Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 89: Cháu dâu đâu

Cập nhật lúc: 2024-11-21 18:51:04
Lượt xem: 17

Sau ngày hôm đó, Ninh Thời Ngự trở nên yên tĩnh hơn nhiều, Lâm Noãn rất hiếm khi thấy anh ở hành lang văn phòng, cũng không bị anh chặn lại nữa.

Trong văn phòng, Lâm Noãn tay phải cầm bút, gõ lên bàn theo nhịp.

Ninh Thời Ngự đã 4 ngày không đến công ty, có phải vì cô từ chối về nhà họ Ninh nên anh giận dỗi không?

Đặt bút xuống bàn, Lâm Noãn vươn cổ, lén nhìn sang văn phòng của Ninh Thời Ngự.

Bỏ mặc công ty không quản lý, đây không phải phong cách của anh.

"Noãn Noãn." Diệp Khả ôm tài liệu đẩy cửa bước vào.

Lâm Noãn vội thu hồi ánh mắt: "Có chuyện gì?"

"Đây là báo cáo tổng kết công việc và dự án mới tháng này của bộ phận PR, mang một bản đến để cậu lưu hồ sơ."

"Cứ để đó đi."

Diệp Khả quay đầu nhìn văn phòng đối diện: "Mấy ngày nay Thời Ngự không đến công ty."

"Ồ! Vậy sao? Tôi còn chưa để ý."

"Hình như nghe nói nhà họ Ninh có ai đó bị ốm, nên mấy ngày nay Thời Ngự không đến công ty, cũng hủy mấy cuộc họp." Diệp Khả có vẻ rất thoải mái, dường như chưa từng coi Lâm Noãn là tình địch.

Bị ốm ư?

Bình thường cô vẫn liên lạc với bên nhà cũ, có người bị ốm nặng thế sao không ai tiết lộ cho cô chút tin tức?

Sau khi nói chuyện với Diệp Khả một lúc, Lâm Noãn cầm điện thoại lên, định gọi về nhà cũ hỏi thăm tình hình thì bên đó đã gọi đến trước.

"Mẹ." Lâm Noãn nhanh chóng bắt máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-89-chau-dau-dau.html.]

"Noãn à." Giọng Lục Cẩn Vân nghe rất mệt mỏi: "Mấy hôm trước bà nội con ngã trong sân, hôn mê mấy ngày, sáng nay mới tỉnh lại và cứ nhắc tên con, nếu con rảnh thì về thăm bà nhé."

"Sao mẹ không báo cho con sớm?" Lâm Noãn hỏi dồn dập.

"Người đang hôn mê, báo cho con cũng chẳng làm được gì, với lại sợ con lo lắng nên đợi tỉnh mới nói." Lục Cẩn Vân giải thích.

Lâm Noãn lo lắng: "Vậy con đến bệnh viện ngay đây."

Khi còn ở nhà họ Ninh, ông bà ngoài việc thúc giục sinh cháu trai ra thì đối xử với Lâm Noãn rất tốt, đặc biệt là bà nội rất thân thiết với cô, thậm chí còn hơn cả với Ninh Thời Ngự.

Cầm điện thoại và túi xách, Lâm Noãn vội vàng chạy ra bãi đỗ xe rồi lái xe đến bệnh viện.

Tìm được phòng bệnh, cô thấy cả nhà đang vây quanh giường bệnh.

Bà cụ nằm trên giường, yếu ớt hỏi: "Cháu dâu của bà đâu rồi?"

Vỗ tay lên cánh tay Ninh Thời Ngự, bà cụ giận dữ mắng: "Thằng ranh con này, có phải mày làm Noãn giận bỏ đi không?"

tuanh1

"Không phải đâu bà, Noãn sắp đến rồi."

Lâm Noãn lén nhìn Ninh Thời Ngự, nghĩ bụng anh ta không gọi cho mình mà nhờ Lục Cẩn Vân gọi, chắc vẫn còn giận cô.

Nhưng anh ta có quyền gì chứ?

Cô thu lại ánh mắt, đẩy cửa bước vào: "Bà ơi, cháu đến thăm bà đây."

Nghe tiếng Lâm Noãn, bà cụ vén chăn nhổm dậy: "Noãn à, Noãn đến rồi phải không?"

"Cuối cùng cũng đến rồi." Lục Cẩn Vân kéo tay Lâm Noãn đẩy cô lên phía trước, để bà cụ nhìn cho thỏa.

"Bà ơi, cháu đây. Bà ngã đau chỗ nào không?" Lâm Noãn nắm tay bà, dù hơi thô ráp nhưng cô vẫn cảm thấy ấm áp.

"Không đau đâu, hết đau rồi." Bà cụ kéo Lâm Noãn ngồi xuống cạnh mình, ghé tai cô thì thầm: "Noãn à, bà nằm mơ thấy cháu sinh cho nhà ta một đứa cháu trai mập mạp."

Loading...