Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 56: Cung phản xạ này của muội có phải hơi chậm không?

Cập nhật lúc: 2025-02-11 11:04:36
Lượt xem: 30

Nghe được nàng nói những lời này, những người khác nhịn không được mà bật cười.

“Muội nói đúng, để bọn họ bay thêm vài vòng, vòng đủ thì chúng ta lại chạy thẳng để đuổi tới.”

“Vừa nãy hắn khẳng định bị chúng ta dọa rồi, tối hôm nay sẽ càng nỗ lực lòng vòng càng nhiều, nhất định phải chạy loanh quanh đến hừng đông mới thôi!”

Lúc này Quý Tử Trạc đã tìm đến nơi có cỏ cây tươi tốt nằm xuống, đôi tay kê phía dưới đầu.

“Dựa theo tình hình của Tạ Lâm Dật, hắn sẽ lòng vòng cả đêm cho đến khi kiệt sức, sau đó đến sáng thì tìm chỗ nghỉ ngơi. Chờ đến lúc ấy chúng ta ăn no ngủ say sẽ dậy để tìm bọn họ, bọn họ nhất định sẽ rất kinh ngạc.”

Đi theo đám người Thanh Huyền Tông, Đông Phương Tẫn yên lặng đốt nến cầu nguyện cho đám người Thất Tinh Tông, chọc phải nhóm đệ tử Thanh Huyền Tông này, bọn họ đúng là xui xẻo.

Ai bảo bọn họ chọc vào đệ tử Thanh Huyền Tông trước chứ? Ai chọc trước thì người đó xấu, bọn họ cũng không đáng thương chút nào.

Diệp Linh Lang lúc này đang ngồi dưới tàng cây, móc từ nhẫn ra một t.h.i t.h.ể yêu thú.

“Muội nghe nói thịt của Kim Cương Thố cấp ba này ăn rất ngon, lúc g.i.ế.c nó muội đã cố ý nhặt về, đêm nay chúng ta nếm thử đi!”

Những người khác nghe xong thì kinh ngạc nhìn về phía Diệp Lanh Lang, người tu tiên đã sớm tích cốc, lúc bọn họ nghỉ ngơi đều là đả tọa tu luyện, rất ít khi ăn gì.

Ngoài linh quả và linh dược, bọn họ lâu rồi không ăn gì.

Hoa Thi Tình mở to hai mắt, nhìn con thỏ mập mập không nhịn được mà nuốt nước bọt.

“Ta cũng nghe nói hương vị của nó rất ngon, ta còn chưa ăn bao giờ!”

“Vậy thì còn chờ gì nữa? Nhanh chóng động thủ, tứ sư muội làm cái giá nướng thịt.”

“Được!”

Quý Tử Trạc và Đông Phương Tẫn được phái đi rửa sạch con thỏ, Hoa Thi Tình chuẩn bị lửa, Mạc Nhược Lâm tại chỗ luyện chế một cái giá nướng, mấy cái dĩa, chuẩn bị xong thì đem con thỏ lên giá nướng.

Thịt thỏ ngày càng chín, mùi hương cũng tỏa ra khắp nơi, khiến cho mọi người vốn là không đói bụng cũng trở nên đói bụng, người đói rồi thì đã không chờ nổi nữa.

Rất mau thịt thỏ đã chín, sáu người mỗi người được chia một ít.

Diệp Linh Lang cầm thịt thỏ của mình cắn lên, vừa mềm vừa ngọt vừa thơm, ngon vô cùng, mùi thịt tràn ngập môi răng, woa…

Đây là thịt Kim Cương Thố siêu ngon trong truyền thuyết hay sao?

A a a, đây là mĩ vị của Tu Tiên Giới đó, không chỉ có mùi thịt bốc lên bốn phía, bên trong còn chứa linh khí, sớm biết như thế nàng đã g.i.ế.c nhiều thêm mấy con nữa.

Cảm nhận của những người khác cũng không khác là bao so với Diệp Linh Lang, thậm chí còn kích động hơn nàng, bởi vì bọn họ thật sự rất lâu rồi không ăn gì, không nghĩ tới thịt của Kim Cương Thố có thể ngon như thế, ăn ngon đến nỗi bọn họ dường như quên hết tất cả những mệt mỏi và tức giận trong ngày hôm nay, phải tìm đường sống trong chỗ chết.

