Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 227
Cập nhật lúc: 2024-09-14 21:54:46
Lượt xem: 42
A Lương cười cười, đè thấp tiếng nói: “Trực tiếp đem hai người kia bán, tiền tới tay liền chia cho anh em, có giận đến mấy cũng nguôi.”
Muốn bảo bọn họ thật sự g.i.ế.c người, bọn họ không nhất định dám, chủ yếu là không cần phải làm thế, A Lương bỗng nhiên nhớ tới một người bạn rất lợi hại, cái gì cũng buôn, dứt khoát “lợi dụng phế vật” đến mức tận cùng.
“Bán —— bán?”
Ba người còn lại nghe lời hồi đáp của A Lương đều có chút giật mình, lại nhanh chóng nở nụ cười, trong giọng nói tràn đầy hưng phấn: “Được!”
“Đem hai mẹ con này bán vào núi. Không đúng, nghe nói nội tạng còn đáng giá hơn người sống? Sớm biết như thế liền không nặng tay như vậy, cũng không biết có bị đánh hỏng rồi không!”
Chưa từng có tiền án nhưng lần đầu tiên nghe thấy việc này thì ba người kia lại có thái độ cực kì thản nhiên, còn hứng thú dạt dào mà bàn luận mấy chủ đề như không biết tới tay được bao nhiêu tiền, muốn bắt đến nơi nào, từng câu từng chữ đều không có một chút kính sợ đối với sinh mệnh.
A Lương sai ba tên đàn em đi kiểm tra hai mẹ con trong cốp xe, miệng có bị chặn kín, tay chân có bị trói chặt hay không. Bọn họ đã từng chứng kiến sự ầm ĩ cùng “sức chiến đấu” của hai mẹ con này nên lúc này phải cẩn thận một chút tránh lật thuyền trong mương.
Còn anh ta lại dựa vào bên cạnh xe vừa hút thuốc vừa quan sát hoàn cảnh bên ngoài, nhìn thấy đống hung trạch trong truyền truyền ở cách đó không xa, lại rít mạnh mấy ngụm thuốc lá.
Theo như anh ta nghĩ, quỷ không có gì đáng sợ, đáng sợ nhất chính là không có tiền!
Đương nhiên, A Lương không tin cái gì quỷ cái gì thần, cho rằng do những kẻ có tiền sợ c.h.ế.t nên tự chính mình hù dọa mình.
“Đại ca, tình trạng của thằng nhóc thúi này hình như không ổn lắm.”
Thanh niên phía sau hoảng loạn mở miệng, A Lương nhíu mày đi đến trước cốp xe, nhìn thấy thằng nhóc kia đã hôm mê bất tỉnh, sắc mặt trắng bệch. Nhanh chóng sờ cổ của nó, lạnh hơn người bình thường rất nhiều, rõ ràng là sắp không qua khỏi.
Chẳng lẽ…… Là vì vừa rồi bọn họ đánh quá nặng sao?
Lúc này, A Lương cũng cảm thấy có chút khó làm, lại đột nhiên ngẩng đầu. Vừa rồi trong nháy mắt, anh ta phát hiện có người nào đó nhìn bọn họ!
Theo trực giác nhìn lại, lúc này bọn họ mới phát hiện hung trạch trong truyền thuyết kia thế nhưng sáng đèn!
Nơi này…… Là người hay quỷ?
A Lương bất chấp hung trạch có người hay không, gọi điện cho bạn bè hỏi khi nào đến, lại nghe đối phương nói có chút việc sẽ đến muộn một chút, chỉ đành nói cho đối phương nghe chuyện bọn họ đả thương người khiến đứa bé bị thương nặng sắp không qua khỏi.
“Sao vừa rồi không nói sớm cho tôi biết người bị các người đánh hỏng rồi thì tôi đã không tốn công đến đây một chuyến.”
