Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 204
Cập nhật lúc: 2024-09-12 22:27:51
Lượt xem: 77
“Ông ta cũng không phải là thái thượng trưởng lão của các người, hoặc là nói —— không phải hoàn chỉnh.”
“Hai trăm năm trước, Viên Tử Chân muốn c.h.é.m ác niệm cùng dục niệm để siêu thoát nhưng không ngờ rằng cuối cùng bị ác niệm cắn nuốt, thay thế bản ngã.”
Trùng hợp hai năm năm trước là lúc Viên Tử Chân đưa ra lời tiên đoán về kiếp nạn lớn của thiên hạ, tất cả sinh linh sẽ vì vậy mà diệt vong.
Lúc này cả ngọn núi đã hoàn toàn sụp đổ, đại điện rộng lớn, núi giả tinh xảo trên hành lang, quảng trường luyện công rộng lớn đã không còn nữa bộ dáng ban đầu, Thiên Đạo cuối cùng vẫn để lại một chút thiện ý, hủy hoại ngọn núi này, lấy đi linh khí cùng bảo vật của bọn họ nhưng không thật sự muốn những người này c.h.ế.t ngay lập tức.
Giống như suy nghĩ của nó, cho dù kiếp nạn là lớn hay nhỏ, trước bắt đầu từ tự trải nghiệm đi.
Cho dù không thể thay đổi kết cục cuối cùng, cũng dùng lực lượng của bản thân rõ ràng chính xác mà trả giá một chút ít gì đó, giống như tiền bối của bọn họ chẳng sợ cuối cùng có c.h.ế.t đi, cũng c.h.ế.t trên đại đạo mà chính mình chấp nhất.
Trong mắt Thiên Đạo, tất cả sinh linh đều không phân chia cao thấp nhưng thật ra cũng có cao có thấp.
Dưới chân núi, nhóm nhân viên cứu viện phía chính phủ muốn đem người ở núi Thái Sơ rút lui đến địa điểm an toàn, tất cả bọn họ đều không muốn phối hợp, nhất định phải chờ thái thượng trưởng lão cùng trưởng lão xuống, nghe theo sự sắp xếp của sư môn!
Bởi vậy, bọn họ cũng đều nghe thấy câu nói kia của Lâm Hạ Vy lúc núi non biến thành đất bằng!
Thái thượng trưởng lão không phải thái thượng trưởng lão ban đầu?!
Viên Tử Chân dùng đôi mắt đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Hạ Vy, còn hãm sâu trong chấp niệm không thể lý giải chưa có đáp án, hơn nửa ngày mới nói: “Ta chính là Viên Tử Chân, Viên Tử Chân chính là ta, đương nhiên ta chính là thái thượng trưởng lão núi Thái Sơ, cũng vĩnh viễn là
thái thượng trưởng lão núi Thái Sơ.”
Ở nơi xa, một người đệ tử bỗng nhiên mở miệng nói: “Ông không phải!”
Cất tiếng chính là Trúc Sâm người bị Cố Sướng cùng hệ thống dùng pháo uy hiếp, sau khi Chân Văn đến cố ý đưa anh ta đến nơi khác mới bảo Chân Võ mang “Tiểu Viên” rời đi, chính Chân Văn đối đầu với nhóm người mà Lâm Hạ Vy mang đến.
Nhưng lúc sau thái thượng trưởng lão lại không chút nào kiêng dè sự an nguy của anh ta cùng vài vị đệ tử khác, xuất hiện liền muốn bắt lấy người, uy h.i.ế.p Lâm Hạ Vy.
Mới vừa rồi, Trúc Sâm cũng chứng kiến được trưởng lão Chân Võ lấy thân thể của mình ngăn trở nguy hiểm cho các đệ tử, còn đem linh phù hộ thân ít ỏi còn lại đều cho bọn họ! Mà thái thượng trưởng lão còn không thèm liếc bọn họ một cái!
Trúc Sâm không tin thái thượng trưởng lão của bọn họ sẽ là người m.á.u lạnh vô tình như vậy!
