Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 67: Ngươi chắc là đã biết cách tự chiến đấu.
Cập nhật lúc: 2025-02-13 08:07:53
Lượt xem: 25
Chỉ thấy Liễu Nguyên Húc nhíu mày.
“Thanh Huyền Tông? Chưa từng nghe đến.”
“Vậy hiện tại ngươi đã biết rồi, hơn nữa kể từ hôm nay ngươi sẽ khắc ghi tông môn này.”
Liễu Nguyên Húc cười lạnh một tiếng, nâng kiếm trong tay hắn lên.
“Bớt nói nhảm, đi c.h.ế.t đi!”
Diệp Linh Lang lấy Huyền Ảnh từ trong nhẫn ra, trường kiếm vừa ra khỏi vỏ, kiếm khí lạnh thấu xương.
Nàng từ phía sau Quý Tử Trạc đi ra, tự tin hai bước đứng lên vị trí đầu tiên.
“Sư huynh sư tỉ, trận chiến này để muội đánh, các ngươi lui về phía sau nhìn là được rồi.”
Nghe được lời này, mấy người Quý Tử Trạc khiếp sợ vô cùng, nàng tới làm gì mà tới, ở đây tu vi của nàng là thấp nhất, mới Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi, nàng lấy cái gì ra để khiêu chiến với Liễu Nguyên Húc?
Kia là Liễu Nguyên Húc, là thủ tịch đại đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung đó!
Hắn cùng với thủ tịch đại đệ tử của ba đại môn phái khác là Thất Tinh Tông, Côn Ngô Thành, Liệt Dương Diện đều là những đệ tử mạnh nhất Tu Tiên Giới, cũng là những đệ tử có tiềm lực lớn nhất trong toàn bộ hạ Tu Tiên Giới có khả năng phi thăng.
Chẳng những tu vi đã đạt đến Nguyên Anh, ngay cả sức chiến đấu cũng là mạnh nhất.
Mỗi năm tại Võ Hội Đỉnh Phong, bốn môn phái đó đều nằm trong bốn vị trí đầu tiên,không ai có khả năng chen vào.
Giống với lúc trước không thể chọc vào thủ tịch đại đệ tử Côn Ngô Thành Tư Ngự Thần, thì Liễu Nguyên Húc cũng không thể chọc.
Nếu muốn trêu chọc, Thanh Huyền Tông bọn họ cũng chỉ có đại sư huynh Bùi Bạch Lạc mới có thể tiếp chiêu với Liễu Nguyên Húc, nếu muốn nắm chắc đánh bại hắn cũng chỉ có Đại sư tỉ Hóa Thần kỳ xuất mã mới được.
Còn bọn họ hiện tại là ba Kim Đan ba Trúc Cơ, đi lên chính là tự sát, không có cả cơ hội giãy giụa.
Mấy người bọn họ còn đang sốt ruột, sợ tiểu sư muội xúc động, Quý Tử Trạc từ trước tới giờ hiểu rõ Diệp Linh Lang nhất đã nhìn thấy phía sau lưng Diệp Linh Lang dán một lá bùa nho nhỏ.
Hắn sửng sốt một chút, sau đó ngay lâp tức đã hiểu.
“Khụ khụ, nếu tiểu sư muội muốn một mình đối chiến Liễu Nguyên Húc, chúng ta đây lui xa một ít, đỡ ảnh hưởng tới bọn họ chiến đấu.”
Quý Tử Trạc vừa nói xong thì những người khác cũng chú ý tới lá bùa dán phía sau lưng Diệp Linh Lang, đúng là đồ lừa đảo, dáng vẻ anh dũng này của tiểu sư muội thiếu chút nữa cũng lừa được cả bọn họ rồi.
Vì thế, bọn họ phối hợp với nhau cùng lui rất xa về phía sau, hơn nữa cũng lấy ra từ nhẫn một lá bùa giống như Diệp Linh Lang dán lên người.
Liễu Nguyên Húc sớm đã mất kiên nhẫn, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Diệp Linh Lang giống như đang nhìn vào người chết, giống như chỉ cần chờ nàng đánh lên, hắn sẽ dùng kiếm c.h.é.m nàng thành từng mảnh nhỏ.
