Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 64: Nam nhân chỉ ảnh hưởng tốc độ tu luyện của nàng.
Cập nhật lúc: 2025-02-12 09:17:59
Lượt xem: 27
Diệp Linh Lang lại đem cuốn da dê đến trước mặt Tạ Lâm Dật.
“Ấn dấu tay đi! Đừng do dự. Ấn nhanh trả tiền nhanh!”
“Đại sư huynh, huynh đừng xúc động, muội còn chưa dùng toàn lực, chưa chắc muội không đánh lại được hắn!”
“Dung Nguyệt, ta biết muội nghĩ cho ta, có phần lo lắng này của muội ta làm gì cũng đáng giá!”
“Nhưng muội không muốn huynh vì muội mà hy sinh nhiều như vậy!”
Thấy hai người trình diễn vở tuồng cẩu huyết khiến cho đất trời cảm do động, làm người qua đường đóng vai ác đứng xem, Diệp Linh Lang lại xen mồm vào một câu.
“Nếu tỉ luyến tiếc, hay là hai người chia đều món nợ này đi, như vậy không cần phải đau lòng cho đối phương.”
Tạ Lâm Dật cùng Diệp Dung Nguyệt sửng sốt.
Trong khoảnh khắc kia, trên mặt Tạ Lâm Dật dĩ nhiên là lộ vẻ mong chờ, mà trong ánh mắt Diệp Dung Nguyệt đều là cự tuyệt.
“Thôi, việc này không liên quan đến Dung Nguyệt, nàng vô tội không nên bị cuốn vào.”
Nói xong, Tạ Lâm Dật không do dự mà ấn một dấu tay lên.
“Dung Nguyệt, ta ấn, bọn họ sẽ không tổn thương muội nữa.”
Diệp Dung Nguyệt sửng sốt, nhìn thấy dáng vẻ cô độc của Tạ Lâm Dật, nhớ tới hắn đã chăm sóc chiếu cố mình thế nào, cảm xúc trong lòng nàng dâng lên cuồn cuộn, dù là bằng bất cứ giá nào, tránh khỏi Quý Tử Trạc, ấn dấu tay lên cuốn da dê của Diệp Linh Lang.
“Đại sư huynh, chúng ta có nạn cùng chịu.”
Tạ Lâm Dật nhìn Diệp Dung Nguyệt, đang lúc cảm động đến nỗi đầy mắt đều ầng ậng nước, người qua đường độc ác Diệp Linh Lang lại xen vào một câu:
“Có nạn cùng chịu, nhưng không cùng hưởng phúc sao? Có mỗi cái Xích Diễm Quả cũng không nỡ chia.”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
….
Nét mặt của Diệp Dung Nguyệt nháy mắt nứt ra, có thể đừng nhắc đến Xích Diễm Quả có được không?
Vẻ mặt của Tạ Lâm Dật lúc này cũng khó coi, hắn tức giận quá, chưa từng tức giận như vậy bao giờ
Tình cảm của hắn và Dung Nguyệt thật vất vả mới có thể kéo lại gần một chút, sao cái miệng Diệp Linh Lang này lại xấu như vậy? Liên quan gì tới nàng đâu? Sao cứ làm ảnh hưởng đến tình cảm của hắn làm gì?
Nhìn thấy vẻ mặt của hai người đều không tốt lắm, tâm tình Diệp Linh Lang lập tức trở nên tốt hơn.
“Hôm nay sự việc xảy ra như vậy, ta cũng không rảnh xem các ngươi nói chuyện yêu đương, rốt cuộc chuyện này cũng không phù hợp với trẻ em, ta chỉ là một đứa trẻ con chưa đến tuổi cập kê xem nhiều sẽ gặp ác mộng. Nếu đối tượng tương lai của ta tính tình giống các ngươi, chẳng bằng đập cho hắn một phát c.h.ế.t luôn!”
“DIỆP LINH LANG!” Tạ Lâm Dật nghiến răng nghiến lợi nói.
