Đẹp đến mức ngay cả hồ tiên ở núi bên cũng không thể sánh bằng.
Chồn vàng sững người, ngơ ngác dừng lại.
Nó nghiêng đầu và ngay sau đó, đôi mắt nó thấy trong ánh mắt người phụ nữ ấy dần dần lấp lánh ánh vàng.
Cô mấp máy môi, không phát ra tiếng nào nhưng lời nói của cô lại như vượt qua màn hình, xuyên qua rừng núi vàng vọng thẳng trong đầu nó.
Chồn vàng kinh ngạc lùi lại mấy bước.
Nó do dự trong chốc lát rồi khi lại thấy ánh vàng trong mắt cô càng lúc càng rõ, nó cúi đầu xuống, cổ họng phát ra những tiếng “gừ gừ” như đang nghẹn ngào.
[Ủa gì vậy, streamer đang diễn kịch câm hả?]
[Bạn bên trên, bạn bị ngốc à? Nhìn là biết chị streamer đang nói chuyện với chồn vàng!]
[Ôi mẹ ơi, streamer biết cả tiếng thú luôn!?]
[Khoan đã, chỉ thấy chị ấy mấp máy miệng, sao không nghe được tiếng? Hay loa điện thoại mình hư?]
[Không đâu, điện thoại tui mới mua hôm qua cùng không nghe gì luôn.]
[Trời ơi, kiểu này là gì đây? Có phải làm VIP mới nghe được không vậy!?]
Cư dân mạng điên cuồng trong phần bình luận, trong khi mắt vẫn dán vào màn hình.
Bất chợt, có người tinh mắt phát hiện — sau vài tiếng “gừ gừ”, con chồn vàng lại rớm nước mắt rồi quỳ rạp xuống đất.
Ngay cả Lương An Vãn cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc và khó xử.
Tiếp theo đó, con chồn vàng đột nhiên xoay người, bốn chân nhanh nhẹn dậm đất rồi lao vụt đi.
[Tránh Xa Vận Xui] cũng sững sờ, vội xoay màn hình lại hỏi: “Chị streamer, chuyện gì vừa xảy ra vậy?”
Vẻ mặt Lương An Vãn khá phức tạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chuong-204-thinh-phong-6.html.]
Lúc nãy, cô đã sử dụng một loại bí thuật để hỏi con chồn vàng về chuyện thỉnh phong.
Chỉ là cô hoàn toàn không ngờ rằng, duyên phận giữa nó và [Tránh Xa Vận Xui] lại sâu đậm đến thế!
Cô khẽ động ánh mắt, nét mặt kỳ quặc, sau đó dịu giọng trấn an:
“Yên tâm đi, con chồn vàng đã rời đi rồi vàn xui trên người cậu cũng sẽ từ từ tan biến.”
[Tránh Xa Vận Xui] lập tức nở nụ cười rạng rỡ, phấn khởi nói: “Cảm ơn chị streamer!”
Tuy không biết Lương An Vãn đã nói gì nhưng chắc chắn là lời cô khiến con chồn thay đổi quyết định.
Việc nó quay đầu bỏ chạy là dấu hiệu rõ ràng rằng nó đã từ bỏ việc trả thù [Tránh Xa Vận Xui].
Thế nhưng, ngay khi mọi người đang hân hoan, Lương An Vãn lại đột nhiên mở miệng: “Nhưng thật ra, giữa cậu và con chồn vàng đó... còn một đoạn nhân duyên nữa. Cậu có muốn nghe không?”
[Tránh Xa Vận Xui] sững người.
Cậu và con chồn vàng có thể có mối duyên gì chứ?
Nhưng trước khi đầu óc kịp phản ứng, cơ thể đã thay cậu trả lời – cậu lập tức gật đầu cái rụp.
Lương An Vãn nói: “Thật ra, một trăm năm trước, con chồn vàng cũng từng tìm đến cậu.”
Một trăm năm trước?
[Tránh Xa Vận Xui] há hốc mồm, trừng to mắt ngạc nhiên!
Cậu năm nay mới 29 tuổi, một trăm năm trước chẳng phải là kiếp trước của mình sao?
Lương An Vãn đoán được cậu đang nghĩ gì, liền gật đầu xác nhận: “Đúng vậy, đó là chuyện kiếp trước của cậu.”
“Kiếp trước của cậu là một thợ săn nổi tiếng trong vùng, sống bằng nghề săn bắn. Trong thời loạn lạc nghèo đói ấy, nhờ có bản lĩnh cao, cậu sống cũng tạm ổn. Nhưng một ngày nọ, khi đang đi săn trong rừng, cậu gặp một đứa bé đội mũ vàng hình quả dưa. Đứa trẻ đó chưa cao tới đầu gối, người gầy gò bé xíu, vừa thấy cậu đã chạy tới hỏi: nó có giống người không?”
Đồng tử của [Tránh Xa Vận Xui] co rút, lập tức phản ứng: “Lúc đó cũng là một con chồn vàng đang thỉnh phong sao? Vậy tôi đã trả lời thế nào?”