Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lục Thiếu Nghiện Chiều Vợ - 166

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-01-13 14:49:00
Lượt xem: 25

"Hả? Ờ..." Lúc này Thời Cảnh mới phản ứng lại, bấm vào điều khiển từ xa.

Màn hình máy chiếu chậm rãi được thả xuống, bao trùm lên vị trí vốn có của cái TV, Đàm Hi kéo rèm lại, lại lấy từ trong bếp ra snack khoai tây chiên, cô ca, hạt quả các kiểu, ồ, còn có cả một đĩa táo đã gọt sẵn nữa.

Hai người ngồi xuống sô pha.

Đàm Hi nhét đĩa trái cây cho Thời Cảnh, còn lại chiếm hết mấy đồ ăn vặt kia.

"Này! Cô có ý gì hả? Tôi cũng muốn đồ ăn vặt!"

"Câm miệng. Ăn táo của anh đi. Còn nói linh tinh nữa, có tin là trái cây cũng không có mà ăn không hả."

"Đàm Hi, cô là đồ phù thủy! Tôi muốn khiếu nại."

Cô nàng nào đó nhìn chằm chằm vào màn hình, không thèm đếm xỉa tới anh ta: "Thương binh không có quyền lên tiếng."

Sau đó, mở gói snack, bắt đầu nhai rồm rộp...

Thời Cảnh dùng tăm xiên táo, bĩu môi, mắt đầy u oán.

"Này, cô mở phim gì thế hả? Nước ngoài à?"

Đàm Hi kinh ngạc: "Đừng nói với tôi là anh còn chưa xem Titanic bao giờ nhé?"

"He he... Mới nghe nói."

"Anh là người rừng à?" Cô nàng nào đó líu lưỡi, phim kinh điển như thế, người này có thật đang sống ở thế kỳ 21 không vậy?

Thời Cảnh tức tới đỏ cả mắt: "Cô tưởng vào bộ đội dễ sống lắm à? Còn chẳng bò xong hố cát, lấy đâu ra thời gian xem phim chứ!"

Đàm Hi nhìn anh ta một hồi, cuối cùng phun ra một câu: "Vì nước, vì dân, anh vất vả rồi."

Thời Cảnh: ".."

"Này, đây là phim nguyên bản tiếng Anh, cô hiểu được không đấy?"

"Hừ, coi thường tôi à?"

"Nào, bắt đầu rồi..."

Hai người đồng thời câm miệng, bắt đầu thưởng thức phim.

Đàm Hi cũng chỉ chọn tùy tiện, vì có vỏ bọc nên cũng không chú ý tới tên phim lắm, không ngờ lại chọn đúng bộ phim mình thích nhất.

Tình yêu giữa Jack và Rose, cô xem đi xem lại vẫn chẳng thấy chán.

Huống chi, có rạp chiếu phim mini tiện lợi như thế này, còn có một đống đồ ăn vặt làm bạn nữa, thời gian nhàn rỗi cũng có một đống, không xem phim, hưởng thụ cuộc sống thì quá có lỗi với bản thân rồi!

"Ô, cô nhìn đi, cởi rồi..." Người đàn ông lúc gào lúc thét, lúc nuốt nước bọt ừng ực.

Là đoạn Jack vẽ tranh cho Rose, bản không che không cắt.

"Đầy đặn đúng không?" Đàm Hi tự hào: "Kate Winslet là nữ thần của tôi đấy!"

Ngực lớn, eo thon, m.ô.n.g vểnh, đến cô nhìn vào còn muốn véo một trận.

Thời Cảnh là một người đàn ông, sao có thể không thèm được chứ?

"Khụ khụ! Chú ý hình tượng đi! Chú ý ảnh hưởng!" Đàm Hi vỗ bàn.

Thời Cảnh hoàn hồn: "Hả? Ồ! Chú ý ảnh hưởng..."

"Nước dãi chảy cả ra rồi kìa."

Anh ta duỗi tay lau, trống không.

"Nhóc con này, cô dám giỡn tôi hả?"

"Ai bảo anh cứ thèm thuồng như thế, ngứa mắt! Có phải phim sex đâu, đến mức ấy sao?"

"Cô!"

"Người ta toàn bảo lính là sói, xem một hồi mắt sẽ xanh lè, quả nhiên..."

Thời Cảnh cảm thấy, đây không phải con gái nữa mà chính là bà tổ cô rồi.

Nói một câu còn giỏi hơn anh ta dùng nắm đ.ấ.m nữa.

Anh ta đã gặp không ít con gái, giống người phụ nữ mạnh mẽ, có sự nghiệp như mẹ anh ta hoặc là tiểu thư khuê các như bà nội, thậm chí còn có em gái Thời Nguyệt của anh ta, hoạt bát, ngây thơ.

Bộ đội cũng có nhiều quân y nữ, hoặc ôn hòa, rắn giỏi hoặc xinh đẹp động lòng người.

Duy chỉ có kiểu như Đàm Hi, xinh đẹp, nghịch ngợm phá phách, tính còn rất xấu nữa, là anh ta chưa gặp bao giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./luc-thieu-nghien-chieu-vo/166.html.]

Mấu chốt nhất là da mặt dày, y như đàn ông, thô thiển không đỡ nổi.