“Tối Cường Thần Kiếm Quyết!”
Diệp Linh Lang hô to một tiếng, linh lực vận chuyển thành pháp quyết ném Huyền Ảnh ra ngoài.
Huyền Ảnh vừa mới được Diệp Linh Lang lấy ra khỏi nhẫn còn không hiểu nàng kêu cái quỷ gì? Đây không phải là pháp quyết Chiêu Thiên Thần Kiếm Quyết, nàng lại làm trò gì đây?
Từ từ…
Huyền Ảnh lúc này mới chú ý tới đối thủ trước mắt là một Đại Nguyên Anh kỳ siêu mạnh, chỉ dựa vào thực lực con nhóc thối Diệp Linh Lang thì căn bản không có tư cách đánh nhau với người ta.
Vừa lúc nó cảm thấy tình huống có gì sai sai, theo bản năng quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy cọng giá đỗ này căn bản là không có ý tiếp tục đánh nhau, mà chỉ là có ý định sau khi quăng mình ra ngoài sẽ quay đầu chạy!
“Huyền Ảnh, ngươi đã là một cây kiếm rất giỏi, chắc là phải biết tự mình chiến đấu! Vì bảo hộ chủ nhân của ngươi mà đánh nhau đến cùng, anh dũng bất khuất, nhanh lên nào!”
….
Nhanh ccm ngươi cọng giá đỗ.
Huyền Ảnh bị ném ra, người ở phía đối diện đang cầm trường kiếm đón nhận công kích của nó, hai thanh kiếm chạm vào nhau, Huyền Ảnh bị chấn động đến nỗi cả người tê dại, thân kiếm phát ra tiếng vù vù, thân thể suýt nữa không khống chế được mà bật ra.
Hiện tại nó vẫn quá yếu, nếu không thì sao phải chịu đựng sự tức giận của thằng nhóc Nguyên Anh này chứ?
Không đúng, so với thằng nhóc Nguyên Anh xấu xa này thì con nhóc giá đỗ Trúc Cơ kia còn đáng ghê tởm hơn nhiều, chờ đến khi chủ nhân thức tỉnh, nó nhất định phải c.h.é.m cọng giá đỗ kia thành tám mảnh.
Phát hiện ra Diệp Linh Lang vừa nãy còn lớn tiếng khiêu khích lúc này đã chạy, mà những đồng môn của nàng cũng vô cùng ăn ý, một đám người chạy trốn rõ nhanh, khiến cho Liễu Nguyên Húc sửng sốt, sau đó mặt hắn cau có tức giận.
Hóa ra nàng đang hư trương thanh thế! Đúng là tìm chết!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-67-nguoi-chac-la-da-biet-cach-tu-chien-dau.html.]
“Muốn chạy ư?”
Liễu Nguyên Húc nhanh chóng đuổi theo đám người Diệp Linh Lang, nhưng lúc này Huyền Ảnh lại xoay kiếm một cái ném về phía hắn, kéo dài thời gian cho cọng giá đỗ.
“Thanh kiếm này có chút thú vị, chẳng lẽ đã sinh kiếm linh rồi?”
Nhưng hắn ngay lập tức liền bỏ qua ý tưởng này, nếu thanh kiếm thực sự sinh kiếm linh, có nghĩa nó là đại bảo bối vô cùng hiếm thấy, nàng chỉ là một Trúc Cơ kỳ, làm sao có thể có được, mặc dù là thật sự có thì khẳng định cũng coi như bảo bối mà cung phụng, sao có thể coi nó như rác rưởi muốn ném là ném?
“Để ta xem xem ngươi là thứ gì!”
….
Đồ nhân loại nhu xuẩn, lão tử không phải là kiếm thì là thứ gì?
Chờ chút, này, tay bẩn tránh ra, đừng chạm vào ta, cứu mạng!
Diệp Linh Lang bọn họ trên người đều dán gia tốc phù, vừa nói vừa chạy thật nhanh.
Chạy chậm là toi rồi, Huyền Ảnh chỉ là một thanh kiếm, nó chỉ có thể kéo dài được một chút thời gian, chờ một lát sau Liễu Nguyên Húc vẫn có thể đuổi theo.
