Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 67: Chủ động hôn anh

Cập nhật lúc: 2025-02-05 19:01:29
Lượt xem: 19

Những người trong phòng bao khi nhìn thấy Dung Yên và Giang Ngự Hàn bước vào đều thoáng sững sờ.

 

Khi nhận ra người ngồi bên cạnh Đào Thịnh Thần là Linda, Dung Yên liền đẩy xe lăn của Giang Ngự Hàn tiến vào.

 

Như vậy cũng tốt. Cô dẫn theo Giang Ngự Hàn, còn Đào Thịnh Thần cũng có quản lý đi cùng. Nếu chẳng may bị paparazzi chụp lại, cũng không có vấn đề gì.

 

Điều Đào Thịnh Thần không ngờ tới chính là chồng của Dung Yên lại là một “người khuyết tật” phải ngồi xe lăn.

 

Hơn nữa, anh cũng không thể nhìn rõ khuôn mặt của Giang Ngự Hàn, vì anh không chỉ đội mũ lưỡi trai mà còn đeo khẩu trang.

 

Dung Yên đương nhiên rất ủng hộ việc Giang Ngự Hàn che chắn kỹ càng như vậy. Cô hiểu rõ sức ảnh hưởng của gương mặt anh lớn đến mức nào.

 

Vẫn là nên giấu đi thì hơn, tránh được phiền phức nào hay phiền phức đó.

 

Chính Dung Yên là người phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng trước tiên:

 

“Chị Linda.”

 

Linda là tiền bối, lại lớn tuổi hơn nên cô đương nhiên phải chủ động chào hỏi.

 

“Tiểu Dung, đây là chồng em sao?”

 

Dù Giang Ngự Hàn đã dùng khẩu trang và mũ lưỡi trai che kín gần hết khuôn mặt, nhưng đôi mắt sáng tựa ngân hà kia vẫn thu hút sự chú ý của Linda, một người từng trải nhìn người vô số.

 

Dung Yên nhẹ gật đầu: 

 

“Vâng, chị đã gọi món chưa?”

 

Cô nhanh chóng chuyển hướng câu chuyện, không muốn Linda chú ý quá nhiều đến Giang Ngự Hàn.

 

Mà Giang Ngự Hàn, dù không nói một lời nhưng khí thế của anh lại áp đảo Đào Thịnh Thần hoàn toàn.

 

“Vẫn chưa.”

 

Đào Thịnh Thần vừa nói, vừa đưa thực đơn cho Dung Yên: 

 

“Hai người xem muốn ăn gì đi?”

 

Dung Yên thản nhiên nhận lấy, sau đó nghiêng người đến gần Giang Ngự Hàn, hai người cùng xem thực đơn.

 

Một lát sau, Giang Ngự Hàn mới nói câu đầu tiên từ khi vào phòng:

 

“Em gọi là được.”

 

Dung Yên gật đầu, chọn hai món thanh đạm.

 

Cô hiểu rõ, Giang Ngự Hàn đã đeo khẩu trang, tức là sẽ không ăn gì.

 

Linda thỉnh thoảng lại liếc nhìn Giang Ngự Hàn, rõ ràng là cô ấy có hứng thú với anh hơn nhiều so với Dung Yên.

 

Còn Đào Thịnh Thần thì cứ nhìn Dung Yên, cố gắng tỏ ra chuyên nghiệp.

 

“Cô Dung, cô suy nghĩ thế nào rồi?”

 

Dung Yên cân nhắc giây lát, rồi hỏi lại:

 

“Ý thầy là chuyện ký hợp đồng với Hoa Thanh sao?”

 

Linda là người trả lời thay Đào Thịnh Thần:

 

“Đúng vậy, sau khi Thịnh Thần nói với chị về em, chị cũng cảm thấy em là một nhân tố tiềm năng.”

 

“Nếu em đồng ý, chúng ta có thể ký hợp đồng ngay trong tối nay.”