Sau khi ăn xong, những người khác còn có vẻ chưa đã thèm, đảo mắt nhìn về phía Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang với vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Muội chỉ g.i.ế.c mỗi một con này, không biết các yêu thú khác ăn có ngon không.”

Sau khi nói xong, nàng móc ra từ trong nhẫn rất nhiều t.h.i t.h.ể của yêu thú đã được phong ấn bằng lá bùa, bọn họ trợn mắt nhìn.

Làm sao nàng lại có nhiều t.h.i t.h.ể yêu thú như vậy? Chẳng lẽ là nàng thật sự nhặt tất cả yêu thú mà nàng đã g.i.ế.c hay sao?

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Đừng nhìn thấy chúng vừa nhiều vừa lộn xộn, chỉ cần sửa sang sắp xếp lại một chút, đó chính là một đống tiền đó!

“A! Làm sao mà muội lại có cả t.h.i t.h.ể của yêu thú cấp năm thế?”

“A a a! Cái sừng hươu này, cái tròng mắt cá kia, còn có lông chim này, tất cả đều là bảo bối đó!”

Trong số những người này, kích động nhất chính là Mạc Nhược Lâm cùng với Hoa Thi Tình, các nàng vừa yếu ớt vừa mềm mại, không có thiên phú gì trong chiến đấu, nhưng ở lĩnh vực luyện khí và luyện đan thì thực sự là cao thủ, nhu cầu của các nàng đối với các tài liệu cũng rất lớn.

“Tiểu sư muội, bọn tỉ giúp muội cùng xử lý những t.h.i t.h.ể yêu thú này nhé! Nếu không nhiều như vậy chiếm vị trí quá lớn, hơn nữa cũng không tiện sử dụng.”

“Được chứ, vừa lúc muội muốn dọn dẹp một chút nhẫn không gian”

Nói làm là làm, bốn cô gái các nàng bắt đầu thực hiện sự nghiệp giải phẫu yêu thú.

Quý Tử Trạc và Đông Phương Tẫn hai người đứng bên cạnh các nàng, vừa canh gác vừa hứng thú nhìn các nàng phân hủy t.h.i t.h.ể yêu thú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-56-cung-phan-xa-nay-cua-muoi-co-phai-hoi-cham-khong.html.]

“Tiểu sư muội, xương của loài thú này rất cứng, còn có lông cáo này rất nhỏ và mềm, chúng là tài liệu tuyệt hảo dùng để nâng cấp bút vẽ bùa của muội, để ta giúp muội nâng cấp cây bút kia một chút, thấy muội dùng nhiều, hao tổn cũng rất lớn.”

“Thật tốt quá, cảm ơn tam sư tỉ.”

“Khách sáo gì chứ, muội còn muốn linh khí gì thì cứ nói với ta, chỉ cần có tài liệu ta nhất định sẽ làm cho muội.”

“Thật vậy sao? Quá tốt rồi ạ!”

“Đương nhiên là thật rồi, chúng ta suốt một đường này rèn luyện đều dựa vào linh thạch mà tam sư muội và tứ sư muội bán linh khí và đan dược.” Kha Tâm Lan cười nói: “Trong luyện đan giới và luyện khí giới (1) thì hai người này là nhân vật rất có danh khí đó, chỉ cần các nàng ra tay, linh khí và đan dược của các nàng không chỉ quý, mà còn là thượng thượng phẩm đó.”

“Lợi hại vậy sao?” Diệp Linh Lang kích động mở to hai mắt.

“Đừng nghe nhị sư tỉ nói bậy, không có lợi hại như vậy đâu.” Hoa Thi Tình cười nói.

“Không lợi hại sao? Muội hỏi thăm khắp nơi xem, có bao nhiêu người không nghe thấy danh hào (2) Mạn Hoa Vũ của muội?”

Diệp Linh Lang sửng sốt, danh hào Mạn Hoa Vũ đúng là nàng đã từng nghe.

Trong nguyên tác, Mạn Hoa Vũ là đan tu, là đại năng siêu mạnh của luyện đan giới, bao nhiêu người chỉ vì cầu một viên đan dược của nàng mà điều kiện gì cũng có thể trả giá.