Nhưng cũng không hoàn toàn vậy, vì anh ta đã từng thấy dáng vẻ khi cô nàng này làm nũng với lão Lục, ngoan ngoãn nũng nịu quá mức, giống như một con mèo lười biếng, giọng nói thì yêu kiều mềm mại, đến anh ta nghe xong mà cũng không nhịn được mềm cả người chứ nói gì tới lão Lục là người trong cuộc cơ chứ?

Có thể co, cũng có thể duỗi, tính cách quỷ dị không tài nào hiểu nổi, người bình thường sẽ không thể nào biết được giây tiếp theo cô ấy sẽ vui hay giận nữa.

Thời Cảnh cảm thấy bi ai cho người anh em của mình ba giây, kết giao với một cô bạn gái mà còn vất vả hơn cả nuôi con gái, Amen...

Nghiêng đầu, nhắm mắt, tốt lắm, nhóc con này đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn hình, trong mắt còn có nước đang khởi động, anh ta duỗi tay, nhích lên, lại nhích lên, rốt cuộc cách túi hạt điều chỉ còn một đoạn ngắn.

Bộp –

Âm thanh vang dội, vô cùng đột ngột trong bối cảnh âm nhạc dịu dàng, nhu hòa.

Thời Cảnh đần ra, vẫn duy trì tư thế duỗi tay kia, mu bàn tay đã hơi đỏ lên, mà túi hạt điều kia đang bị ai đó xé rách, tiếng nhai rộp rộp vô cùng rung động.

Từ đầu tới cuối, cô nàng vẫn cứ nhìn chằm chằm vào màn hình, chưa từng liếc mắt đi chỗ khác một chút nào.

Thời Cảnh buồn bực, cầm lên miếng táo cuối cùng, oán giận nhét nó vào miệng, quay đầu nhìn màn hình.

Đệch!

Vừa nhìn đã mù mắt.

Trong khoang thuyền tối tăm, Jack và Rose đang ở trên một chiếc xe.

Người đàn ông cầm vô lăng, quay đầu cười hỏi: "Cô đi đâu?"

Thiếu nữ ghé sát vào tai anh ta, cười vô cùng quyến rũ: "Đi hái sao trời."

Nói xong liền duỗi tay vòng qua nách chàng trai kéo vào trong xe, Jack thuận theo động tác của cô, không hề có phản kháng gì, cười vô cùng phóng khoáng.

Jack: "Hồi hộp không?"

Rose: "Không."

Nhìn chăm chú.

Rose: "Đặt tay lên người em đi, Jack."

Loại thời điểm này, đàn ông mà còn không có phản ứng gì thì còn gọi là đàn ông sao?

Sau đó, he he he...

Màn ảnh cắt, chuyển tới hình ảnh của những người khác trên thuyền, thuận tiện lại chuyển qua hình ảnh con thuyền hoàn chỉnh nhìn từ xa.

Thời Cảnh nổ tung, ực, nuốt nước bọt.

"Này này này... Hết rồi sao?"

Đàm Hi không có phản ứng gì.

"Cô có chắc đây là bản chưa cắt xóa không đấy?"

"Câm miệng, còn chưa hết mà."

Thời Cảnh tiếp tục xem, rất nhanh, màn ảnh lại chuyển đổi, một dấu tay giữa hơi sương mờ mịt, cộng thêm hai thân thể trắng bóng, đáng tiếc, chỉ có nửa người trên.

Màn ảnh lại chuyển, sau một lúc lâu cũng không quay lại nữa.

Lúc này, Đàm Hi mới quay đầu nhìn anh ta rồi nhún vai: "Hết rồi."

"Sao bảo là bản chưa cắt cơ mà?" Anh ta giận.

"Không xóa còn gì! Đạo diễn người ta chỉ quay thế thôi."

"Thế thôi á?"

"Thế anh còn muốn như thế nào? Là ai cứ luôn miệng nói mình là đàn ông đứng đắn, kiên quyết không xem mấy cái phim kiểu đó ấy nhỉ?" Mấy chữ cuối cùng còn bị cô nhấn mạnh làm cho người đàn ông xấu hổ tới mức không biết chui vào đâu.

"Nhóc con, cô đang dạy giỗ tôi đấy à?"

"Xí, có lòng ngồi xem phim với anh, thế mà anh lại có thái độ như thế à? Thời nay lòng người thật khó đoán, làm Lữ Động Tân cũng khó mà!"

"Mắng ai là chó hả cô kia?!"

Đàm Hi giả ngu: "Tôi chưa nói gì mà?"

"Nhóc con, tôi bảo lão Lục dạy dỗ cô, chờ đấy!" Nói xong, làm bộ đứng dậy, đi về phía thư phòng.

"Đi đi, đi đi, dù sao cũng là anh đòi xem phim nóng, bị tôi nghiêm khắc từ chối nên anh thẹn quá thành giận, xem anh ấy sẽ bênh tôi hay bênh anh." Cô nàng nào đó ra vẻ ung dung.

Người đàn ông tức tới giậm chân bình bịch, nhưng nghĩ tới sự nhường nhịn của Lục Chinh với cô nên anh ta đột nhiên hơi do dự, anh ta biết thừa lão Lục một khi đã bao che ai đó thì lục thân cũng chẳng thèm nhận nữa.

Loading...