Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lục Thiếu Nghiện Chiều Vợ - 362

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-06 20:30:19
Lượt xem: 17

"Hứa Tuệ Tuệ?" Đàm Hi nhướng mày, quay sang nhìn An An: "Cậu có ấn tượng không?"

An đại mỹ nhân lắc đầu.

"Các cậu không quen biết thật à?"

"Không quen."

"Không có ấn tượng."

Hàn Sóc ôm đầu: "Tớ đã tạo nghiệt gì thế này, số khổ quá đi mất…"

Khóe miệng Đàm Hi co giật.

"Mấy anh chị em ban nhạc của tớ đều bị đánh, lần này lỗ to rồi!"

Tiểu công trúa nãy giờ vẫn không lên tiếng, giống như đang trầm tư điều gì, đột nhiên, đôi mắt sáng lên: "A Sóc, vừa rồi cậu nói cô ta tên gì ấy nhỉ?"

"Hứa Tuệ Tuệ."

"Tớ nhớ ra rồi!" Hai bàn tay vỗ bốp một cái. "Trên bài post bình chọn hoa khôi trường có cô ta, ở ngay sau cậu và An An, nhưng so về số người bình chọn và độ nổi tiếng đều không bằng được so với hai cậu, tớ thấy nhiều khả năng là đố kỵ rồi!"

Hàn Sóc cắn răng, nắm đ.ấ.m cuộn lại: "Con nhỏ này quá độc ác! Tao nhổ!"

"Cậu nhổ thì có tác dụng gì? Phải nhổ được lên mặt nó mới đã." Đàm Hi nhếch mép, cực kỳ lưu manh.

"Tớ muốn chứ!" Nhưng không có cái lá gan ấy…

Hàn Sóc lấy cái ống tay áo trên cổ kéo xuống: "Ôi, quần áo mới mua tuần trước, tốn mất hơn một trăm của tớ…"

"Giỏi lắm!"

"Cậu giỏi thì cậu lên đi! Người ta có bá vương trường học làm bảo vệ, ra khỏi cửa là có người đi theo, chỉ có mấy đứa nhãi nhép như chúng ta chỉ hai ba chiêu là bị bẻ gãy chân tay luôn rồi!"

"Cô ta có người, chẳng lẽ chúng ta không thể có người được à?" Đàm Hi nhướng mày, vẻ mặt sâu xa khó hiểu.

Hàn Sóc và tiểu công trúa chưa hiểu lắm, nhưng An đại mỹ nhân đã lĩnh ngộ ra được.

Đàm Hi nhìn cô: "Có muốn đánh lại không?"

"Được thôi." Nhẹ nhàng bâng quơ.

Nhẹ đến mức giống như trả lời câu hỏi "Tối nay chúng ta ăn cá được chứ? —— Được".

Đàm Hi âm thầm líu lưỡi, nhìn xem, phúc hắc mà vẫn còn giấu giếm sâu như vậy được!

Thật không ngờ An An cậu lại là người như vậy…

Nhưng, sao cô lại cảm thấy đáng yêu nhỉ?

An đại mỹ nhân nhìn cô nháy mắt, hai người nhìn nhau cười, hiểu rõ trong lòng.

"Tớ nói này, hai người các cậu đừng có tỏ vẻ bí hiểm nữa đi! Có cách gì thì nói ra nghe coi, dù sao thì tớ cũng không nuốt được cục giận này đâu đấy!"

Tiểu công trúa gật đầu phụ họa: "Tớ cũng không nuốt được!"

Đàm Hi liếc nhìn cô bạn: "Đi qua bên kia, đừng có làm loạn, ở đây riêng cậu là không có quyền phát ngôn nhất!"

"Dựa vào cái gì chứ?"

"Đầu tiên, người bị đánh không phải là cậu; hơn nữa, Hứa Tuệ Tuệ không có ý nhằm vào cậu; cuối cùng, cái thân thể này của cậu không chịu đánh được cũng không chịu được ngã, cậu nên qua bên kia đợi đi thì hơn!"

"A Sóc bị đánh, phòng 406 của chúng ta mất hết thể diện rồi! Chuyện này liên quan đến vinh dự của tập thể, làm sao tớ có thể bàng quan đứng nhìn được đây?"

Tiểu công trúa nói có lý lẽ, có chứng cớ.

"Được." Đàm Hi vỗ nhịp: "Cậu đi theo cũng được, nhỡ chẳng may xảy ra chuyện đổ m.á.u thì đừng có nửa đêm gặp ác mộng la hét không ngủ được đấy."

"Đổ… đổ m.á.u á?" Tiểu công trúa lắp bắp: "Các cậu không định… g.i.ế.c người ta luôn đấy chứ?"

Đàm Hi và An An nhìn nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./luc-thieu-nghien-chieu-vo/362.html.]

"Đừng mà! Chuyện làm gì to đến mức ấy, không… đến nỗi thế chứ? Giết người là phạm pháp đấy!" Tiểu công trúa gấp gáp đến độ đầu đầy mồ hôi.

"Dao Dao, sao cậu lại có thể đáng yêu như vậy chứ?"An An giơ tay ra nhéo lên gương mặt nhỏ nhắn hồng hào của cô.

