Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-04-21 07:04:21
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giản Vân Lam mặc áo mưa, cưỡi xe ba bánh đến chợ bán thức ăn. Vì trời mưa nên các quầy hàng ở chợ vắng hẳn, nhiều chủ sạp từng cung cấp hàng cho cậu cũng không mở sạp nhưng vừa tiến vào chợ, một bóng người mặc áo mưa màu vàng rực rỡ đã nhảy cẫng lên vui mừng, vẫy tay gọi anh: "Ông chủ Giản, Ông chủ Giản!"
Là Đồng Linh.
"Sớm!" Nhìn thấy người quen, Giản Vân Lam dừng xe ba bánh trước mặt cô bé, ân cần hỏi: "Mưa to thế này, em vẫn ra đây bán hàng à? Đến trường có kịp không?"
Đồng Linh xua tay: "Kịp, kịp ạ."
Cô bé đã mặc bộ đồng phục mới tinh, áo mưa cũng mới mua cả người trông rạng rỡ, hoạt bát hơn hẳn. Cô bé vẫy tay gọi Giản Vân Lam lại gần, rồi ngồi xổm xuống, vén tấm vải nhựa che trên sạp:
Một sọt khoai tây lớn, mắt Giản Vân Lam sáng lên đúng theo nghĩa đen luôn, trước mặt cậu là sọt khoai tây vỏ đỏ, vỏ cứng cáp, ít vết sần. Dưới app [Hệ thống trù thần] quét thì chúng còn lấp lánh ánh kim nhàn nhạt.
Khoai tây “siêu đỉnh cấp”! Đây là lần đầu tiên Giản Vân Lam thấy nguyên liệu nấu ăn siêu đỉnh cấp, chỉ riêng ánh kim đó thôi đã khiến người ta cảm thấy vô cùng cao cấp rồi. Thậm chí, trong mắt Giản Vân Lam, trên những củ khoai tây này còn hiện lên dòng chữ:
[Khoai tây siêu đỉnh cấp (một sao): Khoai tây vỏ đỏ ruột vàng siêu ngon, thích hợp nướng BBQ, hầm, chiên xào~ Thấy khoai tây ngon thế này, còn không mau chộp lấy đi?]
Nguyên liệu nấu ăn chất lượng “tốt” đã ngon lắm rồi, nguyên liệu “siêu đỉnh cấp” này còn ngon đến mức nào nữa, Giản Vân Lam không dám tưởng tượng.
Đầu bếp thấy nguyên liệu tốt cũng như sói đói thấy thịt tươi, Giản Vân Lam ôm chầm lấy sọt khoai tây không muốn buông, hai mắt còn tóe ra ánh lục tham lam quỷ dị.
Ánh mắt đó khiến Đồng Linh giật mình: "..."
Ông chủ Giản đáng sợ thật. Giản Vân Lam nuốt nước miếng, cố gắng lấy lại bình tĩnh, nói:
"Tiểu Linh, chỗ khoai tây này anh lấy hết, bao nhiêu tiền? Em cứ nói giá đi dù phải bán nhà, hay vay nặng lãi anh cũng mua."
Khoai tây siêu đỉnh cấp thế này chắc chắn không rẻ, dù bán một vạn tệ một củ, Giản Vân Lam cũng phải mua cho bằng được. Đồng Linh cười xua tay: "Không cần tiền đâu ạ, ông chủ Giản, em tặng anh miễn phí đó."
Giản Vân Lam giúp đỡ gia đình cô bé rất nhiều, nhờ có cậu mà dưa muối nhà cô bé bán đắt như tôm tươi trên mạng cơ bản đã tự cung tự cấp được, sau này cũng không cần thức khuya dậy sớm ra chợ bán hàng nữa.
Edit: Hoa Thuỷ Tinh
Việc kinh doanh dưa muối giao cho ông bà và người thân xử lý chỉ thỉnh thoảng , Đồng Linh xử lý chút việc trên shop online, có thêm thời gian để chuyên tâm học hành. Ước mơ thi đậu Kinh Đại của cô bé cũng không còn xa vời nữa.
Hôm nay, Đồng Linh không đến bán đồ ăn, mà là đặc biệt đến chờ Giản Vân Lam. Người thân làm nông ở quê lên nhờ vả mang đến sọt khoai tây này, Đồng Linh vừa nhìn đã biết là khoai tây ngon, Ông chủ Giản chắc chắn sẽ thích.
Đồng Linh cũng không có gì khác để báo đáp ông chủ Giản, sọt khoai tây này coi như chút lòng thành vậy!
