Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 61: Kẻ theo đuôi đại chiến chính cung
Cập nhật lúc: 2025-02-12 09:17:52
Lượt xem: 24
Chỉ thấy Tạ Lâm Dật tiến lên một bước, thần sắc kiên định ngữ khí lạnh lùng.
“Thủ tịch đại đệ tử của Côn Ngô Thành thì sao? Người làm tổn thương sư muội, gạt sư muội của ta, mặc dù là mất đi tính mạng ta cũng không để yên cho hắn!”
Lời nói của hắn vô cùng mạnh mẽ hữu lực, khí thế của hắn vô cùng cường đại, một câu đã có thể châm lên ngọn lửa lớn, khiến cho không khí nóng bỏng, làm cho mọi người không nhịn được mà khen ngợi hắn.
Vì yêu có thể lấy tính mạng ra đặt cược, làm được đến như vậy, chỉ bằng dũng khí và quyết tâm cũng đủ khiến cho mọi người tán thưởng.
Tình cảm như vậy, ngay cả quần chúng đang ở bên cạnh xem náo nhiệt cũng cảm động không thôi, Diệp Dung Nguyệt thân là nữ chính cũng vô cùng xúc động, nàng ngơ ngác nhìn Tạ Lâm Dật.
Nàng vẫn luôn biết hắn thích mình, nhưng lại không nghĩ hắn có thể yêu đến như vậy.
Mặc dù nàng không yêu hắn, nhưng đúng là hắn đã khiến nàng cảm động rồi.
Nhưng cảm động thì cảm động, tán thưởng thì tán thưởng, những lời Tạ Lâm Dật cứng rắn mạnh mẽ chống lại Tư Ngự Thần là không thể thu hồi lại. Tư Ngự Thần nổi tiếng với tính cách cao lãnh lại sát phạt quyết đoán, trận chiến này giữa hai người đã không thể tránh nổi nữa.
Với thực lực của Tạ Lâm Dật, nếu động thủ thì trong nháy mắt sẽ phải nhặt xác cho hắn thôi.
Vì thế, ánh mắt chờ mong của mọi người chuyển từ Tạ Lâm Dật lên người Tư Ngự Thần, chờ hắn động thủ nháy mắt hạ gục Tạ Lâm Dật. Bọn họ thật sự muốn nhìn một chút xem thủ tịch đại đệ tử của Côn Ngô Thành rốt cuộc là mạnh đến mức độ nào.
Quả nhiên, Tư Ngự Thần khi bị người chỉ vào mặt mà mắng như vậy, tuyệt đối không thể nhịn. Tạ Lâm Dật hết lần này tới lần khác bôi nhọ khiêu khích hắn, hắn đã nhẫn nại hết cỡ rồi. Lòng bàn tay của hắn vừa nhấc, linh lực trên lòng bàn tay không ngừng ngưng tụ tạo ra một uy áp vô cùng lớn, tất cả mọi người ở đây theo bản năng nín thở ngưng thần.
Ngay cả Diệp Linh Lang cũng vậy, khi nguyên tác viết đến đây cũng không nói rõ Tư Ngự Thần có tu vi gì, chỉ ám chỉ là hiện giờ hắn đã vô cùng lợi hại.
Mà loại này lợi hại Diệp Linh Lang đã tự mình cảm nhận được, hắn thật sự rất mạnh.
Nếu có một ngày Diệp Dung Nguyệt g.i.ế.c hại đồng môn Thanh Huyền Tông của nàng, mà Tư Ngự Thần đứng về phía Diệp Dung Nguyệt, việc này sẽ rất khó giải quyết.
Thanh Huyền Tông không yếu, nhưng cũng chưa đủ mạnh, tương lai các nàng còn có một chặng đường dài phải đi, bọn họ cần phải nhanh chóng toàn lực phát triển trong giai đoạn này, tất cả mọi người ở Thanh Huyền Tông đều phải sống khỏe mạnh, không ai được phép chết, nhất định không thể làm đá kê chân của Diệp Dung Nguyệt.