Hay là giống như lời Lâm Hạ Vy nói, ông ta là ác niệm mà thái thượng trưởng lão chân chính c.h.é.m ra!?
Trưởng lão Chân Võ không chịu tin tưởng cái gì dục niệm hay ác niệm, bản ngã cùng ác ngã! Chẳng sợ điển tịch cổ xưa nhất ghi lại thánh nhân nói qua từng có phương pháp thành tiên như vậy, nhưng ông ta không thể tin được trên người thái thượng trưởng lão sẽ sinh ra ác niệm như vậy!
Ông ta chính là ——
“Ta chính là Viên Tử Chân đại sơn chủ đời thứ bốn mươi tám của núi Thái Sơ, chịu trách nhiệm gánh vác thiên hạ chúng sinh hơn ba trăm năm nay! Ngươi này yêu nghiệt đừng có ăn nói bừa bãi!”
Người nhạy bén nghe đến đây liền phát hiện không đúng, đợi khi Lâm Hạ Vy hỏi đệ tử núi Thái Sơ vì sao hiện tại không có sơn chủ, chỉ có thái thượng trưởng lão, mọi người càng thêm chắc chắn suy đoán không dám tin trong lòng.
“Bởi vì thái thượng trưởng lão nói các đệ tử hiện nay không ai có thể gánh vác trọng trách. Cho nên, dựa theo quy tắc, trăm năm sau ông ta thoái vị trở thành thái thượng trưởng lão không hề quản lý sự vụ trong núi nhưng vẫn giữ quyền lực tối cao.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-204.html.]
“Mà chúng tôi chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của ông ta.”
Chân Văn gian nan giải thích nguyên nhân thật sự núi Thái Sơ không có sơn chủ, bởi vì ý của thái thượng trưởng lão mà mọi người nhất trí bỏ trống vị trí sơn chủ, không để người khác tiếp nhận bí pháp truyền thừa dành riêng cho sơn chủ.
Lúc này, lại chậm tiêu như Chân Võ cũng hiểu rõ trong lòng, thái thượng trưởng lão không nên nói ra lời nói không phù hợp với tính cách của mình như vậy.
Cảnh sát, đội phòng cháy chữa cháy, cứu hộ khẩn cấp cùng một số nhân viên của cơ quan khác vừa đến nôn nóng nhìn nhóm người còn rảnh nói chuyện, không hề lo lắng cho an nguy của bản thân nếu núi lở lần thứ hai chút nào!
“Đừng nói nữa, cái gì trưởng lão với trường lão, mọi người rời khỏi đây trước đi đã!”
“Chạy nhanh đến điểm cứu tế chúng tôi lâm thời sắp xếp! Nơi đó có ăn có uống, cũng có thể nghỉ ngơi! Ai bị thương hoặc biết có người nào bị thương thì liên hệ chúng tôi!”
“Có người quen mất tích hoặc biết người nào còn bị nhốt trong đống núi lở hãy lập tức báo với chúng tôi!”
Đội cấp cứu chuyên nghiệp theo xe cấp cứu xuất hiện, vừa xuất hiện liền lập tức sát trùng, băng bó cho những đệ tử bị thương đang lẩn trốn còn muốn mang người bị thương nghiêm trọng đưa lên cáng về bệnh viện!
Trưởng lão Chân Võ bởi vì bị thương nặng nên chỉ có thể dựa vào trưởng lão Chân Văn cũng cũng bị y tá “không có ánh mắt” chuẩn bị mang đi, rất nhiều đệ tử núi Thái Sơ chưa từng xuống núi mới ý thức được bọn họ thật sự xuống núi rồi!
Đám người thường này muốn làm gì, sao lại muốn cưỡng chế mang đồng môn của bọn họ đi!
Nhưng cố tình linh lực trên người đệ tử núi Thái Sơ đều bị Thiên Đạo thu hồi một nửa, lại trốn quá vội vàng nên chưa kịp mang theo bất kì pháp khí nào. Bọn họ muốn phản kháng nhưng nhìn ra trên người nhóm người thường này không có nhiều ít tội nghiệt, ngược lại còn mang theo công đức nhàn nhạt nên không dám động thủ với bọn họ!
