cao giả tạo của cô thôi.”

 

“Giang thiếu gia đã thành người thực vật mấy năm rồi, chắc cô cũng cô đơn lắm nhỉ?”

 

Nói rồi, cô ta mở cửa phòng, để tổng giám đốc Vương bước vào, sau đó rời đi.

 

Dung Yên khó nhọc quay đầu nhìn người đàn ông kia.

 

Quả nhiên, đúng như cô dự đoán.

 

Bụng phệ, đầu hói, lớp dầu trên mặt đủ để chiên trứng.

 

Ánh mắt hắn ta quét qua cô, không khác gì đang xem xét một món hàng.

 

Thấy hắn chuẩn bị nhào về phía mình, Dung Yên lập tức nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-63-mau-tuoi-do-tham.html.]

 

“Tổng giám đốc Vương, ông không định tắm trước sao?”

 

Tổng giám đốc Vương kéo cô đứng dậy, cười nham nhở:

 

“Được thôi, cô bé xinh đẹp, chúng ta cùng tắm nhé.”

 

Chỉ mới đến gần hắn, Dung Yên đã cảm thấy buồn nôn.

 

Cô giả vờ yếu đuối, giọng nói mang theo chút khàn khàn:

 

“Tổng giám đốc Vương, bây giờ tôi không còn chút sức lực nào, sao có thể tắm cùng ông chứ?”

 

Bàn tay thô bỉ của hắn đặt lên eo cô:

 

“Đừng lo, không đến nửa tiếng nữa, em sẽ khỏe lại thôi.”

 

Không đến nửa tiếng sao?

 

Vậy thì cô sẽ tận dụng tốt kỹ năng diễn xuất của mình.

 

Nhưng bàn tay dơ bẩn của hắn lại bắt đầu trượt lên trên.

 

“Thân hình em quả thật quá mê người.”

 

“Tổng giám đốc Vương thích chứ?”

 

Tay Dung Yên đã âm thầm nắm chặt đèn bàn, dịu dàng hỏi.

 

“Thích, thích lắm!” 

 

Tổng giám đốc Vương cúi xuống, không thể chờ đợi được nữa.

 

Bốp!

 

Cái đèn bàn vung mạnh xuống, nện thẳng lên đầu hắn.

 

Hắn trợn tròn mắt, một tay sờ ra phía sau đầu.

 

M.á.u đỏ thẫm, từng giọt nhỏ xuống sàn nhà.

 

Sắc mặt Dung Yên hơi tái nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định.

 

Đối phó với loại người như tổng giám đốc Vương, cô sẽ không bao giờ nương tay.

 

Cô phải tranh thủ từng giây, từng phút.

 

“Mày… mày con điếm này! Dám đánh tao hả? Tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày!”

 

Dung Yên đã nhanh chóng mở khóa điện thoại, gửi một tin nhắn thoại cho Đại Quất, sau đó ném thẳng điện thoại vào mặt ông ta.

 

Bốp!

 

Tổng giám đốc Vương đau đến rú lên.

 

Trước đau sau đau, toàn thân như bị giáng búa.

 

Hắn lấy một tay ôm đầu, một tay ôm mặt, tức giận mắng chửi:

 

“Con điếm c.h.ế.t tiệt, tao sẽ không tha cho mày!”

 

Dung Yên không đôi co với hắn, cô lập tức lăn khỏi giường, vịn vào sofa để đứng dậy.

 

Khoảng cách đến cửa phòng đã rất gần.

 

Nhưng đúng lúc đó, tổng giám đốc Vương như phát điên, không còn để ý đến vết thương nữa, lao thẳng về phía cô!l.

 

Thể lực của cô vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, bị hắn đẩy ngã xuống đất…

 

Loading...