Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 1037
Cập nhật lúc: 2024-09-18 14:40:09
Lượt xem: 79
Đặc biệt là sau khi hắn ta làm thông sản đạo giúp Hách Tri Nhiễm, tốc độ sinh nở của nàng sẽ hết sức nhanh, bên cạnh không có bà đỡ đẻ là không được đâu.
Chỉ cần tức phụ không cần m.ổ b.ụ.n.g sinh con, bảo Mặc Cửu Diệp làm gì cũng được.
Nghe Hách Tử Minh nói mời bà đỡ đẻ sang đây, hắn không nói hai lời lập tức chạy nhanh như bay vào trong thôn.
Bà đỡ đẻ Triệu bị Mặc Cửu Diệp lôi kéo tới đây cả quãng đường, lúc này lão nhân gia cũng đã ngủ thiếp đi, Mặc Cửu Diệp mặc kệ trèo tường vào đó, tiếng đập cửa mạnh mẽ đánh thức bà đỡ đẻ Triệu tỉnh dậy từ trong giấc mơ.
Bà đỡ đẻ Triệu thấy Mặc Cửu Diệp sốt ruột như vậy, tưởng rằng Hách Tri Nhiễm sắp sinh rồi, vội vàng mặc y phục xong đi ra ngoài.
Bà ấy vừa bước tới cửa thì đã bị Mặc Cửu Diệp kéo ra ngoài.
Thế thì thôi đi, Mặc Cửu Diệp chê tốc độ của bà ấy chậm, lại là lôi kéo người ta dẫn về nhà.
Bà đỡ đẻ Triệu vốn đã hơi lớn tuổi, nào chịu được sự lôi kéo như vậy, vừa đến tứ hợp viện thì mệt lả ngồi phịch dưới đất, một tay còn không ngừng vỗ ngực của mình.
"Tiểu tử này gấp gáp gì chứ, lúc ta rời khỏi nhà các người, tức phụ người còn chưa phát động, cho dù là sinh cũng sẽ không nhanh lắm, người kéo lão bà tử ta đến nỗi muốn rã rời, còn làm sao đỡ đẻ?"
Khi nãy Mặc Cửu Diệp chỉ là quá sốt ruột, cứ cảm thấy bà đỡ đẻ ở trong nhà chờ ổn thỏa hơn, lại quên mất nặng nhẹ.
Giờ phút này hắn cũng đã nhận ra mình không đúng, vội vàng tiến lên nhận lỗi.
"Xin lỗi đại nương, đều trách ta quá nóng vội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-1037.html.]
Đối mặt với tình cảnh như vậy, Mặc Cửu Diệp thật sự hơi vò đầu, đều trách hắn quá lo lắng cho tức phụ, lại quên mất không nên đối xử với một vị lão nhân gia như vậy.
Mặc lão phu nhân thấy thế, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Mặc Cửu Diệp, sau đó mới tươi cười đi tới đó, cẩn thận đỡ bà đỡ đẻ Triệu dậy.
"Đúng là ngượng ngùng, lần đầu tiên mao đầu tiểu tử nhà bọn ta làm cha, quá mức khẩn trương, kính xin người đừng chấp nhặt với hắn ta.
Người xem thử thân thể có chỗ nào không thoải mái, ta cho người vào trong thành mời đại phu khám cho người."
Bà đỡ đẻ Triệu cũng không phải lão nhân gia không hiểu chuyện, mặc dù thân thể bà ấy có phần khó chịu, nhưng cũng biết rõ không có tổn thương gân cốt, hoạt động một hồi là được.
Bà ấy thở dài: "Ôi... Lão bà tử ta mạng lớn, không c.h.ế.t được, mau dẫn ta đi xem lão Cửu gia, có phải sắp sinh hay không."
Bà đỡ đẻ Triệu nói xong bèn lảo đảo đi về phía gian phòng của Hách Tri Nhiễm.
Mặc lão phu nhân vội vàng giải thích: "Cửu nhi tức nhà ta còn đang ngủ, mời người sang đây là đề phòng nhỡ có khi cần đến, ta dẫn người đi phòng khác nghỉ ngơi một lát."
Mặc lão phu nhân đỡ bà đỡ đẻ Triệu đi về phía phòng bên, còn tức giận nói với Mặc Cửu Diệp.
"Tiểu tử thối, làm Triệu đại nương bị thương rồi, còn không đi kiếm chút đồ ăn ngon tới đây cho bà ấy đỡ sợ."
Lời này rõ ràng là dặn dò Mặc Cửu Diệp ở trước mặt bà đỡ đẻ Triệu, thật ra là đang kêu Lan Nhi đi làm.
Trước giờ Lan Nhi đều có năng lực phân biệt, nghe Mặc lão phu nhân nói vậy bèn chạy đi chuẩn bị.
Vừa rồi nha đầu này cũng đã nhìn thấy tình hình của bà đỡ đẻ Triệu, trông dáng vẻ của bà ấy cũng không giống như giả bộ, huống hồ sau khi người ta đứng lên cũng không đưa ra yêu cầu bồi thường gì, Lan Nhi cảm thấy không chán ghét người như vậy. Bởi vậy, nàng ấy chuẩn bị thức ăn cho bà đỡ đẻ Triệu cũng vô cùng để tâm.