Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 101: Đây mới là thái độ mà kẻ ăn nhờ ở đậu nên có
Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:49:39
Lượt xem: 17
Khoảng mười lăm phút sau.
La Diên Trung ngồi xổm trong một góc, âm thầm tổn thương.
“Sư huynh sư tỉ, trời sắp tối rồi, chúng ta đi tìm một nơi an toàn để qua đêm đi!”
Diệp Linh Lang vừa nói vừa rời khỏi cái sân kia, Lục Bạch Vi bước từng bước nhỏ đuổi theo, Mục Tiêu Nhiên cũng tự nhiên như thế mà đi phía sau các nàng rời đi.
Lúc này, La Diên Trung còn đắm chìm trong thế giới bi thương của chính mình, hắn rất nhiều lần sử dụng ngọc bài liên lạc, nhưng phía đối diện không có ai đáp lại cả.
Tuy nói rằng ý nghĩ đánh không lại thì không cần chịu c.h.ế.t vô cùng chính xác, nhưng trái tim con người là m.á.u thịt, khi phát hiện mình bị bỏ rơi, khó tránh khỏi vẫn bị thương tâm.
Thương tâm buồn bã, hắn vừa ngẩng đầu bỗng phát hiện thấy bọn người Diệp Linh Lang đã đi xa, hắn sợ tới mức nhảy lên, chạy vội tới chỗ bọn họ.
“Chờ ta với! Ta còn chưa đuổi kịp mà!”
Đám người Diệp Linh Lang không có ai quay đầu lại, La Diên Trung ở phía sau chạy lại càng nhanh, hắn phải bỏ ra rất nhiều sức lực mới đuổi kịp bọn họ, mệt đến nỗi hắn phải thở dốc.
“Vì sao lúc các ngươi đi lại không báo cho ta một tiếng? Không phải nói để ta dẫn được hay sao? Ta còn giá trị lợi dụng đó, sao các ngươi lại tùy ý vứt bỏ chứ! Thật lãng phí!”
“Không phải lúc nãy ngươi còn muốn ta thả ngươi sao? Ta thả đó, ngươi đi đi!”
“Đùa cái gì thế? Ta vừa mới nói là ta tự nguyện làm người dẫn đường cho các ngươi, làm trâu làm ngựa cũng được!”
“Muội vừa mới nói gì?” Diệp Linh Lang vẻ mặt kích động chỉ về phía La Diên Trung: “Hiện tại hắn cam tâm tình nguyện ở lại rồi? À không, là hắn mặt dày mày dạn đòi ở lại!”
Nghe nàng nói, Lục Bạch Vi khoa trương dựng ngón cái với Diệp Linh Lang.
“Thật sự không có việc gì là tiểu sư muội nhà ta không giải quyết được, vừa nãy sư tỉ còn qua loa, ta thề về sau nhất định sẽ vô điều kiện mà tin tưởng muội.”
“Tiểu sư muội xác thật…” Mục Tiêu Nhiên lúc này dáng vẻ vô cùng phức tạp: “...trí dũng vô song!”
Rốt cuộc, đi theo tiểu sư muội tùy thời tùy chỗ đều có thể đổi mới nhận thức về thế giới này, có thể chứng kiến các loại kỹ năng kỳ lạ và cách dùng kỳ quái, lĩnh hội những ý tưởng kỳ quái lại trâu bò của nàng ầm ầm kéo đến.
Tiểu sư muội rốt cuộc là thần thánh phương nào? Đến một tu tiên giới nho nhỏ bình thường không có gì đặc sắc này để thể nghiệm cuộc sống?
Đã nhận được lời khen từ hai người, Diệp Linh Lang chuyển tầm mắt tới trên người La Diên Trung.
La Diên Trung vẫn còn đang thở phì phò trở nên sửng sốt, không phải chứ? Hắn cũng phải khen một câu sao?
Hắn là một Kim Đan thực sự dựa vào thiên phú và sự chăm chỉ mà tu luyện lên, sau khi bị nàng viết phù văn lên người trong mười lăm phút, tu vi trực tiếp giảm từ Kim Đan còn Luyện Khí, dẫn tới hắn ở một nơi đầy rẫy nguy hiểm như Già Vân Thành yếu đuối muốn run rẩy.