Đàm Hi bắt chước làm theo: "Thật là đáng yêu!"

Hàn Sóc đang định giơ tay ra, nhưng hai bên má người ta đều đã bị nhéo đỏ rồi, cô có chút không nhẫn tâm, đành mở miệng nói: "Kawaii… (đáng yêu quá!)"

Sau đó… không có sau đó nữa.

"Hức, các cậu ức h.i.ế.p người khác…" Tiểu công trúa giậm chân xuống đất, giống như cái bánh bao trắng trẻo, trên dưới trái phải trước sau đều bị bắt nạt, căng phồng ra ấm ức.

Hàn Sóc nghiêm mặt đi đến trước mặt Đàm Hi: "Chị, chị chính là chị ruột của em, có thể nghĩ cách khiến chúng đền tiền được không? Nhạc cụ của mấy người bạn em đều không hề rẻ đâu."

"Cố gắng hết sức."

"He he… biết ngay là chị rất tốt mà!"

Nói xong, dán chặt lên người cô, bị Đàm Hi đẩy ra không chút nể tình.

"Cậu ghê quá rồi đấy! Giữa thanh thiên bạch nhật thế này, bị người ta nhìn thấy không tốt đâu, tớ không muốn bị người ta nói tớ là les đâu đấy."

Hàn Sóc: "…"

An An đi đến, giơ tay vuốt mái tóc dài, tư thế phiêu dật thoát tục: "Cậu gọi người hay là tớ gọi?"

Đàm Hi nhướng mày, quả nhiên, An đại mỹ nhân không phải là ngọn đèn cạn dầu!

"Cậu có thể gọi được cái này?" Đàm Hi dựng ngón tay cái, sau đó lại đổi thành ngón út: "Hay là cái này?"

An An dựng ngón tay cái.

Đàm Hi lắc đầu: "Giết gà không cần d.a.o mổ bò, cho chúng một bài học là được rồi, nếu to chuyện quá thì không hay đâu."

"Được, vậy nghe theo cậu."

Đàm Hi cười, ý tứ sâu xa…

Cô chưa từng nghe nói về Hứa Tuệ Tuệ.

Nhưng Ngô Thiêm thì cô đã nghe qua từ lâu.

Người này giống như tự dưng vô duyên vô cớ nhảy ra, cố ý muốn đối đầu với cô vậy.

Ba chuyện làm bằng chứng.

Thứ nhất, khi khoa công nghệ thông tin thảo luận thống nhất quyết định phong cô làm "nữ thần", còn cố ý đưa lên diễn đàn trường một bài post, tên là: "Cô gái rõ ràng có thể dựa vào gương mặt để ăn cơm, nhưng lại cứ muốn dựa vào tài năng – bài viết của khoa công nghệ thông tin", bên trong thu thập đầy đủ những bức ảnh của Đàm Hi từ khi đến đây, ngay cả những bài tập phác họa Đàm Hi nộp lên cũng bị đám người đó lấy được, scan rồi tải lên trên, từ đó đưa ra kết luận: "Đàm Hi = mĩ nữ + tài nữ".

Đây được gọi là "công thức nữ thần"!

Nói thật lòng, khi Đàm Hi nhìn thấy bài post đó, ngoài cạn lời ra còn thấy nghi ngờ - người này đâu phải là cô? Có chắc chắn không phải là chuyện đùa chứ? Không cố tình chơi ác đấy chứ?

Thế nhưng, sự thật chứng minh, nữ sinh được tâng bốc lên tận trời, mê hoặc lòng người kia chính là Đàm Hi!

Về vấn đề này, cô nàng Đàm không nói gì, nên đã gián tiếp mặc định là vậy.

Một là, khoa công nghệ thông tin rất đáng thương, lần trước đứng sai đội đã gây ra một vụ bê bối, hại họ mất hết mặt mũi, Đàm Hi nghĩ có thể vì thế bồi thường cho họ cũng là một chuyện công đức.

Dù sao thì thứ họ cần thể diện, tự mình có một cái danh mà thôi, cũng không có gì to tát cả.

Hai là, cô muốn đến khoa công nghệ thông tin học chùa, không thể làm quá to chuyện lên được.

Thế nhưng, người tên Ngô Thiêm này lại bất thình lình xông ra, mở một bài post ngược lại, đặt tên là: "Cô rõ ràng có thể không ăn cơm, bởi vì nhan sắc của cô thực sự ảnh hưởng đến vị giác – Bá vương viết".

Nội dung bên trong toàn là bôi nhọ Đàm Hi, cái gì mà "cố ý đứng sai đội, quan tâm xin kéo lên": "Người này có nhan sắc xinh đẹp hoàn toàn là do phẫu thuật thẩm mĩ"…

Thứ hai, trong bảng thông báo ở trường, bỗng nhiên xuất hiện chứng minh thư của Đàm Hi, trên mặt bị gạch dấu gạch chéo màu đỏ, dùng bút đen viết ba chữ "kẻ xấu xí".

Lúc đó đã khiến không ít người tò mò vây xem.

Thế nhưng, người đó đã chỉnh ảnh quá mờ, nếu không phân biệt tỉ mỉ thì căn bản không thể nhìn ra được đó là cô.

Loading...