 

“Trong vài ngày tới, chị sẽ sắp xếp cho cô một số cơ hội thử vai. Chắc chắn sẽ tốt hơn so với việc em chỉ có thể nhận những vai phụ nhỏ như hiện tại.”

 

Nghe Linda nói vậy, Dung Yên âm thầm gật gù.

 

Có thể thấy, Linda là một người quyết đoán, thẳng thắn, không thích vòng vo.

 

Dung Yên không bài xích việc hợp tác với kiểu người như vậy, bởi vì cô cảm thấy những người này có dã tâm và có khả năng làm nên chuyện lớn.

 

Có lẽ là vì lần này có Giang Ngự Hàn đi cùng, nên trước khi quyết định, cô theo bản năng quay sang nhìn anh.

 

Anh đón nhận ánh mắt của cô nhưng lời anh nói lại hướng đến Linda.

 

“Có thể xem hợp đồng trước không?”

 

“Đương nhiên rồi.”

 

Linda lập tức lấy một tập tài liệu khá dày từ trong túi hồ sơ, đưa cho Giang Ngự Hàn.

 

Khi nhìn thấy bàn tay thon dài, đẹp đẽ của anh, ánh mắt Linda càng thêm phần hứng thú.

 

Dung Yên nhích lại gần anh, muốn cùng xem hợp đồng.

 

Nhưng tốc độ đọc của cô so với Giang Ngự Hàn cách nhau trời vực.

 

Cô vừa mới đọc xong hai dòng, anh đã đọc xong mười dòng.

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Cô cảm thấy mình vừa bị đả kích một cách nặng nề.

 

Thế là cô dứt khoát ngồi thẳng lại, không đọc nữa mà tập trung lắng nghe cuộc trò chuyện.

 

Linda lên tiếng:

 

“Tiểu Dung, chân chồng em bị thương sao?”

 

Dung Yên không hề hoảng hốt, nhẹ nhàng đáp:

 

“Chân anh ấy hiện tại không tiện đi lại.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-67-chu-dong-hon-anh.html.]

 

Dung Yên không hề nói dối, bởi vì bây giờ đúng là chân của Giang Ngự Hàn chưa thể đi lại bình thường.

 

Nhưng cô tin rằng, sau một thời gian tập phục hồi, anh chắc chắn có thể đứng lên bước đi như trước, không còn bị trói buộc bởi chiếc xe lăn này nữa.

 

Linda là người tinh ý, nhanh chóng nghe ra ẩn ý trong lời nói của cô.

 

Sau khi liếc nhìn đôi chân của Giang Ngự Hàn, cô dò hỏi:

 

“Vậy có phải chỉ vài ngày nữa là anh ấy có thể đi lại bình thường, không cần dùng xe lăn nữa đúng không?”

 

Dung Yên đáp lại bằng giọng thản nhiên:

 

“Mong được như lời chị nói.”

 

Cô đã nhận ra Linda rất có hứng thú với Giang Ngự Hàn.

 

Dung Yên cố tình giữ thái độ hờ hững, hy vọng Linda sẽ không tiếp tục đặt sự chú ý lên người anh nữa.

 

Nhưng Linda dường như chẳng hề tiếp nhận tín hiệu mà cô gửi đi, mà còn tiếp tục hỏi:

 

“Mạo muội hỏi một câu, chồng em cũng là diễn viên sao?”

 

Dung Yên không cần suy nghĩ, lập tức đáp:

 

“Anh ấy không phải.”

 

Mà thực ra, nhìn cách Giang Ngự Hàn che chắn kín mít thế này, trông còn giống ngôi sao lớn hơn cả cô và Đào Thịnh Thần.

 

Lúc này, Giang Ngự Hàn đặt bản hợp đồng xuống bàn, ánh mắt bình thản nhìn Linda chậm rãi mở miệng:

 

“Tôi vừa tính thử, nếu vợ tôi ký hợp đồng này, cô ấy chỉ có thể nhận được một phần lợi nhuận thôi đúng không?”

 

Nói cách khác, công ty sẽ hưởng chín phần, trong khi Dung Yên dù có vất vả thế nào cũng chỉ được một phần doanh thu, mà còn là trước thuế.