Gặp ai cũng đều là nạp mạng, chạy cũng không chạy nổi.
Đồng môn đều cho rằng mình rơi vào tay bọn họ, dùng ngọc bài phát đi tin tức liên lạc là muốn lừa bọn họ trở về một lưới bắt hết, căn bản không ai tới đón hắn.
Cho nên hiện tại hắn chỉ có thể mặt dày mày dạn đi theo phía sau bọn họ một tấc cũng không rời, hèn mọn sống tạm vậy.
Càng khó chịu hơn chính là, thà nàng phong ấn toàn bộ tu vi của hắn đi, để hắn trở thành một phế nhân nằm yên một chỗ, nhưng nàng lại không làm thế, nàng lại để lại một chút tu vi cho hắn, Luyện Khí sơ kỳ, làm cho hắn phải luôn luôn nhớ rõ bản thân vẫn là tu sĩ, ghi khắc nỗi nhục nhã này.
Làm người bị hại, hắn không lấy loa đứng ở trung tâm quảng trường ở trong thành mà mắng nàng ba ngày ba đêm đã coi như là vô cùng lương thiện, nàng lại còn muốn hắn cũng khen đầu óc nàng tốt?
Nàng là nghiêm túc ư?
Nàng nghiêm túc!
Không nhận được lời khen của La Diên Trung, Diệp Linh Lang nhăn mặt.
Nàng vừa nhăn mặt, La Diên Trung liền cảm thấy sốt ruột, vừa sốt ruột là nói chuyện không cần đầu óc.
“Trừng ác dương thiện (1), làm rất tốt!”
Mặt mày Diệp Linh Lang nhẹ nhàng trở lại, lộ ra một nụ cười nhạt vừa lòng.
“Nói không sai, đây mới là thái độ mà kẻ ăn nhờ ở đậu nên có.”
…
Cmn chứ ăn nhờ ở đậu, có bản lĩnh thì cởi bỏ áp chế trên người hắn!
Trong nội tâm La Diên Trung kêu gào vô số lần, nhân tiện hành hung Diệp Linh Lang ngàn vạn lần, sau đó lại khom lưng cụp mắt đi đến phía trước.
“Diệp tỉ, ngài cẩn thận một chút, ta đi trước mở đường cho ngài!”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Dưới sự dẫn dắt của La Diên Trung, bọn họ tiếp tục hướng vào bên trong thành, trước khi trời tối, đi vào một gian từ đường ở trong thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-101-day-moi-la-thai-do-ma-ke-an-nho-o-dau-nen-co.html.]
Gian từ đường trong Già Vân Thành này rất xa hoa, so sánh với rất nhiều phòng ốc đã bị sụp xuống bên ngoài, từ đường này còn khá hoàn chỉnh, thoạt nhìn đúng là một nơi che chở không tồi.
La Diên Trung quen cửa quen nẻo đi vào bật đèn dầu trong từ đường.
Nơi này là nơi mà buổi tối hôm trước chúng ta đã tới, bốn phía rất an toàn. Không biết là có cấm chế hay gì, nơi này ngẫu nhiên sẽ có yêu thú tiến vào, nhưng là rất ít tà linh, gặp được thì có thể ứng phó một chút, đêm nay chúng ta qua đêm ở đây đi!”
“Đồng bọn của ngươi đêm nay sẽ không tới đây sao?” Diệp Linh Lang hỏi.
“Sẽ không, Già Vân Thành có bốn từ đường như vậy, trời sắp tối rồi, bình thường lúc này chúng ta đã ở trong từ đường đợi để chuẩn bị qua đêm, bọn họ sẽ không đi lại bên ngoài đâu, cho nên bọn họ chưa xuất hiện ở chỗ này thì nghĩa là đã đến nơi khác rồi!”
“Bốn tòa từ đường ư?”
“Đúng vậy, ở bốn hướng Đông Tây Nam Bắc của Già Vân Thành, cách nhau rất xa”.
