Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 247
Cập nhật lúc: 2024-11-02 21:31:00
Lượt xem: 16
Lưu Uyển Quân cắn cắn môi, không nói gì.
Bên cạnh, Lưu Viễn Phương gật đầu đồng ý: "Mặc kệ Dung Chiêu có tâm tư gì, hiện giờ hai nhà chúng ta không thể kết thân, Uyển Quân, con đừng tiếp xúc với Dung thế tử nữa, ngày mai ta thương lượng với Tam hoàng tử chọn Bùi thế tử hoặc Trương Tam công tử cho con."
Lưu Uyển Quân cúi đầu đáp: "Vâng."
Sau đó Lưu Viễn Phương rời đi, Lưu phu nhân lại nhắc nhiều lần nữ tử nên hành sự như thế nào vân vân...
"Khóa huấn luyện người vợ hoàn mỹ" này trước đây Lưu Uyển Quân đều nghe rất chăm chú, nhưng lúc này, toàn bộ quá trình cô không nghe được gì, vẫn luôn xuất thần.
Buổi tối trở về phòng.
Lưu Uyển Quân ngồi ở thư phòng, làm một "thê tử hoàn mỹ", tỉnh thông văn mặc cũng là một yếu tố quan trọng, cho nên cô có một thư phòng có rất nhiều sách.
Lúc này trước mặt cô bày một quyển Nữ Giới, mẫu thân thường xuyên bắt cô xem và học theo.
Cô nhìn trang bìa quyển Nữ Giới, rơi vào trầm mặc.
Bùi thế tử và Dung Chiêu đều là thế tử, trước khi Dung Chiêu xuất đầu lộ diện, danh tiếng của Bùi Quan Sơn rất lớn, hơn nữa còn là kinh thành song kiệt tài mạo song toàn, là vị hôn phu trong mộng của rất nhiều nữ tử.
Trương Tam công tử Trương Trường Ngôn là nhi tử nhỏ nhất của Trương thừa tướng, cũng là vãn bối được Trương thừa tướng và Trương hoàng hậu sủng ái nhất, có bọn họ ở đây, Trương Trường Ngôn nhất định cả đời vinh hoa.
Nhưng cô nhớ tới những lời Dung Chiêu đã nói.
Vứt bỏ thân phận đích nữ Lưu gia này, vứt bỏ lợi ích gia tộc, lắng nghe suy nghĩ trong nội tâm, cô nguyện ý gả cho bọn họ sao?
Không muốn.
Bùi Quan Sơn ưu tú, nhưng làm người cao ngạo lãnh đạm, cô không thích.
Trương Trường Ngôn hoa tâm, cô lại càng không thích.
Nhưng vì gia tộc và Tam hoàng tử, cô phải gả cho bọn họ, thậm chí không cần hỏi ý kiến của mình, phụ thân chỉ cần nghe Tam hoàng tử an bài an hài. Lý tưởng của cô thì sao?
Cô cả đời phải sống dựa vào trượng phu sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-247.html.]
Nếu trượng phu không phải là người mình thích và ngưỡng mộ thì sao?
Lưu Uyển Quân không nói gì, cô vẫn bình tĩnh ngồi trên ghế, sống lưng thẳng tắp, nha hoàn quan sát thấy tiểu thư không khác thường ngày.
Nhưng chỉ có chính cô biết trong lòng mình sóng to gió lớn.
Lưu Uyển Quân nghĩ, cô không được thoải mái và tự do như Dung thế tử, cô tạm thời còn không biết lý tưởng của mình là gì.
Nhưng ngày mai, cô muốn đuổi đại nha hoàn Tắc Họa ra ngoài, đưa nha hoàn nhị đẳng Di Nhi đề bạt thành nha hoàn thiếp thân.
Bởi vì...
Tắc Họa là tâm phúc của mẫu thân, mà Di Nhi là người cô từng cứu khi còn bé, một lòng trung thành đối đãi với cô.
Di Nhi mấy năm nay không xuất hiện, bởi vì cô nguyện ý nghe theo mẫu thân an bài, không cần thiết phản kháng, nhưng cô vẫn theo bản năng giữ lại Di Nhi bên người, chuẩn bị sau khi lập gia đình sẽ mang theo.
Hôm nay phải đẩy nhanh tiến độ rồi.
Vẻ mặt Lưu Uyển Quân vô cùng bình tĩnh, cô chậm rãi cầm quyển Nữ Giới lên để vào giá sách.
Cô kỳ thật không thích đọc Nữ Giới.
Ngón tay cô xẹt qua từng quyển sách, lấy xuống quyển mình thích xem nhất.
Tư Trị Thông Giám. ...
Chuyện Bùi Khâm lần nữa tới cửa tìm Dung Chiêu vẫn được lan truyền rộng rãi, chuyện xảy ra ngay trước cửa chính An Khánh Vương phủ, lại là xe ngựa hoàng tử, có thể giấu được sao?
Trong kinh tin tức linh thông, tất cả đều nhận được tin tức.
Trong một tiểu viện bài trí đơn giản nhưng lại cực kỳ xa hoa, có một người đang ngồi uống trà, vẻ mặt bình thản xa cách, lại mang theo áp lực làm cho người ta sợ hãi.
Nam tử bưng chén trà lên, rũ mắt, thanh âm bình tĩnh: "Chuyện Trịnh phi lúc trước có liên quan đến Dung Chiêu không?"
Một người đứng bên cạnh vô cùng cung kính trả lời hắn.
"không có " Người no cúi đầu: thái đô càng thêm cung kính. Tay nam tử hơi khựng lại, sau một lúc cười nhẹ nói: "Thật trùng hợp, lão Ngũ vừa mới cùng Dung Chiêu tan rã trong không vui, Trịnh phi liền xảy ra chuyện, khiến chúng ta cũng không rảnh ra tay..."