Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 39: Hình như tiểu sư muội hơi yêu tiền quá
Cập nhật lúc: 2025-02-08 13:45:38
Lượt xem: 32
Từ Chi Phong nhanh tay nhanh mắt lao xuống bắt lấy Vũ Tinh Châu, thuận tay xé luôn tấm bùa đang dán trên người hắn, còn không yên tâm mà để hắn đứng trên linh kiếm của mình.
Lúc này, sư tỷ Trình Oánh Mộng của Vũ Tinh Châu bèn tiến lên hỏi Diệp Linh Lang: “Sao sư đệ ta dán bùa xong lại thành ra như thế vậy? Muội đưa hắn bùa gì vậy?”
“Tỷ tự hỏi hắn đi.”
“Sư tỷ đừng hiểu lầm, bùa của Diệp cô nương không có vấn đề gì cả, là do ta ngay từ đầu không ngờ được hiệu quả của nó nên cảm thấy hơi choáng váng.”
Vũ Tinh Châu vội vàng giải thích, sợ rằng sư tỷ sẽ hiểu nhầm Diệp Linh Lang.
Nhìn bộ dạng gấp gáp của hắn, Trình Oánh Mộng cười nham hiểm.
“Nào, cho ta một tấm đi, để ta xem xem thần kỳ đến mức nào mà khiến tiểu sư đệ nhà ta quên luôn cả cách ngự kiếm.”
Trình Oánh Mộng đưa tay về phía Vũ Tinh Châu, Vũ Tinh Châu vẻ mặt không nỡ lấy một tấm từ trong nhẫn ra, ngập ngừng mãi mới đưa cho nàng.
Trình Oánh Mộng vừa lấy được bùa liền dán ngay lên người, chỉ một giây sau, bóng dáng nàng biến mất ngay giữa đội hình trên không trung, nhanh chóng rơi xuống.
Từ Chi Phong nhìn thấy sư muội nhà mình rơi xuống, sợ hãi vội vã đi đỡ người.
Nhưng Trình Oánh Mộng vẫn giỏi hơn Vũ Tinh Châu một chút, đấy là lúc ngã xuống nàng vẫn còn mang cả kiếm theo, thế nên rất nhanh nàng liền có thể tự mình bay lên, Từ Chi Phong khỏi phải đỡ người.
Trình Oánh Mộng vừa lên liền kinh ngạc kêu to không ngớt: “Đồ tốt, đúng là đồ tốt! Diệp cô nương, ta cũng muốn nữa, ta sẽ tìm thứ gì đó trao đổi với muội sau.”
Nghe được lời này, những người chưa thử qua gồm Từ Chi Phong và Vu Thành Chí cũng xin Vũ Tinh Châu một tấm thử xem. Vũ Tinh Châu chưa gì đã mất mất ba tấm bùa, tâm tình rơi thẳng xuống đáy vực, trên mặt viết rõ hai chữ “đau lòng”.
Thế là nhóm sáu người bọn họ từ giữa không trung hướng về phía Đại Kim Sơn, trên người ai cũng dán một lá bùa, nhìn từ xa trông họ vô cùng khác lạ, khiến ai nhìn thấy cùng phải quay đầu.
Thế nhưng mấy người bọn họ hoàn toàn không thèm để tâm đến ánh mắt của người khác, ngạo nghễ bay về hướng Đại Kim Sơn.
Quý Tử Trạc ở bên cạnh Diệp Linh Lang không khỏi thở dài, cứ hễ gặp tiểu sư muội thì không có ai là không bị nàng lôi cuốn cả, cái sức ảnh hưởng đáng c.h.ế.t này!
Đến Đại Kim Sơn, sáu người bọn họ nhẹ nhàng tiếp đất.
Vừa tiếp đất, mấy người Từ Chi Phong ngay lập tức lấy bảo bối từ trong rương của mình ra để đổi lấy bùa tử bái của Diệp Linh Lang. Diệp Linh Lang trên mặt tỏ ra vẻ tiếc nuối không nỡ phải trao đi thứ đồ yêu thích của mình, sau đó rớt nước mắt nhận lấy bảo bối của mọi người rồi nhanh chóng nhét vào trong nhẫn, phòng khi bọn họ đổi ý.
Quý Tử Trạc nhìn một màn kịch này, trong lòng tâm tình phức tạp. Tiểu sư muội mỗi ngày nhẹ nhàng cũng vẽ được cả trăm tấm bùa tử bái, lúc trao đổi với người khác chỉ đưa ra mười tấm, lại nhận về cả đống đồ tốt.
Quý Tử Trạc bỗng nhiên thấy đồng cảm mới mấy đứa ngốc Ẩn Nguyệt Cung này, tiểu sư muội bề ngoài trông rất đáng yêu, nhưng thật ra nàng không hề đáng yêu như họ nghĩ đâu.
Bỏ đi, cũng đã đến lúc người ngoài phải hứng chịu chiêu hiểm của tiểu sư muội rồi.
Mỗi tội trước đó hắn không hề nhận ra rằng tiểu sư muội lại yêu tiền đến thế.
Sau khi trao đổi xong, hai bên đều hài lòng bỏ đồ vào trong nhẫn của mình rồi bước vào Đại Kim Sơn rộng lớn.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Trên đường đi, bọn họ đã đụng độ phải rất nhiều yêu thú, thế nhưng bọn họ vẫn còn ở ngoài rìa Đại Kim Sơn nên phần lớn yêu thú mà họ gặp phải đều là cấp một, chỉ có số ít là cấp hai.