 

Nếu đúng thật là như vậy, dù có thế nào, Dung Yên cũng sẽ không ký.

 

Thật sự là một bản hợp đồng áp đặt ngang ngược.

 

Linda sững người trong thoáng chốc, sau đó bật cười:

 

“Anh tính không sai. Bởi vì hiện tại vợ anh chưa có danh tiếng, công ty phải đầu tư rất nhiều tiền bạc và nguồn lực để lăng-xê cô ấy.”

 

“Hơn nữa, một khi cô ấy nổi tiếng, chỉ cần nhận một vai trong dự án lớn. Dù chỉ hưởng một phần lợi nhuận, cũng sẽ cao hơn rất nhiều so với việc đóng vai phụ nhỏ như bây giờ."

 

Linda ngả người ra ghế, chậm rãi nói tiếp:

 

“Còn anh thì sao? Toán học giỏi như vậy, có hứng thú bước vào giới giải trí không?”

 

“Nếu có anh có thể cho tôi xem mặt trước không?”

 

Bên cạnh Đào Thịnh Thần, người đang làm một “khán giả hóng chuyện” cũng vô cùng tò mò, cực kỳ muốn nhìn thấy dung mạo của Giang Ngự Hàn.

 

Nhưng Giang Ngự Hàn chỉ lạnh nhạt trả lời một câu:

 

“Tôi không có hứng thú.”

 

Từ chối thẳng thừng, không chút do dự!

 

Linda và Đào Thịnh Thần đều lộ vẻ tiếc nuối rõ rệt.

 

Dung Yên thì lại âm thầm thở phào, may mà hôm nay cô đã đưa Giang Ngự Hàn theo cùng.

 

Nếu không, với tính cách của cô rất có thể sẽ không kịp xem xét kỹ càng mà đã ký tên vào hợp đồng này rồi.

 

Linda nhìn Giang Ngự Hàn, cười nói:

 

“Không sao, nếu sau này anh muốn vào giới giải trí thì cứ tìm tôi.”

 

Sau đó, cô quay sang Dung Yên:

 

“Vậy em đã quyết định chưa?”

 

Dung Yên gật đầu, ánh mắt bình tĩnh:

 

“Em đã suy nghĩ kỹ rồi. Rất xin lỗi, nhưng em không thể ký bản hợp đồng này.”

 

“Đương nhiên, lời chị vừa nói rất có lý. Công ty cần đầu tư nhiều để lăng-xê em nhưng em nghĩ rằng tỷ lệ chia lợi nhuận ba - bảy sẽ hợp lý hơn.”

 

Chỉ được hưởng một phần? Điều đó là không thể chấp nhận đối với cô.

 

Linda thu lại hợp đồng, khẽ cười:

 

“Tiểu Dung, em rất có chính kiến. Nhưng em cần phải nổi tiếng trước rồi mới có tư cách đàm phán với công ty.”

 

Dung Yên không hề phật lòng, ngược lại, cô cười dịu dàng, giọng nói mềm mại như nước:

 

“Em sẽ tiếp tục cố gắng nhưng có nổi tiếng được hay không, vẫn còn phải xem duyên số.”

 

Linda mỉm cười: “Bản hợp đồng này chị sẽ giữ lại cho em. Khi nào muốn ký thì cứ tìm chị. Giờ thì hai người cứ từ từ dùng bữa, Thịnh Thần còn bận, phải đi quay tiếp.”

 

Dung Yên tiễn Linda và Đào Thịnh Thần ra tận cửa.

 

Thương vụ không thành nhưng vẫn giữ được tình nghĩa. Cô vẫn muốn tiếp tục phát triển trong giới giải trí, không cần thiết phải tạo thêm một đối thủ.

 

Sau khi đóng cửa lại, cô quay về chỗ ngồi bên cạnh Giang Ngự Hàn.

 

Lúc này, anh đã tháo khẩu trang xuống.

 

Dung Yên nhẹ nhàng nghiêng người, chủ động hôn anh.

 

Loading...