Giản Vân Lam thật sự không ngờ hôm nay cậu lại may mắn đến thế, đầu tiên là dì Ninh mang tương ớt đến, sau đó Đồng Linh lại tặng khoai tây siêu đỉnh cấp? Hai người họ hẹn nhau cho cậu bất ngờ à dù Đồng Linh luôn miệng nói không lấy tiền, Giản Vân Lam vẫn dúi cho cô bé 500 tệ.
Nói thật, khoai tây chất lượng tốt như vậy có tiền cũng khó mua, đưa 500 tệ cũng là Giản Vân Lam chiếm tiện nghi quá lớn rồi chở đầy một sọt khoai tây cùng các nguyên liệu khác, Giản Vân Lam vui vẻ trở về biệt thự.
Cậu nóng lòng muốn bắt tay vào nấu nướng, tưởng tượng cảnh thực khách ăn món cơm chiên khoai tây này với vẻ mặt thỏa mãn, Giản Vân Lam đã thấy hạnh phúc và phấn khích vô cùng.
Vào bếp, Giản Vân Lam bắt đầu sơ chế nguyên liệu từng củ khoai tây da bóng loáng, màu sắc hồng nhuận, phảng phất hương đất bùn nhàn nhạt sau cơn mưa. Dù có kỹ năng nấu nướng mãn cấp, Giản Vân Lam vẫn không dám chủ quan, vô cùng cẩn thận rửa sạch bùn đất bám bên ngoài, sau đó gọt bỏ vỏ để lộ phần thịt khoai tây vàng nhạt bên trong.
Giản Vân Lam chọn một con d.a.o tốt, thái khoai tây thành những miếng vuông vắn đều nhau trên thớt. Cậu bắc một nồi nước ấm lớn, thêm chút muối, đợi nước sôi thì cho khoai tây vào luộc ba phút rồi vớt ra để ráo vậy là khoai tây đã được sơ chế xong.
Khoai tây sau khi luộc thì mềm hơn, có màu vàng nhạt dịu mắt, tỏa ra hơi nước nhàn nhạt. Giản Vân Lam càng nhìn càng thích các nguyên liệu khác thì sơ chế đơn giản hơn nhiều, cậu đã làm quen tay rồi chờ chuẩn bị xong xuôi, Giản Vân Lam xếp nguyên liệu lên xe ba bánh, cẩn thận trải thêm tấm vải chống thấm. Xuất phát!
Cậu vừa định lên xe ba bánh thì bị gọi lại.
"Từ từ." Thao Thiết ôm một cái laptop đi ra, mái tóc bạc xõa trên vai dưới mắt có quầng thâm nhàn nhạt, vẻ tuấn mỹ nhiễm vài phần tiều tụy.
Thao Thiết hỏi: "Nhân loại, cái báo cáo này của ngươi, thật sự phải hai ngàn chữ sao, không được thiếu một chữ nào?"
Giản Vân Lam: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-59.html.]
Cậu chỉ thuận miệng nói vậy thôi, ai ngờ Thao Thiết làm thật. Cậu đổ mồ hôi hột. Ngày trước, cậu chính là người bị lãnh đạo đè đầu viết báo cáo mỗi ngày, không chỉ phải vắt óc cho đủ số lượng chữ còn phải sửa sang lại định dạng, còn phải sửa đi sửa lại có khi nộp lên rồi lại bị trả về viết lại. Không ngờ, mình cũng coi như là đồ long giả chung thành ác long.
"À, cũng không phải là không thể du di một chút." Giản Vân Lam lảng tránh.
Thao Thiết nhìn thẳng vào cậu, trong mắt dần lộ vẻ hoài nghi: "Du di một chút? Ý là gì?"
Sao cách nói này nghe kỳ quái vậy. Thao Thiết chưa từng viết cái gọi là "báo cáo" của loài người, nhưng nghĩ đến việc Giản Vân Lam sẽ làm Mãn Hán toàn tịch cho mình, Thao Thiết lại có vô cùng động lực.
Edit: Hoa Thuỷ Tinh
Vì viết bản báo cáo này, anh đã thức đêm cả ngày hôm qua. Chẳng lẽ tên nhân loại này đến lúc đó lại kiếm cớ, trả lại cho anh viết lại? Hung thú thượng cổ cảm nhận được sự suy sụp của dân văn phòng.
"Nhân loại, ngươi dám gạt bổn tọa?"
Thao Thiết tiến lại gần Giản Vân Lam, dựa vào ưu thế và vóc dáng, anh nhìn câu từ trên cao xuống kết hợp mái tóc bạc bay múa không gió. Thao Thiết áp sát người bao phủ Giản Vân Lam trong bóng tối của anh, Giản Vân Lam có thể ngửi thấy mùi đàn hương nhàn nhạt trên người anh.
