Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 43: Thứ hắn thiếu không phải vàng mà là nền tảng.

Cập nhật lúc: 2025-02-09 01:20:32
Lượt xem: 35

Nàng ngã xuống khiến mấy người đang ở trên không sợ hết hồn hết vía. Quý Tử Trạc là người đầu tiên phản ứng kịp, vội vàng đỡ lấy nàng trước khi nàng chạm đất.

“Tiểu sư muội! Tiểu sư muội! Muội không sao chứ? Muội đừng có dọa ta!”

Diệp Linh Lang mắt nhắm nghiền, chỉ có miệng là còn cử động một chút.

“Thất sư huynh, bùa spa đâu rồi? Mau dán cho muội một cái, cho muội nằm xuống chút đi, muội mệt đến nỗi hồn muốn rớt ra ngoài rồi.”

Nghe được lời Diệp Linh Lang, mấy người lao xuống theo nàng đều thở phào nhẹ nhõm. Thì ra là nàng mệt, còn tưởng nàng có chuyện gì cơ.

Lúc này, những người khác có mặt nhìn thấy sáu người họ vừa mới có một người rơi xuống thì năm người còn lại cũng rơi xuống theo liền xúm lại xem xem, trông giống như có chuyện lớn xảy ra vậy.

Nhìn thấy trận pháp đang dần dần biến mất, trước mặt còn có thêm một cây đại thụ ngàn năm tuổi sần sùi đứng trơ trọi, còn cả khối vàng luyện từ Kim Sí Điểu cao bằng đầu người, đám người xung quanh không khỏi có mấy người nổi lên dã tâm.

Người thèm muốn có rất nhiều, cuối cùng sẽ luôn có một kẻ động thủ trước tiên.

Khối vàng kia tuy rằng không thể lấy được tất cả nhưng lấy được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, đám người ở đây mỗi người cướp một chút rồi bỏ trốn mỗi người một phương, dù có là đệ tử Ẩn Nguyệt Cung cũng sẽ không có cách nào cướp lại được.

Quả thực đã có người nhân lúc mọi người còn đang vây quanh Diệp Linh Lang mà lao lên dùng kiếm tách pháp trận, chuẩn bị cướp số vàng ở trong đó đi.

Thế nhưng ngay khi thanh kiếm của người đó chạm vào pháp trận, nó đột nhiên phát sáng, một lực phản kích lớn trực tiếp dội lại toàn bộ đòn tấn công của hắn.

Có mấy người hoàn toàn không lường trước được tình huống này nên đều bị lực phản kích này dội thẳng vào trán, cùng lúc vang lên mấy tiếng “bùm bùm bùm”, theo đó là bao nhiêu đóa hoa m.á.u nổ ra giữa không trung tạo thành một cảnh tượng vô cùng ngoạn mục.

Những người còn lại sợ hãi không dám tiến lên nữa vì đều cho rằng trận pháp này sẽ chủ động tấn công người tiếp cận nó.

Lúc này, Diệp Linh Lang hơi tàn sức kiệt đang nằm dán bùa spa cũng phải hốt hoảng bật dậy, có người muốn trộm đồ của nàng!

“Có kẻ trộm! Thất sư huynh, mau bắt chúng!”

Diệp Linh Lang vừa gọi Quý Tử Trạc vừa lao lên. Kể từ lần trước ở bí cảnh Tây Sơn, trở về Thanh Huyền Tông là hắn bế quan tu luyện, luyện đi luyện lại pháp quyết cấp bảy hệ thủy mà tiểu sư muội đưa cho, từ đó đến giờ vẫn chưa đánh nhau với ai lần nào.

Đánh yêu thú quá nhàm chán, lúc này trực tiếp được đánh nhau với người, không ai có thể hưng phấn hơn hắn.

Thế là vừa mới xông lên, Quý Tử Trạc vung một đường trường kiếm, chiến đấu với tất cả đám người đang vây quanh trận pháp hòng cướp vàng.

“Không hay rồi, bên đó có rất nhiều người, chúng ta mau đi giúp Tử Trạc. Oánh Mộng, muội ở lại đây bảo vệ Linh Lang.”

Nói xong, Từ Chi Phong dẫn theo Vũ Tinh Châu và Vu Thành Chí cầm kiếm xông lên. Người vừa mới xông tới, còn chưa kịp tham chiến thì đã thấy trước mặt Quý Tử Trạc một đám người nằm sõng soài, những kẻ khác chưa nằm thì đều là kẻ nhanh chân, nháy mắt đã bỏ chạy xa cả mười dặm, làm người ta không cả muốn đuổi theo.

Ba người Từ Chi Phong vô cùng sửng sốt. Sức chiến khủng bố thế này, hắn thật sự là Kim Đan sao?

Từ Chi Phong cũng là Kim Đan, sao lại không có được lực chiến khủng bố như này? Đã vậy, không phải Quý Tử Trạc là tu luyện giả hệ thủy sao? Không phải người hệ thủy thường rất nhẹ nhàng sao? Sao trông hắn còn bạo lực hơn cả hệ hỏa vậy?

Lúc này, Quý Tử Trạc thu kiếm, quay đầu nở nụ cười với ba người Từ Chi Phong.

“Xin lỗi, lâu rồi không vận động tay chân, lần sau nhất định sẽ không khiến mọi người chê cười.”

Thành thật mà nói, họ không cả dám cười luôn.

Vốn tưởng rằng Diệp Linh Lang đã kỳ quái lắm rồi, không ngờ Quý Tử Trạc tẩm ngẩm tầm ngầm cũng không phải là hạng xoàng!

