Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 244
Cập nhật lúc: 2024-09-14 22:08:59
Lượt xem: 39
Nhìn thấy tin tức này mọi người bối rối trong vài giây, không kịp nghĩ nhiều vừa mới xung quanh đều phát sinh dị thường, tất cả đều nhanh chóng tìm kiếm khu vực an toàn!
Cùng lúc đó mấy cái thế lực nước ngoài thu được tin tức tỉnh Tấn của Hoa Quốc đều vào giờ khắc này gắt gao nhíu mày, tin tức ở Hoa Quốc này là thật hay giả, từ khi nào bọn họ có thể làm được báo động trước ba phút!
Thật không khoa học!
【 Đếm ngược hai phút! 】
【 Một phút! 】
Cuối cùng, thiết bị dò tìm động đất sâu dưới lòng đất đã phát hiện ra sóng địa chấn có tính phá hoại mạnh mẽ, ngay lập tức tính toán cấp độ, cường độ, nguồn gốc, vị trí trung tâm, phát ra cảnh báo!
Trên mặt tất cả mọi người biết chuyện sau khi thở phào nhẹ nhõm lại lập tức hiện ra biểu cảm sầu lo nồng đậm, cầu mong tất cả bình an! Cầu trời phù hộ!
57 giây, 50 giây, 30 giây......
5 giây, 4 giây, 3 giây, 2 giây......
Đột nhiên, mặt đất bắt đầu chấn động, từng tòa kiến trúc cao ngất cũng theo đó lay động, trong nháy mắt bụi mù đầy trời! Động đất thật sự đã đến!
Nhận được nhiệm vụ trước hai giờ, muốn mang Lâm Hạ Vy đi, mọi người lại bởi vì một cỗ lực lượng kỳ dị hoàn toàn quên mất sự tồn tại của cô, nhanh chóng đi tới khu vực khác giải nguy cứu nạn.
Cũng không cần người khác đến nhọc lòng an nguy của cô, coi cô như gấu trúc giống nhau bảo vệ lên, giờ phút này Lâm Hạ Vy còn đang ở trong biệt thự nơi thuộc về cô cùng đồng bọn.
Chỉ là, trong phòng đám người Cố Sướng, hệ thống, Tiểu Viên đều lâm vào kỳ quái trạng thái, như là thời gian bị dừng lại, động tác của bọn họ cũng dừng lại ở vừa rồi một khắc kia.
“Thật sự là khó làm nha.”
Thiên Đạo không nghĩ tới chính mình không đợi được câu trả lời thuyết phục của Lâm Hạ Vy, cô lại nhanh như vậy liền ở trước mặt nó tùy ý thay đổi vận mệnh của người khác, lần này còn muốn động mấy chục ngàn, mấy trăm triệu người sinh tử tuần hoàn.
Nhưng nó cũng không thể không thừa nhận, thân là Thiên Đạo nó cũng không thể khống chế thế giới này vận hành như mình muốn.
Vệnh mệnh chú định, Lâm Hạ Vy sẽ đi tới tỉnh Tấn, dự cảm được một kiếp nạn trước nay chưa từng có. Cô cũng quả nhiên là lây nhiễm quá nhiều tình cảm của con người, hoàn toàn đi lệch.
"Ngươi là luồng linh khí đầu tiên của đất trời, là một bộ phận của thế giới ban đầu, không nên cùng con người hẹp hòi cho rằng tử vong là điểm cuối, lại càng không nên làm ra chuyện tùy hứng nhưng buồn cười như vậy."
Giọng nói của nó trở nên lạnh lùng chưa từng có, lộ ra một cỗ thất vọng, theo ý niệm của nó, thời gian bắt đầu quay ngược ——
Các học sinh từ sân thể dục vòng trở lại phòng học; Các công nhân nhấn lại công tắc, máy móc hoạt động trở lại; Những người tham gia diễn tập phòng chống thiên tai, tránh rủi ro đã trở về nhà; Thông tin cảnh báo và tuyên truyền được công bố trước TV, điện thoại di động, máy tính đều tập thể biến mất......
Lãnh đạo tỉnh Tấn đã rút khỏi sảnh trung tâm não bộ của thành phố và Hồ Chí Vĩ đã bỏ điện thoại vào túi.
“Ngươi nên thanh tỉnh rồi.”
Hết thảy trở lại lúc ban đầu, vô số người ở bốn cái thời gian nhỏ này nỗ lực toàn bộ hóa thành bọt nước.
Duy chỉ có Lâm Hạ Vy không trở lại trạng thái ban đầu, vẫn là trạng thái nguyên thần hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên với Thiên Đạo: "Tuy rằng, ta cũng không muốn gánh vác vận mệnh của người khác, không muốn làm thánh nhân gì, lại càng không muốn làm chúa cứu thế xả thân vì người khác.”
Nhưng bởi vì cô đã thành người, cảm thụ, lây nhiễm cũng sinh ra tình cảm như con người, liền không thể dễ dàng xem nhẹ sinh tử, xem nhẹ đau khổ.
Có chút thiên lý tuần hoàn cô sẽ công nhận, nhưng có chút cái gọi là mệnh cô không công nhận, cô chính là muốn thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-244.html.]
"Tất cả mọi người được sinh ra đời khi đất trời được mở ra, dựa vào cái gì ngươi muốn dạy ta làm việc?"