Đôi mắt vàng đồng của Thao Thiết híp lại, nhìn Giản Vân Lam. Trước kia anh không để ý, lông mi của người này rất dài giống như lông chim, đuôi mắt hơi rũ xuống là đôi mắt cún con vô hại nhưng đôi mắt cún con tưởng chừng vô tội kia, vĩnh viễn chỉ chứa những ý đồ xấu xa.
Dám đường đường chính chính đem Thao Thiết đại nhân chơi đến xoay mòng. Thao Thiết tức giận đến ngứa răng, không nhịn được đưa tay nhéo má Giản Vân Lam, kéo đuôi mắt cậu lên.
Cái gì mà mắt cún con vô tội, rõ ràng là mắt hồ ly giảo hoạt. Quả nhiên, đôi mắt đen láy của con hồ ly kia đảo một vòng, lại nảy ra ý đồ xấu.
Giản Vân Lam chớp mắt, nói với Thao Thiết: "Vậy thì thế này, anh cứ viết đi viết xong nộp bản báo cáo hai ngàn chữ, tôi sẽ trả lời anh trong khoảng năm ngày làm việc, được chứ?"
Thao Thiết: "..."
Thao Thiết nửa tin nửa ngờ nhìn cậu: "Năm ngày sau là có thể ăn Mãn Hán toàn tịch đúng không?"
Giản Vân Lam ra vẻ lọc lõi, thuần thục nói:
"Tình hình cụ thể thì tôi sẽ đánh giá một cách khoa học và kín đáo, ài, đến lúc đó anh cũng cần phối hợp với tôi, chuyện này không phải là không làm mà là nói làm như thế nào, chứng minh như thế nào, có thể nghĩ cách, để thực hiện một kết quả mà cả hai bên đều hài lòng, đúng không?"
Thao Thiết: "???"
Đại não Thao Thiết bị một tràng vô nghĩa này làm choáng váng, phảng phất có một bàn tay lôi hết tế bào não và cung phản xạ của anh ra, đánh thành một mớ bòng bong.
"Nhân lúc Thao Thiết đang đơ máy, Giản Vân Lam nhanh chóng leo lên xe ba gác, nổ máy rồi nói: "Vậy anh cứ cố gắng nhé, tôi phải đi bày quán đây, chuyện khác để sau nói!"
Thao Thiết: "Từ từ, cậu nói rõ ràng xem nào…"
Nhưng bóng dáng Giản Vân Lam cùng chiếc xe ba gác đã vụt đi như Phong Hỏa Luân, biến mất trong màn mưa.
Tám giờ rưỡi sáng, dưới lầu tập đoàn Viễn Châu còn chưa đến chín giờ, xe ba gác của Giản Vân Lam còn chưa thấy đâu, trời thì vẫn mưa, nhưng nơi này người đã đông nghìn nghịt.
Đáng chú ý nhất là đám "nhan cẩu" (fan cuồng ngoại hình) đã xem livestream hút fan của paparazzi hôm qua hoặc xem video trên mạng rồi "nhập hố" cùng với các thành viên fan club "Hoành thánh lão bản" của Kinh Đại, họ tay cầm đèn cổ vũ, trên đó viết to tướng: "Ông chủ Giản (yêu) ra mắt tại chỗ (yêu)", "Hoành thánh ~ Cơm chiên ~", v…v…
Hội trưởng fanclub, Diệp Minh, sinh viên năm ba khoa cơ khí của Kinh Đại là người dẫn đầu nhóm này. Cô mặc áo thun in ảnh Giản Vân Lam, tay cầm đèn cổ vũ, trong túi xách đầy ắp quạt nhỏ Q bản Giản Vân Lam, thú bông các loại, trông vô cùng nổi bật giữa đám đông.
Vì Diệp Minh có ảnh chụp Giản Vân Lam hồi còn bán quán ở Kinh Đại, nên có rất nhiều người đến mua đồ lưu niệm của cô, việc kinh doanh vô cùng phát đạt. Khi trời mưa to hơn, Diệp Minh còn bắt đầu phát ô che mưa in ảnh Giản Vân Lam miễn phí:
"Ô che mưa còn nhiều lắm, mọi người xếp hàng lần lượt lấy, đừng chen lấn!"
"Cùng nhau gia nhập thần giáo Hoành thánh đi nào ~ có soái ca có mỹ thực ~ nhập hố không lỗ đâu nha ~"
"Hiện tại nhập hố có quà đó!"
Mọi người: "……"