Suy cho cùng, trong sáu người bọn họ, trừ Quý Tử Trạc và Từ Chi Phong là Kim Đan kỳ ra thì Vũ Tinh Châu, Trình Oánh Mộng, Vu Thành Chí và Diệp Linh Lang đều đang ở Trúc Cơ kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-39-hinh-nhu-tieu-su-muoi-hoi-yeu-tien-qua.html.]
Mà trong số những người đang ở Trúc Cơ kỳ, người tưởng chừng như là yếu nhất là Vũ Tinh Châu hóa ra lại là người mạnh nhất, hắn đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, chuẩn bị bước vào Kim Đan kỳ rồi.
Sau khi biết Diệp Linh Lang mới mười một tuổi đã là Trúc Cơ, bốn người bọn họ vô cùng ngạc nhiên, nhưng bọn họ nghĩ nàng là tiểu thư thế gia, từ nhỏ đã có tài nguyên vô cùng dồi dào nên mới mười một tuổi đã đạt đến trình độ này cũng chẳng phải chuyện khó hiểu.
Nhóm sáu người bọn họ tiến vào sâu bên trong Đại Kim Sơn, mỗi lúc gặp yêu thú đều để bốn người đang Trúc Cơ kỳ đối chiến luyện tập.
Sau khi g.i.ế.c được yêu thú, lần nào Diệp Linh Lang cũng nhặt t.h.i t.h.ể chúng mang đi. Hành vi đầy tiết kiệm này rõ ràng trông giống tán tu hơn chứ chẳng giống tiểu thư thế gia có tiền có quyền chút nào.
Mấy người Ẩn Nguyệt Cung tuy trong lòng cũng có nghi hoặc nhưng cũng không hỏi gì, đã vậy sau khi g.i.ế.c yêu thú xong còn tự động nhặt xác giao cho Diệp Linh Lang.
Nhìn thấy tiểu sư muội nhà mình hăng hái nhặt xác yêu thú như vậy, trong lòng Quý Tử Trạc cảm xúc lẫn lộn. Thanh Huyền Tông nghèo thật, nhưng không có nghèo đến mức phải nhặt xác yêu thú cấp một cấp hai để đổi lấy tiền.
Thấy vậy, hắn mới biết tiểu sư muội còn yêu tiền hơn cả những gì hắn tưởng tượng.
Nhóm người đi vào càng ngày càng sâu. Đột nhiên từ phía trước truyền đến tiếng chim kêu chói tai, bọn họ nhìn quanh, cuối cùng nhìn thấy một con Kim Sí Điểu đang đứng trên cây rỉa lông cánh.
Tuy là yêu thú cấp hai nhưng Kim Sí Điểu lại mang thuộc tính Kim, có sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, yêu thú cấp hai bình thường mà thấy nó sẽ phải đi đường vòng, sau khi gặp trúng nó thì về cơ bản sau đó sẽ toàn gặp phải yêu thú cấp ba.
Điều này có nghĩa là nhóm người bọn họ đã vượt qua tầng ngoài cùng của Đại Kim Sơn, chính thức tiến vào Đại Kim Sơn sơn mạch nguy hiểm trùng trùng.
Kim Sí Điểu là yêu thú mạnh nhất mà Diệp Linh Lang từng thấy kể từ khi bước vào Đại Kim Sơn sơn mạch tu luyện, vậy nên nàng nóng lòng muốn được một mình khiêu chiến.
“Mọi người để lại cho muội, cứ ở sau đứng nhìn đi, ai cũng không được cử động. Hôm nay chính là trận chiến sinh tử của muội và nó!”
Diệp Linh Lang nói xong, nhóm người phía sau thật sự không làm gì nữa.
“Đánh không lại nó thì cứ hô to một tiếng, ta sẽ lập tức ứng cứu.” Vũ Tinh Châu nói.
“Sẽ không có chuyện đó đâu.”
Diệp Linh Lang dửng dưng xua tay, sau đó nắm chặt Huyền Ảnh xông lên.
Nàng vừa cầm Huyền Ảnh lao đến trước mặt Kim Sí Điểu, con Kim Sí Điều đó liền sợ hãi bay đi tìm chỗ trốn. Lúc này hàng loạt tiếng chim kêu nhức óc lọt vào tai nàng.
Nàng chợt ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên cây có một đống Kim Sí Điểu đang đậu trên đó, nhiều đến nỗi nhìn trên cây chỉ thấy toàn chúng nó. Thoạt nhìn qua, nàng cảm thấy da đầu tê dại, cả người nổi gai ốc rần rần.
Chẳng qua lúc nàng vừa nhìn qua thì mấy con Kim Sí Điểu khác đều đã bị cây che lấp hết rồi nên mới khiến nàng lầm tưởng rằng chỉ có đúng một con!
Lúc lao lên, nàng mới chỉ đánh trúng lông của con Kim Sí Điểu, thế nhưng như vậy cũng đủ làm kinh động đến những con khác rồi.
Trong phút chốc, toàn bộ Kim Sí Điểu trên cây giang rộng cánh, cái mỏ vàng sắc bén của chúng toàn bộ đều há ra như muốn tấn công, dọa Diệp Linh Lang sợ đến mức quay người bỏ chạy.
Nhìn thấy nàng vừa ra tay đã quay người bỏ chạy, năm người còn lại đứng cách xa không khỏi ngạc nhiên.
“Muội đánh không lại sao?” Vũ Tinh Châu hét lớn xông lên: “Đừng gấp, ta tới giúp ngay đây!”
Lời vừa dứt, Vũ Tinh Châu ngay lập tức rút trường kiếm lao lên phía Diệp Linh Lang, thế nhưng ngay khi hắn vừa định xông về phía Kim Sí Điểu liền bị Diệp Linh Lang tóm lấy tay hắn ngay giữa không trung.
“Chạy mau!”