LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 80: Ngủ ở đây
Cập nhật lúc: 2025-02-17 10:44:27
Lượt xem: 16
Ngày kia là sinh nhật bà của Dung Yên.
Nếu bà không gọi điện tới, có lẽ cô đã quên mất rồi.
Thật đáng xấu hổ!
Bà nội luôn đối xử tốt với cô, mỗi lần gặp mặt đều tìm cách lén nhét tiền vào tay cô.
Nhanh chóng nhấn nút nghe máy, Dung Yên dịu dàng nói:
“Bà ơi, ngày kia con sẽ về nhà.”
Đầu dây bên kia, bà cụ cười sang sảng:
“Tiểu Yên à, bà biết cháu sẽ về, chỉ là muốn nhắc cháu nhất định phải đưa Tiểu Hàn về cùng.”
Dung Yên khẽ nhíu mày, ánh mắt vô thức lướt qua Giang Ngự Hàn đang ngồi đối diện.
“Bà ơi, con sẽ nói với anh ấy.”
“Tiểu Nhung và Tiểu Khuynh sẽ dẫn bạn trai về, bà không muốn mỗi mình Tiểu Yên của bà cô đơn trở về đâu.”
Có lẽ Dung Nhung sẽ đưa Giang Ngự Nhiên đi cùng. Còn với Dung Khuynh Thành, mắt nhìn người của em ấy rất cao nên Dung Yên thực sự tò mò, không biết bạn trai em ấy là ai.
Không dám hứa chắc sẽ đưa Giang Ngự Hàn về, Dung Yên chỉ có thể bảo sẽ cố gắng.
Thực ra, cô không muốn Giang Ngự Hàn và Giang Ngự Nhiên chạm mặt, mắt không thấy, lòng sẽ không phiền.
Đặt điện thoại xuống bàn trà, Dung Yên cố nhớ lại cuộc trò chuyện trước khi nghe máy.
Giang Ngự Hàn vẫn nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, không có ý định lên tiếng.
Dung Yên muốt khan một cái, cô khó khăn tìm lại giọng nói của mình.
“Anh Giang này, ý anh vừa rồi là... Em nửa tháng đến kì một lần sao?”
“Ừm.”
Mặt cô lập tức đỏ bừng, giọng điệu kiên định:
“Em không có nửa tháng một lần! Lần này còn bị chậm hai ngày nữa kìa.”
“Anh Giang này, sao anh lại nghĩ như vậy?”
Chuyện này thực sự quá kỳ lạ, cô cảm thấy phải làm rõ nguyên nhân mới được.
Dù có chút ngượng ngùng nhưng cô không cho rằng đây là một chủ đề khó nói.
Anh trầm ngâm một lúc lâu rồi chậm rãi nói:
“Chắc là nửa tháng trước, anh thấy trong túi áo em có thứ gì đó, mà em lại đi vào nhà vệ sinh.”
Biểu cảm của Dung Yên trở nên vô cùng phức tạp: “…”
Cô chợt nhớ ra, nửa tháng trước, cô đã giấu một bộ đồ có thiết kế táo bạo vào túi áo.
Không ngờ lại khiến Giang Ngự Hàn hiểu lầm rằng cô đang đến kỳ!
Một hiểu lầm thật đẹp đẽ...
Vậy nên, lúc đó anh mới yêu cầu cô mặc đồ ngủ kín đáo, là vì nghĩ cô đang trong kỳ kinh, sợ cô bị nhiễm lạnh.
Nhưng cô lại tưởng rằng, anh không có hứng thú với mình, rằng tâm lý và cơ thể anh đều có vấn đề.
Trời ạ! Cô phải giải thích thế nào để xóa bỏ hiểu lầm này đây?
Giang Ngự Hàn đã mặc định rằng, cô đang cố tình sỉ nhục anh.
Khi Dung Yên còn đang bận suy nghĩ lung tung, cô bất giác phát hiện Giang Ngự Hàn đã rời khỏi phòng từ lúc nào.