Nghe được người ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói không vui, A Lương bực bội mà nói bọn họ không có ý đồ đánh chết, ai biết sức chịu đựng của đứa trẻ kia lại kém như vậy. Bảo đối phương nể mặt mũi anh ta, lại đây giúp một chút, tiền bạc có thể thương lượng sau.
Vừa mới tắt điện thoại, A Lương quay đầu lại lần nữa nhìn về phía căn biệt thự trên núi, bên trong hình như có một người phụ nữ đứng trước cửa sổ, cũng không biết có phải đang nhìn nơi bọn họ đang đứng hay không!
“Hôm nay thật là con mẹ nó đen đủi!”
Nặng nề mà phun ra một ngụm nước miếng, A Lương quay đầu nhìn về phía thằng nhóc đã không còn mấy hơi thở cùng với người phụ nữ tuy không phát ra âm thanh nhưng biểu cảm lại suy sụp, cả người điên cuồng run rẩy, quyết tâm nói: “Hai đứa tụi mày ở lại đây canh chừng, người tới thì trực tiếp giao cho bọn họ, mặc kệ là sống hay chết.”
“A Phong, mày đi theo tao lên biệt thự kia nhìn xem!”
Anh ta vừa mới cố ý mở cameras trên di động ra nhìn, thật sự có một cô gái đứng ở nơi đó lại xoay người rời đi, rất có thể đã thấy được bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-227.html.]
Lâm Hạ Vy đứng trước cửa sổ sát đất tại phòng khách lầu một của biệt thự, đưa mắt nhìn xung quanh, mắt thường có thể nhìn được đều là sân vườn thuộc về biệt thự. Ban ngày trông còn bình thường, nhưng đến ban đêm liền thay đổi.
Mặt trăng như ẩn mình trong đám mây đen, không dám ló đầu, chỉ lộ ra quầng sáng u ám. Cây cối rợp bóng, hòn non bộ trông như một con thú khổng lồ giương nanh múa vuốt, trong đêm tối tĩnh mịch chỉ còn tiếng gió rít gào không ngừng vang lên như tiếng than khóc ai oán của người phụ nữ.
【 Đây chính là nhà chúng ta sao!? 】
Hệ thống không ngừng chạy tới chạy lui quanh biệt thự, có chút không thể tin được việc mua nhà lại được tiến hành thuận lợi như vậy!
Người bán nhà ở nơi khác, Lâm Hạ Vy bảo Cố Sướng trực tiếp gọi video, hai bên cứ thế ký hợp đồng mua bán nhà ở trực tuyến, tiền cũng đã chuyển khoản. Sáng mai, Giả Phi Bằng sẽ đến cơ quan hành chính xử lý thủ tục sang tên cho bọn họ! Chìa khóa biệt thự ở trong tay Giả Phi Bằng cũng đưa cho cô một cách dứt khoát!
Thấy sắc trời càng ngày càng tối, cũng không biết từng cơn gió lạnh thổi từ đâu đến, thổi đến nỗi Giả Phi Bằng lạnh run cả đáy lòng, anh ta lại nghĩ đến các loại truyền thuyết, đưa ra kiến nghị đưa bọn họ trở về nội ô thành phố lại bị bọn họ cự tuyệt, anh ta liền trước tiên trở về!
Dù sao anh ta đã nói rõ ràng chuyện “quỷ dị” trong căn nhà này cho bọn họ nghe, mà bọn họ không chịu nghe lời khuyên thì anh ta cũng hết cách.
Hệ thống tiếp quản điện lực thắp sáng toàn bộ đèn trong biệt thự, sau đó khởi động hình thức dọn dẹp, bắt đầu dọn dẹp từ mái nhà!
Lâm Hạ Vy ở trước cửa sổ xoay người lại, nhìn căn nhà chưa hề có sự biến đổi lớn nhưng trong lòng lại sinh ra cảm giác thuận mắt không ít vì đây là căn nhà mà bọn họ tự mình mua được.