La Diên Trung vừa nói xong đã đốt xong đèn, trải xong thảm, lúc này hắn đang ở giữa gian phòng lớn đốt lửa, ánh lửa sáng ngời, toàn bộ không gian trở nên ấm áp.
“Những tà linh đó sợ lửa, ta vừa lúc là hỏa hệ đơn linh căn, dùng một chút lửa của ta có thể có hiệu quả dự phòng không cho chúng xông tới!”
Sau khi làm, La Diên Trung thoải mái dễ chịu nằm ở cái đệm của hắn ngồi xuống dưới, hắn xoa xoa tay uống một ngụm trà nóng vừa pha.
“Chúng ta ở đây ngủ cả đêm đi!”
Hắn vừa dứt lời, ngẩng mắt lên đã thấy Diệp Linh Lang đang vẽ trên mặt đất một vòng phù văn, hình thành một trận pháp, trận pháp vây ba người bọn họ lại, tản ra ánh vàng nhàn nhạt.
Mà ba người bọn họ lúc này đang ngồi ở trong trận pháp, ngồi xếp bằng đả tọa, nhìn dáng vẻ giống như chuẩn bị tu luyện?
La Diên Trung mở to hai mắt không thể tin tưởng được mà nhìn bọn họ, hắn còn chưa xác định được, hắn cũng không tin, mãi cho đến khi hắn thấy Lục Bạch Vi lấy ra từ nhẫn một túi linh thạch.
Nàng đổ linh thạch vào bên trong mắt trận, trong khoảnh khắc, toàn bộ linh khí trong vòng trận pháp này trở nên nồng đậm lên.
Bọn họ là thật sự ở muốn chỗ này tu luyện đó!
Ở nơi tràn đầy sát khí như nơi đây, khắp nơi đều là tà linh, bọn họ đả tọa tu luyện!
Trước đó một khắc, hắn nghĩ vỡ cả đầu cũng không thể tưởng tượng được, ở một nơi không có linh khí như ở đây còn có thể dùng trận pháp và linh thạch dựng một khu vực nồng đậm linh khí để tu luyện!
Ra ngoài rèn luyện, mệt mỏi suốt cả một ngày, người bình thường không phải nên ngủ một giấc dài để nghỉ ngơi thật tốt hay sao? Thế mà bọn họ đều đả tọa tu luyện?
Bọn họ nỗ lực cố gắng vậy sao? Cần phải nỗ lực nhiều vậy sao?
Hơn nữa, bọn họ lại dựa vào hấp thụ linh khí của linh thạch mà tu luyện, quả là giàu có đến vô nhân tính! Cái này là đả kích ai chứ?
La Diên Trung kích động đến mức đứng lên.
Nghe được tiếng động, Lục Bạch Vi mở mắt.
“Ngươi không phải buồn ngủ sao? Ngủ đi, đừng ồn ào!”
…
Nói có lý một chút, trong tình huống này thì làm gì có ai ngủ được?
“Các ngươi thật sự muốn tu luyện ở đây?”
“Nhờ có ngươi ban tặng đó!” Lục Bạch Vi nói.
“Ta? Liên quan gì tới ta?”
“Một người lớn như ngươi đứng ở trước mặt ta, nhắc nhở ta từng giây từng phút, nếu ta không nỗ lực tu luyện thì sẽ giống với ngươi, đường đường là Kim Đan lại đánh không lại Trúc Cơ, hiện tại còn biến thành Luyện Khí dẫn đường cho người ta!”.
……
Nói chuyện thì nói chuyện, có thể đừng có nói chữ nào cũng là gai nhọn được không?
“Đúng vậy, ta cũng không muốn trở thành Kim Đan giống như ngươi!” Mục Tiêu Nhiên cảm thán một tiếng.
Lúc này, Diệp Linh Lang mở hai mắt, vẻ mặt chân thành nhìn La Diên Trung.
“Cảm ơn ngươi!”
…
Ta cảm ơn các ngươi!
____________
(1) Trừng ác dương thiện: Trừng trị cái ác, dương cao cái thiện