Đứng dậy đi ra ngoài, cô bất ngờ nhìn thấy ba người đang ở trong phòng khách.
Cô hoàn toàn không biết Thẩm Mặc đến từ khi nào.
Đúng lúc đó, Thẩm Mặc cũng nhìn thấy cô, còn cười nói:
“Chị dâu, bọn em đang bàn xem trưa nay ăn gì đây.”
Dung Yên cười có chút chột dạ. Ai bảo tối qua cô đã uống mất chai rượu quý mà Thẩm Mặc cất giữ bao năm.
“Vậy mọi người bàn xong chưa?”
Cô nhìn thấy Giang Ngự Hàn và Hữu Văn mỗi người cầm một quyển thực đơn.
Xem ra là nghiêm túc bàn bạc, không phải chỉ nói chơi.
Vậy có phải trưa nay cô sẽ có lộc ăn không?
Vừa được thưởng thức tay nghề của đầu bếp Thẩm, vừa không cần tự mình xuống bếp!
Thẩm Mặc lên tiếng:
“Cũng gần xong rồi. Anh Hàn muốn ăn cá hấp, Hữu Văn muốn ăn sườn xào chua ngọt. Còn chị dâu thì sao?”
“Tôi muốn ăn bò cay nấu nước.”
Vừa dứt lời, cô lập tức bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Giang Ngự Hàn.
Anh khẽ vẫy tay với cô.
“Lại đây.”
Nể tình anh hành động bất tiện, Dung Yên đi qua, ngồi xuống sofa bên cạnh anh.
Anh nghiêng người ghé sát tai cô, giọng nói trầm khàn khẽ vang lên:
“Bây giờ em không được ăn cay.”
Khuôn mặt Dung Yên lập tức đỏ ửng lên, rõ ràng có thể thấy.
Hữu Văn bị “ép ăn cẩu lương” quá nhiều, đến mức không còn hứng thú với sườn xào chua ngọt nữa: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-80-ngu-o-day.html.]
Thẩm Mặc lại tỏ vẻ như đã quen với mọi thứ, khá bình tĩnh.
“Không vấn đề gì, chỉ là không biết chị dâu muốn ăn mức độ cay nào, từ nhẹ, vừa hay là cay đến mức nghi ngờ cả cuộc đời?”
Dung Yên không khỏi nghĩ đến việc thử món cay đến mức nghi ngờ cuộc đời là như thế nào, cảm thấy bản thân có chút không bình thường.
Cô mỉm cười với Thẩm Mặc:
“Xin lỗi, tôi lại nghĩ lại, thực ra tôi muốn ăn thịt kho tàu, có được không?”
“Đương nhiên rồi, không có vấn đề gì đâu.”
Ban đầu, Dung Yên định giúp Thẩm Mạc làm chút việc nhưng Hữu Văn đã chiếm lấy công việc của cô.
Năm món và một món canh.
Chỉ cần nhìn thôi, Dung Yên đã cảm thấy bụng mình sôi lên, không ngừng nuốt nước bọt.
Khi miếng thịt kho tàu vào miệng, Dung Yên cảm thấy mình như được chữa lành.
Không hề phóng đại chút nào, chỉ cần có tài nấu ăn của Thẩm Mặc, anh tuyệt đối không lo không tìm được vợ.
Lúc ăn hết sạch mọi thứ, Dung Yên cảm thấy tràn đầy năng lượng.
Cô nhìn thế giới này và cảm thấy nó thật tươi đẹp.
Không ngủ trưa, Dung Yên quyết định đi giúp đỡ ở tiệm bánh.
Sau đó, cô đi đón An An từ trường mẫu giáo. Sau bữa trưa mà Thẩm Mặc chuẩn bị, Dung Yên cảm thấy mình là một đầu bếp tồi.
Mãi cho đến buổi tối, khi chuẩn bị đi ngủ, Dung Yên mới có cơ hội để nói chuyện một cách nghiêm túc với Giang Ngự Hàn.
