Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-04-21 05:12:28
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ ơi, con biết yêu rồi."

 

Nhìn Giản Vân Lam xuất hiện trên sóng trực tiếp, Văn Mạt Lị ôm mặt, lộ ra nụ cười của mấy bà thím nông thôn. Đẹp trai quá đi! Sao một người đẹp trai như vậy lại không vào giới giải trí, mà chỉ ở đây bày quầy  cơm chiên thế này?

 

Còn cả đám thực khách kia nữa, một đại soái ca đứng ngay trước mắt mà họ không nghĩ chụp ảnh chung, không xin WeChat, thậm chí không livestream kiếm tiền, mà chỉ...muốn mua cơm chiên, đầu óc họ có vấn đề à!

 

Văn Mạt Lị là fan của Minh Nhược Côi, nên mới bị cái tiêu đề phòng livestream của paparazzi Hầu Diện Bao hấp dẫn mà nhấp vào. Đương nhiên, cô ta hoàn toàn không tin giữa Minh Nhược Côi và Cố Hành Chu có gì đó chỉ là dạo gần đây xem nhiều "cổ ngẫu xấu nam" quá nên muốn rửa mắt bằng Minh tỷ thôi.

 

Nhan sắc của Minh tỷ đã là đỉnh cao trong giới giải trí rồi, diễn chung với tiểu sinh nào cũng thường thường có nhan giá trị cực cao, bởi vậy, fan của Minh Nhược Côi phần lớn có gu thẩm mỹ khắt khe, miễn nhiễm với những lời tung hô "nhan sắc thần tiên", "mỹ mạo đỉnh cấp" dành cho người khác nhưng người đàn ông trước ống kính này, thật sự rất đẹp trai!

 

Tú sắc khả xan, tú sắc khả xan đó đó nha? Diện mạo đỉnh cấp bản thân nó là một loại tài nguyên rồi, một khuôn mặt đẹp như vậy, chẳng phải quan trọng hơn cái món cơm chiên kia sao nhắc đến cơm chiên, Văn Mạt Lị lại nhớ đến chén cơm chiên trứng giò hun khói vị chanh tối hôm qua.

 

Cơm chiên đó thật sự rất ngon, ngon đến trời đất u ám, ăn một lần là khó mà quên được... Thật trùng hợp, tối qua cô ăn cơm chiên, sáng nay Minh Nhược Côi và Cố tổng cũng đang xếp hàng ăn cơm chiên.

 

Gần đây mọi người trúng virus cơm chiên hay gì vậy?

 

"Không biết, tối nay ông chủ cơm chiên quầy đó có còn bày quầy  ở chợ đêm không nhỉ?" Văn Mạt Lị tặc lưỡi, lấy điện thoại ra thích thú xem lại ảnh chụp tối qua.

 

Bình thường, Văn Mạt Lị ăn gì cũng phải chụp một tấm trước cho điện thoại "ăn" trước. Nhưng hôm qua, thật sự không cưỡng lại được mùi thơm của cơm chiên vị chanh kia, cô ta vừa cầm hộp cơm đã ăn ngấu nghiến, đợi ăn gần xong mới nhớ ra lấy điện thoại ra chụp.

 

Bởi vậy, cô ta chỉ chụp được hơn nửa hộp cơm, phía sau là quầy  cơm chiên đông nghịt người, còn có anh chủ quầy  đẹp trai đang bận rộn sau xe ba gác... Từ từ, soái ca?

 

"..."

 

Văn Mạt Lị nhìn ảnh chụp trên điện thoại, rồi lại nhìn hình ảnh livestream trên máy tính. Tạp dề hoa, mũ đầu bếp, diện mạo đỉnh cấp, hàng mi đen nhánh rậm rạp, đôi mắt đa tình luôn mỉm cười. Má ơi, là cùng một người, hỏng rồi, người đầu óc có vấn đề hóa ra là mình.

 

Tinh thần Văn Mạt Lị hoảng hốt, đỡ trán cười khổ: "Mình đúng là đại ngốc mà, ha ha, ha ha ha."

 

Đêm qua, toàn bộ tầm mắt và sự chú ý của cô đều bị chén cơm chiên kia hấp dẫn, chén cơm chiên nóng hổi ấy, chén cơm chiên khiến người ta vĩnh sinh khó quên còn về ông chủ cơm chiên, trong đầu Văn Mạt Lị chỉ có một hình ảnh kim quang lấp lánh, thần cơm chiên mang theo hào quang cứu thế còn cụ thể diện mạo thì lại mơ hồ.

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Bởi vì chén cơm chiên đó ở ngay trong tay cô ta mà! Đừng nói Giản Vân Lam đẹp trai đứng trước mặt, cho dù Thần Tài ôm 100 tỷ đứng trước mặt, cô cũng không phát hiện ra nổi nhưng, cơm chiên đáng giá.

 

Trong phòng livestream cũng đang bàn tán về chuyện tương tự:

 

[Má ơi, nếu là tui thấy một ông chủ cơm chiên đẹp trai vậy, tui phải quay chục cái video đăng mỗ âm luôn á.]

 

[Ha ha ha ha ha, không phải công ty giải trí nào đó đang lăng xê tân binh đó chứ??! Đầu tiên thả người ra xào nấu mấy ngày dẫn traffic?!]

 

[Đi đường tắt hả.]

 

[(buông tay) Ai mà ngờ được, một vụ "tin nóng động trời" của paparazzi, lại lăng xê đỏ một quầy  cơm chiên ~]

 

Bởi vì nhan sắc bất ngờ này, độ hot của phòng livestream không giảm mà còn tăng, có người còn cắt ghép video livestream rồi chèn thêm đủ loại BGM có cảm xúc đăng lên trang video, đừng nói, thật sự giống như một câu chuyện vậy. Càng ngày càng có nhiều người xem video ngắn, vào phòng livestream vây xem soái ca.