“Làm gì? Hiện tại muốn trả một phần linh thạch sao? Bao nhiêu? Để ta ghi lại.”
…
“Lấy ra đi, không phải là không có tí nào đấy chứ? Nghèo kiết xác như vậy còn nói chuyện yêu đương ư? Có rảnh thì kiếm tiền đi!”
Tạ Lâm Dật bị nàng làm cho tức điên, hắn lấy ra từ nhẫn 500 trung phẩm linh thạch ném trước mặt Diệp Linh Lang.
“Cầm đi, ngươi cút mau cho ta!”
“Nha, không hổ làm siêu diễn viên, đưa cho người ta 500 linh thạch mà lại có khí thế của năm vạn linh thạch”
Diệp Linh Lang ngồi xuống nhặt linh thạch trên mặt đất, sau đó ghi trên bảng biểu giấy nợ ghi chú lại, sau đó ngẩng đầu hỏi Diệp Dung Nguyệt: “Tỉ thì sao? Tỉ muốn trả bao nhiêu?”
Diệp Dung Nguyệt cũng tức giận không chịu nổi, nhưng nàng không đánh lại được Quý Tử Trạc nên chỉ đành phải nén giận với Diệp Linh lang, nàng đang êm đẹp sao lại phải gánh chịu phần nợ này. Lúc trước đoạt được Xích Diễm Quả không phải là mọi người đều hâm mộ hay sao?
Nàng móc ra một túi linh thạch đưa cho Diệp Linh Lang.
“Một ngàn”
“Được, ta nhớ kỹ, ngươi có cần kiểm tra không?”
Diệp Linh Lang đưa đến trước mặt Diệp Dung Nguyệt, khiến cho nàng ta tức giận đến mức quay đầu đi, chuyện này có thể đừng lấy ra để làm nhục nàng được không?
“Không cần!”
Diệp Linh Lang cũng không muốn giận dỗi với nàng, vô cùng vui vẻ cất giấy nợ đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-64-nam-nhan-chi-anh-huong-toc-do-tu-luyen-cua-nang.html.]
“Thu tiền xong tâm tình của ta rất tốt, tặng miễn phí cho các ngươi một câu.”
“Không cần!”
Diệp Dung Nguyệt cùng Tạ Lâm Dật đồng thanh nói.
“Nếu các ngươi không muốn nghe, ta lại càng muốn nói. Tỉ tỉ, kỳ thật muội không nghĩ ra là tỉ coi trọng Tạ Lâm Dật ở chỗ nào, thực lực hắn không bằng tỉ, linh thạch cũng không nhiều bằng tỉ.”
Diệp Dung Nguyệt tức muốn xỉu, không nghĩ ngợi gì đã phản bác.
“Ta căn bản không coi trọng hắn hiểu chưa!”
Tạ Lâm Dật sửng sốt, trên mặt tràn ngập hai chữ tổn thương.
Diệp Dung Nguyệt mới kịp phản ứng lại, mau chóng xin lỗi.
“Xin lỗi đại sư huynh, muội không định nói vậy, đều là Diệp Linh Lang hại muội, huynh đừng giận.”
“Tỉ tỉ, tỉ cũng không cần phải dỗ dành hắn như thế, nếu không phải do hắn ghen tị mà đuổi đi Tư Ngự Thần, tỉ cũng không phải chịu tính khí tệ hại này của muội, tính ra là hắn nợ tỉ hơi nhiều.”
Diệp Dung Nguyệt sửng sốt, đúng vậy, nếu Tư Ngự Thần không đi nàng sẽ không bị bắt nạt đến như vậy.
Diệp Linh Lang bọn họ vốn là tới đòi nợ mà không phải được Tạ Lâm Dật bảo vệ mà đến đây, Tạ Lâm Dật lại che giấu không nói, cho đến khi Diệp Linh Lang làm khó dễ nàng mới biết.
Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Tạ Lâm Dật, Tạ Lâm Dật bị nàng nhìn chằm chằm như vậy cả người đều bối rối.
“Dung Nguyệt, muội nghe ta giải thích!”
Sau này hai người bọn họ tình cảm lôi kéo thế nào thì Diệp Linh Lang cũng không có hứng thú tìm hiểu, sau khi cất giấy nợ xong thì tâm tình nàng trở nên vui sướng, mang theo các bạn nhỏ cùng nhau xuất phát.
Tư Ngự Thần nếu biết nhất định sẽ cảm ơn nàng, rốt cuộc nàng vì thúc đẩy tình cảm của nam nữ chủ mà đã làm đến bước này, đúng là thần trợ công hiếm có đó nha!
Nàng vừa đi vừa nghĩ lại cốt truyện nguyên tác, đại khái là còn mười ngày nữa, Diệp Dung Nguyệt cùng với Tư Ngự thần tìm được lối ra bí cảnh Đại Kim Sơn, mang theo mọi người bị nhốt ở bí cảnh này rời đi, được rất nhiều người cảm ơn.
Cho nên, nàng còn mười ngày nữa tại bí cảnh này thăm dò, điên cuồng gom tiền, mười ngày sau nàng phải theo Diệp Dung Nguyệt ra ngoài.
Nàng cần phải nhanh lên, khi Diệp Dung Nguyệt và Tư Ngự Thần tách ra nàng phải tiếp tục cố gắng nỗ lực, khi Diệp Dung Nguyệt cãi cọ với kẻ theo đuôi nàng cũng phải nỗ lực, khi Diệp Dung Nguyệt thỏ thẻ với các loại nam nhân nàng cũng vẫn phải nỗ lực.
May mắn nàng vẫn chưa thành niên, không có những phiền não của Diệp Dung Nguyệt.
Nam nhân chỉ ảnh hưởng tốc độ tu luyện của nàng.
Sau khi tách ra khỏi đám người Diệp Dung Nguyệt, sáu người nhóm Diệp Linh Lang cũng đi càng sâu vào bí cảnh.
Ở bên kia, linh khí ngày càng nồng đậm, nhưng cũng càng nguy hiểm, nhưng nơi càng nguy hiểm lại càng có nhiều đồ tốt, cho nên đoàn người bọn họ vẫn tiếp tục hướng vào sâu bên trong, ai cũng không do dự.
Sau một đường đánh giết, bọn họ đi tới một khu rừng có linh khí rất nồng đậm.
Cánh rừng này không giống với những nơi khác, mỗi một thân cây của nó đều treo rất nhiều linh quả, chất lượng của những linh quả này cũng tốt hơn bên ngoài nhiều.
Mấy người Diệp Linh Lang nhìn thấy là bắt đầu hái, không nương tay chút nào mà hái được toàn bộ đều bỏ vào nhẫn.
“Gì vậy?”
Diệp Linh Lang phát ra một tiếng nghi hoặc, những người khác đều nhìn về phía nàng.
“Làm sao vậy?”
“Các ngươi xem cây bên kia đi”
Mọi người hướng tới phía Diệp Dinh Lang chỉ, chỉ thấy những cái cây treo đầy linh quả giờ chỉ còn một nửa, mà một nửa thiếu hụt kia lại đúng vị trí mà ở cái cây này bọn họ đã hái linh quả.
“Không chỉ bên kia, còn có ở bên này, toàn bộ cây đều như vậy!”
Chỉ cần bọn họ hái xuống bất cứ một linh quả nào ở trên thân cây, thì trên những cây khác trong cả một cánh rừng này, đúng vị trí đó, biến mất.
Cái loại cảm giác giống như là cả cánh rừng này chỉ có một thân cây, tất cả những cái cây khác đều có chung một bóng dáng.
Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi.
Đúng lúc này, Diệp Linh Lang bỗng nhiên cảm giác được phía sau có thứ gì đó chạm vào nàng, nàng đột nhiên quay đầu lại.