Nhưng Mạn Hoa Vũ rất là thần bí, nàng không có hành tung rõ ràng, luyện đan cũng tùy tâm sở dục (3), chỉ là kết cục cuối cùng cũng rất lừng lẫy.

Nàng vì báo thù cho sư tỉ, dùng đan dược do chính nàng luyện chế để độc sát (4) toàn bộ người trong một thành.

Khi nữ chủ Diệp Dung Nguyệt đuổi tới, cứ mười bước lại có một thi thể, đổ m.á.u mấy chục dặm, xác người nằm khắp nơi khiến cho ai ai cũng khiếp sợ.

Khi thu được tin tức toàn thành bị diệt, còn tưởng có đại ma đầu nào xuất hiện g.i.ế.c người, không ai nghĩ được hung thủ sẽ là một đan tu, lại còn là một người nổi tiếng Tu Tiên Giới như Mạn Hoa Vũ.

Khi đọc đến đoạn kia, Diệp Linh Lang thấy rất khó chịu, bởi vì nguyên tác miêu tả Mạn Hoa Vũ chỉ là một cô gái còn chưa đến hai mươi tuổi, nhìn yếu ớt mềm mại xinh đẹp đáng yêu, không ai tưởng tượng được nàng sẽ tàn nhẫn độc ác đến thế, bởi có sự tương phản quá lớn.

Đặc biệt là thời điểm nàng bị ép tới đường cùng, một tiếng cười tê tâm liệt phế (5) của nàng lại càng khiến người ta đau lòng.

Người đời mắng nàng quá tàn nhẫn, nàng cười người đời quá ngu xuẩn.

Nàng nói nàng không hối hận vì đã tàn sát người dân trong thành, người đời chưa bao giờ đối xử công bằng với nàng, sư tỉ vừa c.h.ế.t thảm lại vừa oan ức, toàn bộ người trong thành không có ai là vô tội.

Thời điểm đọc nguyên tác đã qua lâu rồi, nhưng Diệp Linh Lang nhớ lại đoạn này trong cốt truyện vẫn cảm thấy khó chịu.

Càng không thể nói hiện tại nàng đã tận mắt nhìn thấy Hoa Mạn Vũ ở trước mặt nàng, là tứ sư tỉ mềm mại thiện lương, là một cô gái nhỏ đơn thuần đáng yêu như vậy.

Sau này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đáng sợ như vậy? Nhị sư tỉ c.h.ế.t thê thảm, tứ sư tỉ nổi điên tàn sát dân trong thành.

Diệp Linh Lang cứ nghĩ đến điều đó lại cảm thấy khó chịu.

Vì sao cuối cùng các đệ tử Thanh Huyền Tông đều có kết cục thảm thiết như thế? Không một ai là có thể c.h.ế.t già!

“Tiểu sư muội? Muội làm sao thế? Đôi mắt ngập nước, là muội khóc hay sao?” (6)

Tiếng gọi của Kha Tâm Lan cuối cùng cũng lôi được Diệp Linh Lang về với hiện thực, nàng dùng sức gật gật đầu.

“Thịt của Kim Cương Thố ăn ngon phát khóc.”

Năm người còn lại: ???

Thật vậy sao, Kim Cương Thố đã ăn hết được một canh giờ rồi, cung phản xạ của muội có phải hơi chậm hay không?

_________

(1) Luyện đan giới và luyện khí giới: Là giới luyện đan và giới luyện khí, là một ngành nghề đó (ví dụ như mình có thể nói là giới báo chí, giới luật sư…)

(2) Danh hào: Một cái tên nổi tiếng được nhiều người biết đến.

(3) Tùy tâm sở dục: Muốn làm mới làm, không muốn làm thì không làm

(4) Độc sát: Giết người bằng chất độc.

(5) Đau thấu tim thấu gan

(6) Làm đến đoạn này thì thật sự mình cũng khóc luôn. Cớ gì mà toàn bộ tông môn ai ai cũng bị coi là phản diện, mà thực tế thì ai ai cũng là người tốt, là “thiên đố anh tài” hay sao? Bởi những người này đều là lông phượng sừng lân trong tu tiên giới đó. Spoil một chút, những cái này đều là âm mưu của một người rất nham hiểm, không phải là thiên đạo, nhưng lại chẳng kém gì thiên đạo. Chuyện tàn nhẫn thảm khốc gì cũng có thể làm.

Loading...