Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-04-16 08:58:08
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Oa!!! Trương Mặc xem đến không chớp mắt, suýt chút nữa thì reo hò, cái chảo nặng như vậy, cậu ta chỉ cần run tay là lật được lên rồi?!

 

Đương nhiên, Trương Mặc không biết rằng Giản Vân Lam trời sinh có thần lực điều này khiến Trương Mặc nhớ tới bộ phim hoạt hình hồi nhỏ, Trung Hoa tiểu đương gia, món cơm chiên hoàng kim trong phim khiến anh ta thèm thuồng bao nhiêu năm rất nhanh, hai bát cơm chiên nóng hổi được đưa tới tay họ.

 

Hương thơm cháy cạnh vàng ruộm, hạt gạo óng ánh trong lớp dầu trong veo, điểm xuyết màu đỏ của cà rốt, màu vàng của bắp và màu xanh của hành lá. Hương thơm của cơm chiên lập tức xộc thẳng vào mặt, cả hai đều không tự chủ nuốt nước miếng. Bối Thi còn đang do dự thì Trương Mặc đã xúc đầy một muỗng cơm chiên, nhét vào miệng.

 

Trương Mặc: "Tê tê…"

 

Nóng! Nóng, nhưng mà ngon quá đi! Cơm chiên kỵ nhất là cơm dính bết mà bát cơm chiên này, hạt gạo tơi xốp mềm mại, hạt nào ra hạt nấy, được bao phủ đầy lòng trứng gà vàng óng, mỗi một miếng đều thấm đẫm nước sốt và hương vị của chảo, hương trứng lan tỏa khắp nơi, vị mặn mà đậm đà khiến người ta muốn ngừng mà không được.

 

Đầu mũi còn ngửi thấy mùi nồi nồng đậm, nhớ lại hồi nhỏ giúp người nhà nấu cơm trên đống củi, khi đó cũng là hương vị quen thuộc và hoài niệm như thế này.

 

Không có thủ pháp phức tạp gì, chỉ là hương vị thuần túy nhất của cơm, trứng, cơm vàng óng ánh dầu, trứng gà thơm ngậy, còn có cà rốt và bắp ngọt thanh, được kích thích hoàn toàn hương vị...

 

Trương Mặc bị nóng đến dậm chân liên tục, miệng thì nhét đầy cơm chiên, vừa nhai vừa hạnh phúc phát ra tiếng kêu: "A! Tê! Chi chi! Ngoàm ngoàm! Ngon!"

 

Bối Thi thấy anh ta ăn khí thế ngất trời như vậy, rốt cuộc cô ta cũng không nhịn được, xúc một muỗng đưa vào miệng.

 

Ba giây sau. Bối Thi trừng lớn mắt ngon, ngon quá đi!

 

Món cơm chiên tám trăm tệ một phần ở cửa hàng Nhật Bản kia, cái gọi là dùng nguyên liệu nấu ăn cao cấp, đồ làm bếp cao cấp, tiên nhân cơm chiên Nhật Bản nấu nướng, các loại tuyên truyền marketing, phô trương rất lớn nhưng mỹ vị hoàn toàn không sánh được một phần ngàn của phần cơm chiên này.

 

Người Trung Quốc, phải ăn cơm Trung Quốc giống như Trương Mặc, anh ta cũng bị nóng đến đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, vừa không nhịn được ăn, vừa phát ra tiếng kêu tương tự: "A! Tê! Ực! Thì thầm! Ngon!"

 

Người đi đường nhao nhao liếc mắt cái gì mà ồn ào vậy...Đây là ăn ngon đến mức phản tổ sao?!

 

Cơm chiên gì mà khoa trương vậy chứ. Bối Thi thật sự bị cảm động. Trước đây cô ta còn nghi ngờ, ông chủ này lớn lên đẹp trai như vậy, vì sao lại muốn bày quầy lãng phí thanh xuân nhưng bây giờ cô ta biết lựa chọn của Giản Vân Lam là vô cùng chính xác.

 

Cậu vào giới giải trí, đại khái có thể rất nhẹ nhàng trở thành đỉnh lưu, nhưng cũng chỉ là vì cái thế giới này tăng thêm một minh tinh tầm thường mà thôi nhưng bày quầy thì không giống.

 

Thông qua bày quầy, cậu có thể đem hạnh phúc truyền lại cho mọi người, vì cuộc sống của mọi người trao cho ý nghĩa, đây là ý nghĩa nhân sinh a!

