Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 48: Cô sợ anh ta

Cập nhật lúc: 2024-11-20 11:19:24
Lượt xem: 32

Cô không ngờ gặp lại Cố Nam Khai trong hoàn cảnh chật vật thế này.

Lúc mới về, cô còn hỏi thăm Tô Mộ Bạch về tình hình của anh ta.

Tô Mộ Bạch nói 6 năm trước anh ta chuyển đi, thành phố A không còn tin tức gì, dù có về cũng rất kín tiếng, không gặp ai.

Lâm Noãn nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp trai, có khí chất kia, cố tỏ ra bình tĩnh chào: "Lâu rồi không gặp."

Tim cô đập thình thịch, mặt đỏ bừng.

Gặp lại Cố Nam Khai, cô không chỉ hồi hộp mà còn có chút sợ hãi.

"Vừa rồi, cảm ơn..." Lâm Noãn chưa nói hết câu, tay phải bị kéo mạnh.

Cô loạng choạng, lại ngã vào một vòng tay khác.

Ngẩng lên, cô thấy Ninh Thời Ngự mặt lạnh như tiền, liếc nhìn cô rồi nhìn sang Cố Nam Khai.

Lâm Noãn thấy Ninh Thời Ngự, lập tức tỉnh táo lại, cười lạnh rồi gạt tay anh ta ra.

Đồng thời, cô thấy tay áo anh ta bị ướt, mu bài hơi đỏ.

Tay Cố Nam Khai cũng bị ướt, hai người cùng nắm lấy cô, nhưng Cố Nam Khai nhanh hơn nên kéo cô vào lòng.

Ninh Thời Ngự không thân thiện, Cố Nam Khai thản nhiên cười, đưa tay phải: "Thời Ngự, lâu rồi không gặp."

"Lâu rồi không gặp." Ninh Thời Ngự bắt tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-48-co-so-anh-ta.html.]

"Sếp, đã mua xong bức tranh." Trác Phàm hai tay bưng tranh đưa cho Ninh Thời Ngự.

Rõ ràng Ninh Thời Ngự bảo Trác Phàm mua bức tranh này.

tuanh1

Lâm Noãn thấy vậy, cười nhạt một tiếng. Nếu không có Cố Nam Khai, chắc chắn anh ta sẽ không giúp cô.

Giờ làm người tốt, chẳng qua là đấu đá với Cố Nam Khai, không muốn thua kém.

"Chuyện gì vậy? Không phải nói nhà họ Ninh không quản con vô ơn này nữa sao? Sao Ninh thiếu gia còn ra mặt mua tranh giúp cô ta?"

"Ai biết được, nhưng xem ra quan hệ giữa Ninh thiếu gia và Lâm Noãn không đơn giản."

"Người đàn ông này là ai vậy? Chưa từng thấy, nhưng trông không phải người thường."

Ninh Thời Ngự và Cố Nam Khai xuất hiện, dư luận lập tức chuyển hướng, không bàn tán về Lâm Noãn nữa mà tám chuyện quan hệ giữa Ninh Thời Ngự và Lâm Noãn, cùng thân phận của Cố Nam Khai.

Không bao lâu sau, Mục Nam Kiêu với tư cách chủ nhà cũng nghe tin chạy tới xử lý sự cố này.

"Cô Lâm, quần áo cô ướt rồi, để tôi dẫn cô đi thay quần áo nhé." Nữ thư ký của anh ta đưa Lâm Noãn đi.

Trong phòng trên lầu, thư ký thay cho Lâm Noãn một bộ lễ phục màu đỏ rượu, diễm lệ và quyến rũ hơn bộ vừa rồi.

Lâm Noãn nhớ lại cảnh náo loạn vừa rồi, những lời nhục mạ của các cụ già, ánh mắt lạnh lùng của Ninh Thời Ngự và sự xuất hiện đột ngột của Cố Nam Khai. Cô co ro trên ghế sofa, không muốn xuống nữa.

Cô muốn chạy trốn, muốn thoát khỏi nơi thị phi này như 3 năm trước.

Thư ký ngồi xuống bên cạnh Lâm Noãn, vỗ nhẹ tay cô: "Cô Lâm, cô ổn chưa? Chúng ta có thể xuống được không?"

Chạm vào Lâm Noãn, thư ký giật mình: "Cô Lâm, cô run dữ quá, có bị thương không? Hay để tôi gọi bác sĩ lên khám cho cô nhé."

Loading...