Dựa vào cái gì?
Nghe được câu hỏi này, Thiên Đạo không biết trả lời như thế nào.
Nếu những sinh mệnh nhỏ bé và ngắn ngủi này hỏi mình câu này, nó chắc chắn sẽ không để ý, thậm chí còn không nghe những lời nói như thế.
Giữa Thiên Đạo và vạn vật có sự khác biệt hơn cả trời đất, đã là tồn tại hoàn toàn khác tầng lớp, khác hình thức.
Nhưng mà… đây là câu hỏi phát ra từ luồng linh khí đầu tiên của thế giới, không những cùng một mạch với nó, thời gian sinh ra còn sớm hơn nó rất nhiều.
Trời đất trước tiên có linh khí, mới bị chia làm hai thế giới, từ từ nuôi dưỡng ra Thiên Đạo của hai bên.
“Trước kia, ngươi ghét ta, không thích ta vì ta là linh hồn đến từ bên ngoài. Nhưng bây giờ ta xuất hiện ở đây sớm hơn ngươi, ban cho vạn vật linh khí, dựa vào bản lĩnh và ý chí của mình hành động —— tại sao ngươi còn muốn can thiệp?”
Lâm Hạ Vy bộc lộ sắc mặt lạnh lùng, linh lực trong người cũng ở khoảnh khắc này giải phóng ra, linh lực màu trắng cô đọng và thuần khiết bao quanh cơ thể cô, dày đặc đến mức không những hiện lên thể thực có thể nhìn thấy bằng mắt thường, còn bị nén lại thành sương linh hoá lỏng.
Một lúc lâu sau, chân trời truyền đến một tiếng thở dài.
Thiên Đạo lẩm bẩm: “Thời gian ngươi sinh ra linh trí quá ngắn ngủi, cùng với những con người này giao tiếp quá nhiều, không trách sẽ biến thành hẹp hòi như vậy, quên mất bản ngã!”
Tìm được “lý do”, ánh mắt nó nhìn về phía Lâm Hạ Vy dần dần bình tĩnh lại.
“Dù sao, lần này ngươi không thể cứu được bọn họ, ngươi phải quen với việc nhìn vạn vật tuần hoàn, cũ c.h.ế.t đi, mới sinh, một cái lại một cái chủng tộc sinh sôi, diệt vong, thay đổi.”
“Trời đất không có tình người, coi vạn vật như cỏ rác.”
Nếu trời đất sinh ra nhân tính thì là bất công với các loài khác, với vạn vật không có tình người mới là thực sự có tình người. Có tình thì sẽ có dục, không có tình mới có thể chịu đựng vạn vật, bỏ dục cầu sinh.
Dù thế nào, Thiên Đạo cũng không thể thay đổi, đây là quy tắc của nó.
Dù cô là luồng linh khí đầu tiên sinh ra khi trời đất mới mở ra, nhưng nó mới là Thiên Đạo của thế giới này, đại diện và kiểm soát ý chí của trời đất. Bất kể tồn tại nào cũng không thể thực sự chống đối nó ở thế giới này, trừ phi thế giới này bị hủy diệt.
Bây giờ, tất cả mọi người đều quên mất mình từng có thời gian bốn tiếng bị xoá đi, mọi thứ đều trở lại như chưa từng xảy ra.
Tiểu Viên đang tu luyện, hệ thống đang cùng bạn bè trên mạng nói chuyện, Cố Sướng thì cầm bút vẽ gì đó, gần đây anh rất đam mê vẽ tranh. Lúc này, người dân tỉnh Tấn cũng như mọi ngày bình thường khác trải qua cuộc sống của mình, chẳng hề nhận ra từng xảy ra chuyện gì, càng không thể biết sau bốn tiếng nữa bọn họ sẽ phải đối mặt với cái gì.
“Làm sao vậy?”
Cảm nhận được ánh mắt của Lâm Hạ Vy đưa tới, Cố Sướng quay đầu nhìn về phía cô, rồi nhíu mày.
Diện mạo và tư thế của cô đều khác với một giây trước, biến đổi đến đột ngột, giống như… giống như đoạn giữa bị cắt bỏ đi một khoảng thời gian sinh ra cảm giác bị chia cắt.
“Không có gì, chỉ là đột nhiên có chút hiểu được.”
Ánh mắt Lâm Hạ Vy rơi vào điện thoại của anh, cô cảm nhận được ý chí của Thiên Đạo còn sót lại, nhắm mắt hồi tưởng lại tất cả thông tin nó truyền tới cho cô, rồi từ từ mở ra.
Nghe thấy ký chủ bảo mình phát ra tin tức, thông báo cô muốn lại một lần nữa phát sóng trực tiếp, ánh mắt hệ thống sáng lên, lập tức mở ra phòng phát sóng trực tiếp!
Nó thích nhất xem ký chủ phát sóng trực tiếp, đầy bất ngờ, còn có thể nhìn thấy đủ loại nhân tính!
【 Hu hu, ký chủ cuối cùng cũng nhớ tới muốn phát sóng trực tiếp lại! Trên mạng rất nhiều người đều nói chắc chắn là cô muốn rút khỏi giới phát sóng trực tiếp. Nhưng, cô không ở những ngày đó trong giang hồ vẫn như cũ có truyền thuyết của cô! 】