Lúc này, kẻ xui xẻo đang nấp trong bóng tối quan sát cũng phải há to miệng sửng sốt, Ẩn Nguyệt Cung gần đây có nhiều quái nhân thiên tài như vậy sao? Lẽ nào bọn họ sẽ trở thành hắc mã (1) trong Đỉnh Phong Võ Hội ba tháng sau sao?

Nếu đúng là vậy thì sẽ thú vị lắm đây!

Diệp Linh Lang nằm trên mặt đất không bao lâu thì trở dậy, nàng dỡ bỏ trận pháp, đốt bùa rồi cất vàng đã tinh luyện đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-43-thu-han-thieu-khong-phai-vang-ma-la-nen-tang.html.]

“Vàng hôm nay chúng ta luyện được muội đã thu lại rồi. Lát nữa muội sẽ chia làm sáu phần, mỗi người giữ một phần nhé.”

“Tiểu sư muội, phần của ta không cần đâu, muội cứ giữ đi.” Quý Tử Trạc nói.

Diệp Linh Lang cũng không hề khách khí, sư huynh nhà mình đâu cần phân biệt ta với ngươi, sau này luyện được linh khí cũng sẽ chia hết cho mọi người trong Thanh Huyền Tông, cũng không khác là bao.

“Được.”

“Vậy cũng không cần chia cho ta đâu, muội giữ đi.” Vũ Tinh Châu vội lên tiếng.

“Sao vậy?”

“Bởi vì… Bởi vì…” Vũ Tinh Châu cứ “bởi vì” suốt, lỗ tai hắn càng ngày càng đỏ, sắc mặt cũng càng ngày càng không thích hợp, mãi không nói ra được lý do.

“Bởi vì tiểu sư đệ thấy bùa gia tốc kia của muội lợi hại quá, hắn muốn dùng số vàng đó để đổi lấy bùa gia tốc của muội.” Từ Chi Phong lên tiếng giải vây cho Vũ Tinh Châu.

“A! Đúng đúng, ta muốn bùa đó, ta có lấy vàng cũng vô dụng.”

“Ồ, được thôi.”

“Ta cũng không cần vàng, dù sao ta cũng không làm gì nhiều, ta cũng muốn có bùa nữa. Muội còn có những loại bùa nào nữa? Có thể cho ta chọn không?”

Từ Chi Phong quả thật rất hứng thú với mấy lá bùa của Diệp Linh Lang. Nàng không giống những phù tu khác chút nào, lúc nào cũng khiến người khác phải kinh ngạc.

“Được, lát nữa có thời gian ta sẽ lấy ra cho huynh chọn.”

Lúc này, ánh mắt của Diệp Linh Lang chuyển sang Trình Oánh Mộng và Vu Thành Chí.

“Còn hai người thì sao?”

Bọn họ do dự một lát, sau đó Trình Oánh Mộng nói: “Ta và sư huynh vẫn cần vàng, vừa hay bọn ta cũng đang muốn tạo vũ khí mới, vật liệu này của muội thực sự rất tốt, bọn ta cũng không muốn bỏ lỡ.”

“Được, vậy là quyết xong rồi nha.”

Quả thật Diệp Linh Lang cũng đã nhìn ra trong số bốn đệ tử Ẩn Nguyệt Cung này thì sư huynh Từ Chi Phong có kinh nghiệm và tài sản phong phú hơn ba người còn lại một chút, cũng không thiếu linh khí nên hắn mới muốn có bùa.

Mà Trình Oánh Mộng và Vu Thành Chí đều chỉ là đệ tử bình thường, tài sản và địa vị của họ ở Ẩn Nguyệt Cung có lẽ thuộc bộ phận bị xem nhẹ, vậy nên số vàng này đối với họ là vô cùng giá trị, cũng là thứ mà họ cần nhất.

Còn Vũ Tinh Châu…

Chỉ nhìn cách ăn mặc thôi cũng đủ để biết hắn không phải là đệ tử bình thường, địa vị trong tông môn của hắn chắc chắn không hề thấp, có vẻ từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, xem ra cái gì cũng không thiếu nên không khó để đoán ra lý do hắn hào phóng từ bỏ số vàng này.

Còn có ban nãy tai đỏ bừng, lại còn nói năng lắp bắp như vậy thì hẳn là do não thiếu nền tảng rồi, chắc chắn là vậy, còn không thì nàng cũng không biết giải thích sao nữa.

Vẻ mặt và nội tâm của tất cả mọi người đều đã bị Diệp Linh Lang nắm chắc hết rồi, thì ra sống hai cuộc đời cũng không phải vô ích.

Sau khi xử lý xong, nhóm người bọn họ rời khỏi đây, tìm một nơi an toàn hơn để qua đêm.

Qua một đêm, họ tiếp tục đi sâu hơn vào Đại Kim Sơn sơn mạch.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Mới sáng ra họ đã gặp phải yêu thú cấp ba.

Bốn người Trúc Cơ cùng góp sức tấn công, cuối cùng con yêu thú cấp ba này cũng đã thành công vào trong nhẫn của Diệp Linh Lang trong hình dạng một cái xác yêu thú.

Lúc cả nhóm đang chuẩn bị tiến thêm về phía trước, Từ Chi Phong đột nhiên dừng chân, chặn trước mặt mọi người.

______

(1). Hắc mã: Là một nhân tố thành công bất ngờ trong một cuộc thi/sự kiện nào đó.

Loading...