Mà Liễu Nguyên Húc bọn họ từ ảo cảnh đi ra, có nghĩa là củ cải béo này đã từng dụ dỗ bọn họ, bọn họ đã trúng kế còn bị nhốt bên trong,nếu không, với trình độ của củ cái béo này thì làm sao có khả năng ra ngoài để lừa nàng tiếp?
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Nói cách khác, chỉ cần tiến vào ảo cảnh là có thể ngăn cản Liễu Nguyên Húc.
Làm người, nếu có thể cố thì cố gắng một phen, cho nên nàng không do dự chút nào mà dẫn theo mọi người cùng nhau chạy vào ảo cảnh.
Người vừa vào, cảnh tượng bên trong đã thay đổi, những cái cây treo đầy quả đã không còn nữa, bên trong chỉ còn đầy trời sương trắng, khiến cho người ta không nhìn rõ đường đi.
Lúc này, Diệp Linh Lang lấy Củ Cải béo từ trong túi ra.
Nó nằm trên tay Diệp Linh Lang, híp mắt lại, trên khóe miệng còn chảy nước dãi, vẻ mặt hưởng thụ dục tiên dục tử.
Diệp Linh Lang xé bùa spa trên người nó, rồi vỗ vỗ đầu béo của nó.
“Tỉnh lại ngay, ngươi không tỉnh sẽ bị đem đi hầm canh đó!”
Vừa nghe thấy hai chữ hầm canh, củ cải béo nhanh chóng bò dậy, đứng còn chưa vững lại ngã xuống, sáu cái chân thực sự không thể dùng được.
“Ngươi nếu dám lấy ta đi hầm canh, ta sẽ độc c.h.ế.t ngươi!”
“Tứ sư tỉ, trên người Củ cải béo có độc không?”
“Có, nhưng có cách để gỡ tuyến độc của nó, dùng để ăn thì không sao hết, tiểu sư muội muốn hầm nó luôn bây giờ không? Tỉ có thể giúp muội.” Hoa Thi Tình vô cùng nghiêm túc trả lời.
Củ cải béo vừa nghe thấy có cao thủ ở đây, nó liền bị dọa cho ngất xỉu.
“Ngươi có nhìn thấy người kia không? Trước kia có phải hay không đã từng tính kế hắn?”
“Đúng vậy, hắn ngốc hơn ngươi nhiều, nhưng làm sao hắn ra được? Không phải hắn bị nhốt bên trong sao?”
“Hắn ngốc thật, nhưng hắn mạnh, ảo cảnh này của ngươi không vây được người ta, hiện tại chúng ta đang bị hắn đuổi giết.”
“Vậy, vậy làm sao bây giờ?”
“Đây không phải là địa bàn của ngươi sao? Có chỗ nào có thể vây khốn hắn? Mang chúng ta đi thôi!”
“Được” Củ cải béo vừa muốn đứng lên lại bỗng nhiên ngồi xuống: “Chờ chút, vì sao ta phải cứu các ngươi?”
“Sư tỉ, cầm đao xếp giá đun nước hầm canh thôi!”
“Này, ta, ta biết có một chỗ!” Củ cái béo vừa nói xong, đã thấy được phía sau sương mù có tiếng thét chói tai: “Đuổi theo, đuổi theo mau lên”
Diệp Linh Lang bị dọa sợ, nàng vừa muốn chạy trốn bỗng nhiên nghe thấy một tiếng mắng quen thuộc.
“Lão tử còn chưa đuổi kịp đâu, chạy cái gì mà chạy!”
Diệp Linh Lang quay đầu nhìn thấy Huyền Ảnh bay tới, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ai ngờ, Huyền Ảnh bay tới trước mặt nàng lại không dừng lại mà vèo một cái vượt qua nàng tiếp tục bay về phía trước.
“Thất thần cái gì? Chạy đi chứ! Hắn còn ở phía sau ta đó!”
…
Bây giờ nàng không muốn hỏi tử sư tỉ cách hầm canh, mà muốn hỏi tam sư tỉ làm sao có thể làm nóng chảy kiếm tàn nhẫn nhất.