 

Tiểu Hầu vô cùng suy sụp. Anh ta là paparazzi, công việc chính của anh ta là khui tin nóng và tung bằng chứng thép, chứ không phải dẫn mọi người đi thăm dò soái ca dân gian. Dù mọi người trong phòng livestream đều khen ngợi nhan sắc của ông chủ cơm chiên, anh ta cũng không vui chút nào, bởi vì càng như vậy, càng thể hiện sự thất bại trong công việc chính của anh ta!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-54.html.]

Tiểu Hầu mặt đầy tuyệt vọng, hận không thể xông lên lay vai Giản Vân Lam, hỏi cậu:

 

Cơm chiên của cậu rốt cuộc bỏ cái gì mà mê hồn vậy. Tin của anh ta, một tin tình ái của nữ minh tinh đỉnh lưu và tổng tài tập đoàn lớn như vậy, thế mà lại tan thành bong bóng xà phòng vì cơm chiên!

 

"Ông chủ quầy cơm chiên, tôi liều mạng với anh!!!"

 

Tiểu Hầu vác camera xông lên, hôm nay anh ta phải dùng cái camera này, chụp ch*t cậu nhưng mà, chưa đợi Tiểu Hầu tới gần xe ba gác trong vòng năm bước.

 

Một luồng uy áp khủng bố đột nhiên giáng xuống cảm giác này, tựa như trong hư không mở ra một đôi mắt, hai mắt đó có hoa văn ám kim quỷ dị, không giống sinh vật đến từ thế giới này.

 

Ánh mắt của kẻ săn mồi đỉnh cấp, lười biếng mà khóa chặt anh ta rõ ràng là ban ngày ban mặt, ở trung tâm thành phố, nhiều người đang tán gẫu đùa giỡn, Tiểu Hầu lại cảm thấy không khí xung quanh tất cả đều ngưng lại, ngay cả bụi bay, túi rác bị gió thổi cũng đều đình trệ giữa không trung, màu sắc xung quanh rút đi, trở nên xanh trắng.

 

Một cự thú hư ảnh cực đại, khủng bố, quái đản xuất hiện trước mắt anh ta, trên đầu cự thú mọc sừng đỏ tươi, đặc điểm của long, hổ, ngưu đồng thời xuất hiện trên một khuôn mặt, miệng lớn như chậu m.á.u của cự thú mở ra, giống như vực sâu, mùi m.á.u tươi nồng đậm ập vào mặt…

 

"... Có, có quái vật!"

 

Tiểu Hầu chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất, camera trên tay cũng theo đó ngã xuống đất. Hình ảnh tối sầm, sau đó hoàn toàn biến mất. Người xem phòng livestream tức khắc bất mãn, oán giận:

 

[Soái ca đâu, tôi muốn xem soái ca!]

 

[Cái ông paparazzi này đúng là không biết cố gắng, tin nóng không khui được, kết quả vất vả lắm mới có cái để xem thì lại tắt ngúm.]

 

[Mau trả hình ảnh lại đây! (hung dữ)]

 

Tiểu Hầu đã hoàn toàn bị dọa vỡ mật, môi run rẩy liên tục lùi về phía sau, vừa lùi vừa khóc kêu cứu:

 

"Mấy người thấy cái đó chưa, có quái vật á ô ô ô, đáng sợ lắm, quái vật đó muốn ăn thịt người."

 

Tiểu Hầu nhìn thấy một người cơ bắp cuồn cuộn trong đám người, nhanh như chớp chạy đến trốn sau lưng người cơ bắp. Người cơ bắp dương khí nặng, đi theo sau anh ta, Tiểu Hầu hơi an tâm một chút nhưng cảm giác sợ hãi vẫn âm ỉ mát lạnh ở sau lưng, không tan đi.

 

"Quái vật? Đâu có quái vật nào?" Người cơ bắp Vương Tiểu Song gãi đầu, nhìn về phía quầy ăn vặt.

 

Trên xe ba gác, chỉ có ông chủ Giản nuôi con ch.ó lớn kia. Con chó lớn đó thật là uy phong, một thân lông da màu bạc dưới ánh mặt trời rực rỡ lấp lánh, ngẩng đầu ưỡn ngực, ưu nhã lại quý khí. Nhìn kỹ, trong ánh mắt nó còn có vài phần đắc ý và ngạo mạn, rất có linh tính.

 

Mà thứ thu hút sự chú ý nhất, phải kể đến cái vòng cổ trên cổ nó, vàng ròng, phía trên rồng bay phượng múa hai chữ to: Mao. Mao.

 

"Cậu nói quái vật, là Mao Mao?" Vương Tiểu Song cười sang sảng.

 

Mọi người xung quanh nghe vậy cũng đều bật cười, không khí lập tức tràn ngập sự vui vẻ.

 

Tiểu Hầu: "..."

 

Tiểu Hầu: "Không phải, không phải chó, là quái vật... Tôi, tôi cũng không nói nên lời, chính là thực đáng sợ!"

 

Anh ta vừa mới nhìn thấy rõ ràng không phải con ch.ó kia, mà là, mà là từ từ, anh ta vừa mới nhìn thấy là thứ gì vậy?

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Tựa long, tựa hổ, có rất nhiều đặc điểm của các sinh vật khác nhau, khủng bố nhất là cái miệng kia, màu đỏ tươi, răng nanh hình răng cưa rậm rạp. Tiểu Hầu lúc này hận chính mình không có văn hóa, miêu tả không ra diện mạo của hung thú kia.

Loading...