Đúng lúc Diệp Linh Lang cũng hồi hộp nhìn chằm chằm vào cuộc chiến giữa chính cung và kẻ theo đuôi, Tạ Lâm Dật tiến lên một bước rút ra trường kiếm vận chuyển linh lực, giống như cuộc đại chiến vừa chạm vào là nổ.
“Phụt”
Tạ Lâm Dật phun ra một ngụm m.á.u tươi.
Các đệ tử tông môn khác đang xem vở kịch này: ???
Diệp Dung Nguyệt với nội tâm vô cùng khẩn trương lại rối rắm: !!!
Tư Ngự Thần đã ngưng tụ linh lực còn chưa kịp động thủ: …
Diệp Linh Lang cùng Thanh Huyền Tông bị Tạ Lâm Dật làm cho chấn động: Trường hợp này nàng đã gặp, kỳ diệu y chang lần trước, khi Tạ Lâm Dật giả vờ hiệu quả của cấm ngôn phù phát tác, đúng là trò hay.
Diễn giỏi như vậy nếu không thể hot lên trong toàn bộ Tu Tiên Giới này, nàng là người đầu tiên không đồng ý.
“Đại sư huynh!” Diệp Dung Nguyệt kêu to một tiếng chạy tới nâng Tạ Lâm Dật vừa hộc m.á.u ngã xuống đất lên. “Huynh làm sao thế? Sao lại bị thương như thế?”
“Dung Nguyệt, ta không có việc gì.” Tạ Lâm Dật nói xong lại ho khan liên tục, lại tràn ra m.á.u tiếp.
“Huynh đã phun ra m.á.u đến như vậy rồi còn nói không có việc gì! Đại sư huynh, không cần phải cố nữa!” Diệp Dung Nguyệt sốt ruột.
“Dung Nguyệt sư muội, đại sư huynh dọc theo được đi dẫn theo chúng ta đi vô cùng gian khổ, chúng ta đã gặp Cự Mãng vảy bạc, nếu không phải huynh ấy liều c.h.ế.t mang theo chúng ta chạy ra, chúng ta hiện tại đã không còn để gặp muội.”
“Đúng thế, chúng ta đã chạy liên tục một ngày một đêm, đại sư huynh cũng chưa được nghỉ một hơi nào đã vội vã đi tìm muội vì sợ muội xảy ra chuyện, kết quả là vừa tìm thấy muội hắn đã không chịu nổi nữa. Đại sư huynh, huynh không thể xảy ra chuyện được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-61-ke-theo-duoi-dai-chien-chinh-cung.html.]
Nghe thấy các sư huynh nói, trái tim của Diệp Dung Nguyệt như thắt lại.
“Đại sư huynh, sao huynh còn cậy mạnh chứ!” Diệp Dung Nguyệt vội vàng tới mức giọng nói cũng thay đổi.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
“Ta là vì an toàn của muội, muội mới vào Tu Tiên Giới, tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm cũng ít, ta sợ muội bị người khác lừa!” Tạ Lâm Dật kích động nói: “Không sao, đỡ ta lên! Hôm nay chỉ cần có ta ở đây, ta tuyệt đối sẽ không để Tư Ngự Thần tới gần muội nửa bước, phụt…”
Chỉ trong vòng mười lăm phút, Tạ Lâm Dật hộc m.á.u ba lần, cái này nếu nói hắn không luyện tập trước Diệp Linh Lang cũng không tin.
“Được rồi! Đại sư huynh, Tư Ngự Thần huynh ấy…” Diệp Dung Nguyệt hít sâu một hơi, quay đầu lại nhìn về phía Tư Ngự Thần ở phía sau: “Ngự Thần, tình huống của đại sư huynh của ta hiện tại không thể kích động được. Ngươi có thể rời đi trước được không?”
Tư Ngự Thần nhíu mày, sắc mặt thật sự không tốt, nhưng hắn nhanh chóng buông lỏng ra thở dài, thôi, để nàng với hắn tách ra đi một mình vậy.
“Được”
Hắn lên tiếng liền xoay người bay đi.
