LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 64: Bê bối
Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:33:50
Lượt xem: 19
Lưng bị ngã đau điếng nhưng Dung Yên không để ý, cô đang tìm thứ gì đó để tiếp tục ném vào người lão Vương.
Dĩ nhiên, lão Vương cũng không rảnh rỗi, một tay túm tóc cô, tay kia thì liên tục tát lên mặt cô.
Đau đến c.h.ế.t mất.
Dung Yên không tìm được thứ gì để ném, chỉ có thể dốc hết sức mà đá thẳng vào chỗ hiểm của lão Vương.
Cú đá đó khiến lão Vương lập tức giật mạnh một mảng tóc của cô, đau đến mức khiến cô bật khóc.
Đúng lúc này, cửa phòng bị đá văng ra.
Lão Vương ngay sau đó bị một cú đá mạnh đến mức cả người văng thẳng vào tường.
Dương Đại Quất vội vàng đỡ Dung Yên dậy, cẩn thận hỏi:
“Chị, em đưa chị đến bệnh viện nhé?”
Dung Yên nhẹ nhàng lắc đầu, giọng yếu ớt:
“Không cần đâu, chỉ là vết thương ngoài da thôi.”
Nhìn mớ tóc rơi lả tả trên sàn, mắt cô càng đỏ hơn.
Lão Vương kia, bản thân hói đến trọc lốc, lại thấy người khác có nhiều tóc hơn mình thì không chịu nổi à?!
Lão Vương vừa bò dậy từ dưới đất, không còn hung hăng chửi rủa nữa, mà rút điện thoại ra, định gọi người đến giúp.
Nhưng Dương Đại Quất nhanh như cắt, một cước đá văng điện thoại của lão vào gầm giường.
Sau khi để Dung Yên ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, Dương Đại Quất lập tức túm lấy cổ áo của lão Vương, không cho lão cơ hội lên tiếng, thẳng tay đ.ấ.m tới tấp khiến mặt lão ngay lập tức biến dạng.
Dung Yên chỉ đứng bên cạnh nhìn thôi mà cũng thấy đau thay.
Bởi cô biết, dù Dương Đại Quất không có võ công cao siêu nhưng sức lực thì vô cùng đáng sợ.
Đây cũng là một trong những lý do cô quyết định thuê Dương Đại Quất làm trợ lý.
Cho đến khi mặt lão Vương bầm tím đến mức khó nhận ra, Dương Đại Quất mới hờ hững buông tay, quẳng lão xuống sàn như vứt một miếng giẻ rách.
Dám đánh vào mặt chị gái của cô ấy, đúng là muốn c.h.ế.t mà!
Dung Yên nhìn gương mặt đã biến dạng của lão Vương, thậm chí không còn nhớ nổi dáng vẻ ban đầu của lão nữa.
Dương Đại Quất ngồi xuống bên cạnh, nhìn gương mặt bị sưng đỏ của cô mà xót xa.
“Chị thực sự không cần đến bệnh viện sao?”
Dung Yên chắc chắn:
“Thật sự không cần mà.”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Dương Đại Quất cẩn thận đỡ cô dậy, nhưng vừa bước một bước, họ đã thấy lão Vương lết về phía mình, chỉ còn cách chưa đến một mét.
Giọng lão run rẩy:
“Tao… tao sẽ phong sát mày, khiến mày không thể nào sống nổi trong giới giải trí!”
Dung Yên khẽ cười:
“Lão Vương, tôi chỉ là một diễn viên hạng mười tám, ngay cả vai nữ phụ số ba còn chưa từng được đóng. Lão định phong sát tôi thế nào đây?”
Lão Vương nghiến răng:
“Mày cứ chờ đấy, tao nhất định khiến mày sống không bằng chết!”
Chỉ với câu này, Dung Yên lập tức bước tới, giẫm mạnh xuống chỗ hiểm của lão.
Lão Vương rú lên thảm thiết.
Chờ lão gào thét xong, Dung Yên mới chậm rãi nói:
“Muốn tôi sống không bằng chết? Thế thì lão Vương, trước tiên lão cứ tận hưởng thử cảm giác đó đi nhé.”
Nói xong, cô còn mỉm cười, sau đó đeo khẩu trang lên rồi cùng Dương Đại Quất rời khỏi phòng.
…
“Xong rồi sao?”
Hạ Vân Đóa đứng trước thang máy, kinh ngạc nhìn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-64-be-boi.html.]
Vì có khẩu trang che chắn, nên cô ta không phát hiện ra dấu vết bị đánh trên mặt cô.