 

Bối Thi rưng rưng chắp tay Giản Vân Lam: "Ông chủ, quả thực là cậu đang làm từ thiện mà."

 

Trước đây sao cô ta lại cảm thấy ông chủ đang chặt c.h.é.m chứ. Một phần cơm ngon như vậy, không phải 1998 tệ, cũng không phải 998 tệ, thậm chí không phải 98 tệ chỉ cần 50 tệ!

 

Giản Vân Lam không biết, trong lòng Bối Thi, cậu đã bay lên đến hàng 'chúa cứu thế' rồi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-28.html.]

Giản Vân Lam cười tủm tỉm đẩy mạnh tiêu thụ: "Cô cảm thấy ngon thì có muốn mua thêm cho người nhà bạn bè không? Hôm nay vừa vặn còn thừa lại phần cuối cùng đang bán đó."

 

Bối Thi: "Được, vậy tôi mua!"

 

Cô ta lưu loát thanh toán ngon như vậy, cô ta không nên chia sẻ cho người khác, cô ta muốn mang về nhà ăn vào bữa trưa nhưng mà, không được như mong muốn.

 

Đưa Trương Mặc đến công ty xong, Bối Thi vừa trở lại xe thì nhận được điện thoại của Minh Nhược Côi:

 

"Chị Bối, chị có thể qua đây không em đang ở biệt thự của em trai Lâm Thủy bị paparazzi chặn cửa, phiền c.h.ế.t đi được."

 

Bối Thi thở dài thườn thượt, cái công việc này, chính là không tốt điểm này yêu cầu gọi lúc nào phải cóp mặt lúc đó. Bối Thi nhận mệnh quay xe, đi đến biệt thự của Lâm Thủy, đi vào từ cửa hông.

 

Vào cửa, ba bốn chuyên viên trang điểm đang vây quanh Minh Nhược Côi trang điểm lại, Minh Nhược Côi ngắm nghía bộ móng tay xinh đẹp của mình.

 

"Mấy tên paparazzi này ngày nào cũng phiền c.h.ế.t đi được, em ở biệt thự của em trai chơi, bọn họ còn muốn bịa đặt em có scandal."

 

Căn biệt thự này là biệt thự mang tên Cố Hành Chu, Cố tổng. Họ thật của Minh Nhược Côi là họ Cố là chị họ ruột thịt của Cố Hành Chu, hai người cùng nhau lớn lên, quan hệ cũng không tệ lắm nhưng Minh Nhược Côi che giấu gia thế xuất đạo, đổi họ, gần đây truyền thông cứ bắt gió bẻ măng nói cô ta là tình nhân của Cố Hành Chu phiền c.h.ế.t đi được.

 

Minh Nhược Côi có diện mạo vô cùng nổi bật và cuốn hút, là kiểu mỹ nhân quốc dân có khí chất mạnh mẽ, tóc đen môi đỏ, mái tóc xoăn sóng lớn như rong biển.

 

Khi Bối Thi đến gần, cô ta hất hất mái tóc dài, nheo mắt lại:

 

"Chị Bối, trên người chị có mùi cơm chiên."

 

Bối Thi nháy mắt nổi da gà, ôm chặt lấy mình: "Em muốn làm gì, em đừng làm bậy."

 

"Chỉ là nói thôi, làm gì mà chị sợ hãi vậy." Minh Nhược Côi khẽ mỉm cười.

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Cô ta giật giật mũi: "Nghe còn thơm nữa."

 

"Chị ăn cơm chiên vỉa hè, chắc chắn em không thích." Bối Thi nói.

 

Minh Nhược Côi còn kén ăn hơn cô ta, ăn cơm chỉ ăn ở những nơi trên ngàn tệ một người, Michelin không cho điểm, cô ta đều không ăn, đầu bếp riêng mời về đều là danh trù được trả lương cao từ các quốc gia.

 

Dù sao cô ta cũng là thiên kim tiểu thư "ngậm thìa vàng" từ trong trứng.

 

"À."

 

Quả nhiên, nghe nói là đồ ăn vặt vỉa hè, hứng thú của Minh Nhược Côi vừa nhen nhóm đã lụi tàn. Đồ ăn vặt vỉa hè chưa bao giờ có trong từ điển của Minh Nhược Côi.

Loading...