Ngồi xuống mép giường, Dung Yên thấy Giang Ngự Hàn lại đang nghiên cứu thực đơn.
Nếu cô có một người bạn như Thẩm Mặc, có lẽ cô cũng sẽ thỉnh thoảng nghiên cứu thực đơn một chút.
Dung Yên cắn môi, cô nhẹ nhàng lên tiếng:
“Anh Giang này, ngày kia là sinh nhật của bà em, bà hy vọng em đưa anh về cùng.”
“Nhưng, Dung Nhung cũng sẽ đưa bạn trai về, có thể là anh hai của anh.”
“Anh không muốn đi cùng em cũng không sao đâu.”
Dù sao, mục đích của cô chỉ là về chúc mừng sinh nhật bà.
Giang Ngự Hàn không nói có muốn đi hay không, anh trực tiếp hỏi Dung Yên:
“Cần anh chuẩn bị quà gì không?”
Dung Yên ngẩn người, cô nghĩ rằng Giang Ngự Hàn sẽ không đi cùng mình.
Biểu cảm trên khuôn mặt anh không hề thay đổi khiến cô cảm thấy anh càng lúc càng khó đoán.
“Quà thì em sẽ chuẩn bị, anh không cần phải làm khó bản thân.”
Anh nhếch môi cười nhẹ, giọng nói bình thản:
“Anh là người sẽ làm khó mình sao?”
Giang Ngự Hàn trước đây chắc chắn sẽ không làm khó mình nhưng giờ thì có lẽ vì anh bị mất trí nhớ nên Dung Yên cảm thấy không hiểu anh nữa.
“Vậy thì ngày kia, anh sẽ về cùng em sao?”
“Ừm.”
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, trái tim đập loạn nhịp.
“Có một chuyện nữa...”
“Nói đi.”
Nhịp tim của Dung Yên càng lúc càng nhanh, khuôn mặt cô đỏ rực.
Giọng cô khàn đặc, khó khăn nói ra:
“Anh Giang này, chuyện là thế này...”
“Lúc nửa tháng trước, anh hiểu lầm em đang đến kì, còn em hiểu lầm anh không có hứng thú với chuyện đó. Nên em nghĩ, có thể anh nên đi kiểm tra bác sĩ khoa nam thì sẽ tốt hơn. Từ đầu đến cuối, em thật sự không có ý làm nhục anh.”
Cuối cùng, Dung Yên cũng thở phào nhẹ nhõm khi nói hết những lời này.
Nhưng biểu cảm của Giang Ngự Hàn vẫn không hề thay đổi.
Vậy anh có nghe vào không nhỉ?
Thời gian như kéo dài vô tận, Dung Yên nghe thấy Giang Ngự Hàn nhẹ nhàng nói:
“Ừm, biết rồi.”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Chà!
Mặc dù thái độ của Giang Ngự Hàn lạnh lùng nhưng ít nhất thì hiểu lầm đã được giải quyết.
Hy vọng anh không còn có ác cảm với cô nữa.
Còn chuyện có đi kiểm tra bác sĩ nam khoa hay không thì tùy anh quyết định. Cô sẽ không tiếp tục làm việc tốt mà hại người nữa.
Khi Dung Yên đứng dậy, định đi vào giường nhỏ, Giang Ngự Hàn nhẹ nhàng vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình, lạnh lùng nói:
“Ngủ ở đây.”
Không một chút ngần ngại, Dung Yên nằm lên giường lớn.
Khi có sự lựa chọn, ai lại muốn nằm trên cái giường nhỏ bé và chật chội cơ chứ!
Vì đã giải quyết được hiểu lầm với Giang Ngự Hàn, Dung Yên ngủ cũng yên giấc.
Sáng hôm sau, cô chuẩn bị quà cẩn thận, đẩy Giang Ngự Hàn bước vào biệt thự nhà họ Dung.
Lúc này, cô nhìn thấy bạn trai của Dung Khuynh Thành đưa về, hóa ra là một người quen.