“Đêm nay, có nên phát sóng trực tiếp chia sẻ với người xem một chút về việc chúng ta vừa mới mua nhà mới không!”
Tiểu Viên cũng rất muốn chia sẻ niềm vui sướng này ra ngoài, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể là người xem! Nhưng không chờ Lâm Hạ Vy trả lời, ánh đèn trong phòng không hề báo trước mà lập lòe lúc sáng lúc tối. Bầu trời bên ngoài cửa sổ dường như cũng càng ngày càng tối, trên pha lê bịt kín một tầng sương mù dày đặc dần dần hiện ra những khuôn mặt quỷ dị.
Đối mặt hình ảnh khủng bố như vậy, Lâm Hạ Vy lại tiếp tục cùng Tiểu Viên trò chuyện đúng là có thể phát sóng trực tiếp, Cố Sướng cúi đầu mày mò thiết bị chuyển phát vật phẩm ảo mà anh mới vừa cài đặt cho điện thoại, còn hệ thống thì còn vùi đầu quét dọn vệ sinh ở trên lầu!
Một tiếng “Kẽo kẹt” vang lên, như là phát hiện người trong biệt thự căn bản không có chú ý tới những chi tiết này, cửa vốn dĩ đã đóng chặt lại tự mở ra, cũng ngay giây phút này tất cả đèn trong nhà cũng hoàn toàn tắt ngúm!
Hai người vừa mới bò lên trên núi, trèo tường tiến vào sân vườn liền thấy biệt thự vốn đèn đuốc sáng trưng đột nhiên tối tăm, tiếng gió càng lúc càng lớn như thể có người đang khóc, ngay cả thở mạnh hai người cũng không dám, trái tim cũng đập bịch bịch.
“Anh Lương, bằng không chúng ta trở về đi, nhìn nhà này em thấy có chút bất an.”
A Phong nhỏ giọng nói, không nghĩ lại tiếp tục tới gần căn hung trạch theo lẽ thường là không ai ở này, cho dù trong phòng là người hay quỷ thì chắc không có khả năng thấy rõ ràng những việc bọn họ vừa mới làm!
“Sợ cái gì! Tám phần là có người thấy nhà này không ai ở, lặng lẽ dọn vào tu hú chiếm tổ!”
“Chúng ta đi xác nhận một chút cho an tâm, nói không chừng còn có thể lại kiếm thêm một vố!”
Kiếm thêm một vố trong miệng anh ta không biết là chỉ trộm thứ đáng giá trong căn biệt thự hay là bởi vì bóng dáng của người con gái vừa mới xuất hiện ở biệt thự, chỉ xem qua liền cảm thấy xinh đẹp nên bị ma xui quỷ khiến mà một hai phải đi vào truy tìm đến cùng!
Bả vai bị A Phong phía sau vỗ vỗ, A Lương không kiên nhẫn mà bảo anh ta đừng nhát gan như vậy.
Nhưng tay kia không chỉ vỗ một cái mà là để trên vai, “tay” không quá giống hình dạng của bàn tay sờ dọc theo bờ vai đến cổ, nháy mắt khi chạm vào làn da của A Lương, cảm xúc trơn trượt lạnh lẽo làm cả người anh ta giật mình, trái tim trực tiếp nhảy lên cổ họng, cả người lạnh băng đồng thời mạnh m.á.u bành trướng, m.á.u xông thẳng đại não!
Muốn nhịn xuống không nhìn xem, lại vẫn không thể khống chế được lòng hiếu kỳ mãnh liệt, anh ta chậm rãi quay đầu lại.
Một gương mặt trắng bệch thiếu một nửa đang ở phía sau lưng A Lương gắt gao nhìn chằm chằm anh ta, thấy anh ta quay đầu lại liền nhếch miệng cười, mà nụ cười kia khiến môi cô ta hoàn toàn vỡ ra ——
“A!!! Có quỷ a!”