Sau khi trao đổi ánh mắt với Dương Đại Quất, Dung Yên bước đến trước mặt Hạ Vân Đóa, giọng nói tràn đầy hào hứng:
“Đúng vậy. Tôi cũng không ngờ lại nhanh như vậy, lão Vương nói… ông ta rất hài lòng.”
Hạ Vân Đóa cười mỉa mai:
“Nhìn bộ dạng cô thế này, đúng là cô đã cô đơn lâu rồi. Vậy có phải cô nên cảm ơn tôi không?”
Dung Yên gật đầu, giọng nhẹ nhàng:
“Cảm ơn Đóa Đóa, nhờ cô bỏ thuốc vào đồ ăn của tôi, tôi cuối cùng cũng có thể bước bước đầu tiên này.”
“À, còn phải cảm ơn cô đã sắp xếp để tôi gặp lão Vương. Ông ta thật sự rất tốt bụng, còn nói sẽ để tôi làm nữ chính trong bộ phim tiếp theo mà ông ta đầu tư.”
“Ngoài ra, ông ta còn nói cô sẽ đóng vai nữ phụ. Thật ngại quá, có lẽ bộ phim tiếp theo, cô phải làm nền cho tôi rồi.”
Hạ Vân Đóa biến sắc:
“Không thể nào. Lão Vương đã hứa với tôi rằng sau khi chuyện thành công, vai nữ chính vẫn là của tôi.”
Dung Yên nhún vai, không vội không lo:
“Có thể là vì bây giờ ông ta thích tôi hơn chăng? Đúng rồi, lão Vương còn bảo cô làm việc không hiệu quả nữa.”
Hạ Vân Đóa tức đến mức dậm chân:
“Tôi làm việc không hiệu quả? Lão ta bị ngu sao? Nếu không có tôi, tối nay cô có thể lên giường với ông ta chắc?”
Cô ta gào lên:
“Dung Yên! Nếu cô dám cướp vai nữ chính của tôi, tôi sẽ tung tin cô đã kết hôn và ngoại tình đấy.”
Dung Yên làm ra vẻ vừa sợ hãi vừa tủi thân:
“Hạ Vân Đóa, sao cô có thể như vậy chứ? Tôi vốn không muốn ngoại tình, tất cả đều là do cô sắp đặt. Tôi mặc kệ! Vai nữ chính này nhất định phải là của tôi.”
“Cô đừng mơ! Tôi đi tìm lão Vương ngay, ông ta chắc chắn sẽ để tôi đóng nữ chính.”
Hạ Vân Đóa vừa nói xong liền quay người đi về phía phòng lão Vương.
Dung Yên lập tức cao giọng:
“Cô muốn đến tìm ông ta để cùng đi đồn cảnh sát à?”
Hạ Vân Đóa sững lại, quay đầu nghi hoặc:
“Cô nói gì cơ?”
Dung Yên không vội trả lời, cô tháo khẩu trang xuống, để lộ gương mặt sưng đỏ vì bị đánh.
“Xin lỗi vì đã làm hỏng kế hoạch chu đáo của cô tối nay. Tôi vẫn muốn tiếp tục giữ mình trong sạch.”
“Những kẻ như lão Vương, cô cứ giữ lại mà phục vụ đi.”
“Nhưng trước đó, cô phải đi đến đồn cảnh sát một chuyến đã.”
Lúc này, Hạ Vân Đóa mới nhận rancô ta đã bị Dung Yên chơi một vố rồi.
Hồi lâu sau, cô ta cười lạnh:
“Tại sao tôi phải đến đồn cảnh sát? Chính cô tự muốn vào phòng lão Vương, chuyện này không liên quan gì đến tôi cả.”
Dung Yên không bất ngờ, cô đã sớm đoán được Hạ Vân Đóa sẽ chối bay chối biến.
Cô khẽ gật đầu với Dương Đại Quýt.
Ngay lập tức, Dương Đại Quất giơ điện thoại lên, màn hình phát lại toàn bộ cuộc đối thoại vừa rồi.
Bằng chứng rành rành!
Hạ Vân Đóa lập tức quỳ xuống:
“Xin cô đừng báo cảnh sát! Vai nữ chính là của cô! Tôi không tranh nữa!Hơn nữa, lão Vương rất có thế lực, đắc tội với ông ta không có lợi cho cô đâu.”
Dung Yên thản nhiên lùi về sau, giữ khoảng cách với cô ta.
"Hy vọng sau khi vào đồn cảnh sát, lão ta sẽ hiểu rằng, dù có thế lực đến đâu cũng không thể xem thường pháp luật.”
Là Dung Yên báo cảnh sát, nên cô tất nhiên cũng phải đến đồn ghi lời khai.
Vừa hoàn thành xong thủ tục, cô liền thấy Giang Ngự Hàn đang ngồi trên xe lăn.