Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang - Chương 193: Mượn Vận (1)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-14 15:52:41
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi rời đi, cô bỗng nhớ tới điều gì, quay đầu hỏi: “Phong Đô Đại Đế quản lý Sổ Sinh Tử, không biết ngài có từng nghe đến một đạo quân tên là Hư Yến chưa?”

Cô mô tả tỉ mỉ: “Không phải người của thời nay mà là một nhân vật xuất hiện vào ngàn năm trước - khi việc tu hành còn rất hưng thịnh. Ngài có từng thấy tên người này trong Sổ Sinh Tử chưa?”

Lương An Vãn đột nhiên nhớ tới tiểu đồ đệ năm xưa của mình. Dù cậu ta lấy đạo hiệu là "Hư Yến" và đã lập ra đạo quán Xuất Vân, nhưng cô không rõ sau đó cậu sống thế nào, có phi thăng hay không.

Nếu không phi thăng, vậy cuối cùng cũng sẽ chết.

Nếu đã c.h.ế.t thì chắc chắn tên tuổi sẽ được ghi lại trong Sổ Sinh Tử của Phong Đô Đại Đế.

Nếu có cơ hội, cô thật sự muốn xem có thể tìm thấy luân hồi của đồ đệ mình hay không.

Cô không hề phát hiện, khi hai chữ “Hư Yến” được thốt ra, sắc mặt Phong Yến hoàn toàn đông cứng, thân thể cũng căng thẳng đến cực điểm.

“Không có, ta không thấy tên người đó trong Sổ Sinh Tử.” Một lúc sau, Phong Yến nuốt khan, ngước mắt nhìn cô nói.

“Có thể là đã phi thăng rồi.”

“Vậy thì tốt.” Lương An Vãn gật đầu.

Đối với người tu hành, chuyện hạnh phúc nhất chẳng phải là phi thăng thuận lợi sao?

“Tôi không còn gì để hỏi nữa, vậy tôi đi trước. Mấy hôm nay cảm ơn Phong Đô Đại Đế đã chăm sóc. Sau này tôi cũng sẽ giữ đúng lời hứa, quảng bá cho Địa phủ thật tốt.”

Nói xong, Lương An Vãn quay người rời khỏi Địa phủ.

Khi trở về nhân gian, trời đã sáng rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chuong-193-muon-van-1.html.]

Cô cởi bộ y phục âm sai trên người ra, linh thể mờ ảo dần dần lấy về trọng lượng của thể xác, đôi chân cô nặng nề tiếp đất.

Khi ở trạng thái linh hồn, cô không còn bị ràng buộc bởi cơ thể phàm tục, bận rộn suốt cả đêm mà chẳng cảm thấy mệt mỏi hay đói khát.

Nhưng giờ vừa trở lại làm người, tất cả cảm giác tiêu cực bị kìm nén trước đó đồng loạt ập đến.

Cô cố nhấc đôi chân cô như chì, lê bước về phía giường, ngã xuống rồi lập tức chìm vào giấc ngủ sâu.

Đến khi ngủ bù dậy, trời đã tối hẳn. Bóng đêm bao phủ đất trời, khiến Lương An Vãn nhất thời không nhận ra đã ngủ bao lâu.

Cô nằm trên chiếc giường mềm mại một lúc, luyến tiếc bò dậy.

Nghe thấy động tĩnh, Cố Hoa Lê liền nấu ít cơm rồi ngồi chống cằm, đôi mắt sáng rỡ hỏi: “Sư tổ, người thật sự đã đến Địa phủ một chuyến sao?”

Lương An Vãn còn đang nhai thức ăn, chưa kịp đáp lại, Cố Hoa Lê vẫn tiếp tục luyên thuyên: “Suốt cả ngày hôm nay, bảng hot search Weibo toàn là tin về người! Mọi người đang bàn tán rầm rộ về lần ‘tăng ca’ tối qua của người đó. Có người nói đó là kịch bản người viết rồi thuê diễn viên diễn lại, dựng cảnh. Nhưng cũng có rất nhiều người tin rằng tất cả đều là thật.”

“Sư tổ, người không biết đâu, người lại tăng thêm cả đống fan nữa rồi. Mới vài ngày trước người vừa chạm mốc mười triệu, giờ gần hai mươi triệu rồi đó!”

Lương An Vãn khựng lại, nuốt hết đồ ăn trong miệng mới nói: “Đó là Địa phủ thật đấy. Nhưng mặc kệ mạng nói gì, chúng ta đừng phản hồi trực tiếp.”

Dựa vào kinh nghiệm của cô với dư luận mạng, nếu phản hồi thì chỉ càng làm dấy lên nhiều tranh cãi hơn.

Lương An Vãn không muốn phí thời gian vào việc cãi vã vô nghĩa trên mạng.

Còn về đám fan trên Weibo ấy à, nói thật, từ sau khi đến Địa phủ và biết rằng ở đó cô có đến hơn trăm triệu người hâm mộ, cô cảm thấy vài triệu trên mạng cũng chẳng đáng kể gì.

Sau vài ngày tịnh dưỡng trong đạo quán, rất nhanh đã tới thứ Bảy – ngày phát trực tiếp thường lệ.

Loading...