Hắn vừa đi, Tạ Lâm Dật thở dài nhẹ nhõm một hơi, khóe miệng theo bản năng cong lên, nhưng khi Diệp Dung Nguyệt quay lại nhìn hắn, hắn lập tức lại nhăn mặt.
Một màn này Diệp Linh Lang xem không bỏ sót chi tiết nào, ai nói chỉ có con gái mới thảo mai? Bản lĩnh của Tạ Lâm Dật này ở Tu Tiên giới nếu không đứng đầu nàng cũng không tin, bản lĩnh này mà không đi cung đấu thì thật lãng phí nhân tài.
Vở kịch mà mọi người đều mong chờ, Tư Ngự Thần hạ gục Tạ Lâm Dật trong nháy mắt đã kết thúc, các đệ tử tông môn khác vội vàng sôi nổi rời đi, mau chóng chỉ dư lại hai đám người Thanh Huyền Tông và Thất Tinh Tông.
Diệp Dung Nguyệt sau khi bón cho Tạ Lâm Dật ăn vài viên đan dược, đặt hắn ở một bên nghỉ ngơi, sau đó đứng dậy đi đến bên cạnh Diệp Linh Lang.
“Muội muội, không nghĩ là có thể gặp được muội ở bí cảnh Đại Kim Sơn này, ta rất vui. Tuy lần trước có chút không thoải mái, nhưng chúng ta từ đầu đến cuối đều là tỉ muội Diệp gia, chúng ta quan hệ tốt thì cha mẹ mới có thể vui vẻ.”
Diệp Linh Lang gật gật đầu.
“Muội cũng rất vui.”
Diệp Linh Lang nói lời này là thật, không những được miễn phí xem một vở kịch long tranh hổ đấu giữa những người ái mộ của Diệp Dung Nguyệt, hơn nữa còn là Tạ Lâm Dật đuổi được Tư Ngự Thần đi!
Chỉ còn lại đám người Thất Tinh Tông này không còn một ai có thể đánh nhau, nàng lại có thể nhẹ nhàng thao túng bọn họ, còn có gì vui hơn chứ!
Tạ Lâm Dật mang theo đệ tử Thất Tinh Tông một đường chạy trốn lâu như vậy, yêu cầu đối với bọn họ còn chưa có thực hiện đâu.
Hiện tại rất tốt, còn thêm một Diệp Dung Nguyệt tới giúp bọn hắn cùng nhau chuộc tội, quá là hay luôn.
“Muội muội, ta nghe nói ngươi có một quyển pháp quyết là Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết.”
Diệp Linh Lang ngẩn ra, cái tên Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết này, ngoài đồng môn Thanh Huyền Tông ra nàng chưa từng lộ ra với người ngoài, làm sao Diệp Dung Nguyệt lại biết?
Hơn nữa Diệp Dung Nguyệt giống như đã sớm biết, lại còn đang chờ nàng.
Diệp Dung Nguyệt có phải là có bảo bối bí mật nào mà trong nguyên tác chưa miêu tả đến.
Nếu không, ở Tây Sơn bí cảnh lần trước vì sao nàng lại có thể đi đến thạch đài tràn trề linh khí chứ?
Hiện tại Diệp Linh Lang bắt đầu hoài nghi, trong nguyên tác nói nàng có thuộc tính cẩm lý (1) có phải là thật hay không, những bảo bối mà nàng gặp được đều dựa vào vận may hay sao?
“Muội muội, muội cũng biết ta là Đơn linh căn Hỏa hệ, hỏa hệ pháp quyết này đối với ngươi có thể không có ý nghĩa gì lớn, nhưng với ta nó quan trọng nhất. Muội có thể cho ta mượn nhìn một chút không? Ta chỉ nhìn một cái thôi, cũng không có gì tổn thất đối với muội cả, hơn nữa để cảm ơn ngươi ta sẽ đưa cho ngươi một linh quả.”
_______
(1) Mệnh cẩm lý: Cá chép may mắn, ý là chỉ có nhiều vận may.