Nghe nhóm người này muốn mang họ đi điều trị, người ở núi Thái Sơ cảm thấy không thể tin được! Núi lở không hề liên quan gì đến bọn họ, tại sao bọn họ lại nhanh chóng đến đây cứu viện, chẳng lẽ đối phương cũng là người theo đuổi đại đạo?
Cố Sướng, hệ thống, Lâm Hạ Vy nhìn nhóm người tự nhận siêu thoát, cao quý mà chuyện của “người thường” cũng không hiểu rõ, cuối cùng vẫn là Chân Văn mở miệng ra lệnh các đệ tử không được ầm ĩ.
Thấy Viên Tử Chân không nói chuyện khác nữa, trưởng lão Chân Văn lần đầu tiên tự mình làm chủ, ra lệnh tất cả đệ tử bị thương đi chữa trị trước, thấy có người muốn ở lại, ông ta nói một cách chậm rãi: “Sơn môn của chúng ta…… Đã không còn, nhưng chúng ta đều còn thì núi Thái Sơ còn, vẫn phải phục tùng sự sắp xếp của tông môn. Lát nữa, ta cùng trưởng lão Chân Võ sẽ đi đón mọi người, trước tiên cứ đi điểm cứu tế lâm thời bọn họ nói đi.”
Thấy sư đệ thế nhưng muốn tất cả đệ tử đều rời đi theo phía chính phủ, trưởng lão Chân Võ còn muốn ngăn trở lại bị ánh mắt của sư đệ ngăn lại.
Hồ Chí Vĩ, Vương Đồng của cơ quan giải quyết vấn đề về huyền học lập tức hứa hẹn tuyệt đối sẽ không gây thương tổn, hạn chế tự do của các đệ tử, chỉ đưa bọn họ đến điểm cứu tế trị liệu.
Khi nhìn về phía Viên Tử Chân, bọn họ lập tức lấy ra lệnh bắt giữ.
“Căn cứ vào bản tố cáo của nhân viên chùa Thiên Sơn, Quán Thanh Môn, núi Thanh Dương,... những người có ý kiến bất đồng hoặc đối kháng với Viên Tử Chân trong vòng trăm năm qua đều mất tích một cách ly kỳ hoặc c.h.ế.t đột ngột, Viên Tử Chân có hiềm nghi gây án cao.”
“Đại đội xử lý các vấn đề về huyền học căn cứ manh mối trong tay, hiện tại chính thức bắt giữ Viên Tử Chân mang về hỗ trợ điều tra.”
Giới huyền học vì sao sẽ biến thành dáng vẻ hiện tại, một đám tự nhận danh môn chính phái dường như đều có chút lòng dạ hẹp hòi, tiểu nhân ánh mắt thiển cận, tập thể trốn trong địa bàn của mình đắm chìm trong niềm kiêu hãnh thời đã qua, ngoại trừ những người sinh ra bản tính đã thế thì những người khác chịu ảnh hưởng bởi ý chí của thái thượng trưởng lão núi Thái Sơ mà vào con đường sai lệch.
Âm thanh bất đồng chịu áp bức cùng tàn hại chỉ có thể điệu thấp.
Nhưng những người này chưa bao giờ từ bỏ, vẫn luôn có ý đồ tập hợp càng nhiều người, càng nhiều lực lượng vạch trần tội ác ẩn dấu dưới lớp mặt nạ của kẻ gọi là thái thượng trưởng lão của đệ nhất tông môn này, kẻ gần giống tiên nhân nhất.
Vốn dĩ đã bại dưới tay Lâm Hạ Vy, hiện giờ lại bị thu hồi linh lực nhiều nhất Viên Tử Chân dù muốn giãy giụa nhân cơ hội trốn thoát cũng không không thoát nổi bàn tay Lâm Hạ Vy.