Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 84: Thịt mỡ tươi ngon giao hàng tận nơi

Cập nhật lúc: 2025-02-16 10:47:11
Lượt xem: 27

Dọc theo suốt đường đi, Béo Đầu nói không ngừng, chắc là nó cho rằng ngồi ở trên đầu vai người khác để nói xấu Diệp Linh Lang thì sẽ không bị phát hiện.

Càng nói lại càng không kiêng nể gì, càng nói càng quá đáng, cho đến khi Diệp Linh Lang không muốn nhịn nữa.

Nàng nhấc Béo Đầu từ trên vai Quý Tử Trạc xuống tùy tay ném về phía trước một cái.

“Đi thôi Pikachu, đến chỗ nào mát mẻ ấy, không cần quay lại nữa!”

Sau khi Béo Đầu bị Diệp Linh Lang quăng đi thì lăn lộn một vòng trên mặt đất rồi ngừng lại, nó đang muốn bò dậy lên án Diệp Linh Lang độc ác tàn sát bừa bãi, bỗng nhiên cảm thấy phía sau nó có người, đột nhiên nó quay đầu lại.

Nhìn thấy người phía sau, Béo Đầu run rẩy vươn tay ra.

“Liễu, Liễu Nguyên Húc, sao ngươi lại không chết? A a a! Cứu tôi với!”

Béo Đầu hét to rồi nhanh chóng chạy như điên về phía Diệp Linh Lang, nháy mắt đã nhảy lên vai Diệp Linh Lang.

Liễu Nguyên Húc mang theo đệ tử Ẩn Nguyệt Cung, vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Diệp Linh Lang.

Hắn ở đây đợi đã bảy ngày rồi, cuối cùng cũng chờ được nàng đi ra từ bên trong.

Hắn tuy là bị trọng thương, nội tức hỗn loạn, gân mạch hao tổn, nhưng nơi này không bị áp chế tu vi, một Nguyên Anh như hắn muốn bóp c.h.ế.t Diệp Linh Lang, muốn tiêu diệt đám kiến hôi này quả là dễ như trở bàn tay!

Hắn nhất định phải làm nàng sống không bằng chết, bắt nàng phải trả một cái giá thật đắt cho những việc ngu xuẩn nàng đã làm.

Lúc này, Diệp Linh Lang vừa nhìn thấy Liễu Nguyên Húc đã phát ra một tiếng kinh hô.

“Liễu Nguyên Húc! Ngươi vậy mà không c.h.ế.t sao?”

“Không nghĩ tới đúng không? Những cái kén đó căn bản không nhốt được ta, những cái tạc bạo phù của ngươi đó cũng không thể nổ c.h.ế.t ta được, ta đây là đại đệ tử thủ tịch của Ẩn Nguyệt Cung đó, với thực lực Nguyên Anh siêu mạnh.”

Liễu Nguyên Húc nói xong thì ánh mắt hiện lên sát khí, nhìn Diệp Linh Lang giống như đang nhìn một cái xác.

Nhưng mà…

Vì cái gì hắn thấy, trong mắt Diệp Linh Lang đầy hưng phấn cùng chờ mong?

Hắn không c.h.ế.t chẳng lẽ nàng không thấy sợ hãi hay sao?

Nàng chẳng lẽ không phải là sẽ hét chói tai sau đó chạy trốn, cuối cùng là điên cuồng xin tha hay sao?

“Thật tốt quá đi! Ta còn đang nghĩ tìm đâu ra cơ hội ngàn năm có một thế này, không phải là ngươi đã tự tìm tới cửa hay sao?”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Liễu Nguyên Húc không thấy thực lực của nàng có tiến bộ gì: ???

Không phải chỉ là một Trúc Cơ hay sao? Nàng có thể chơi trò gì được? Không thể đâu!

Đệ tử Ẩn Nguyệt Cung bỗng nhiên có một chút cảm giác hoảng loạn trong lòng: …

Không biết vì cái gì, bọn họ chỉ đối diện với một Trúc Cơ thôi, sao lại cảm thấy đáng sợ thế? Không biết có nên bỏ chạy hay không nhỉ?

“Ngươi cứ đứng yên đó, ngàn vạn đừng có chạy nha!”

Sắc mặt của Liễu Nguyên Húc càng khó nhìn, chỉ là một Trúc Cơ nho nhỏ, dựa vào đâu mà khiêu khích một Nguyên Anh như hắn?

Mặc dù hiện tại hắn bị trọng thương, thì nàng cũng còn lâu mới có thể có khả năng đối kháng với hắn.

“Hư trương thanh thế, nói linh ta linh tinh, ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi hay sao? Đi c.h.ế.t đi!”

Sau khi Liễu Nguyên Húc kêu lên, sau đó rút trường kiếm ra vọt về phía Diệp Linh Lang.

“Tới đi tới đi! Tới ngay đi!”

Sau khi Diệp Linh Lang kêu lên thì cũng vọt về phía Liễu Nguyên Húc, vừa vọt đến vừa lấy ra một cái hộp từ trong nhẫn.

“Thịt mỡ tươi ngon giao hàng đến tận nhà, đi thôi, Chiêu Tài của ta!”

Liễu Nguyên Húc thấy hộp trong tay Diệp Linh Lang nháy mắt biến đổi, từ bên trong lao ra một quỷ hồn có bộ mặt dữ tợn khủng bố, sát khí vô cùng lớn ập vào trước mặt hắn, răng nanh thật dài, móng vuốt sắc nhọn, hai mắt đỏ tươi, vừa nhìn thấy đã biết không phải quỷ hồn bình thường mà là một Quỷ Vương rất mạnh, vô cùng lợi hại.

Chiêu Tài nhìn thấy thực phẩm tươi sống liền điên cuồng hướng về phía trước, Diệp Linh Lang cầm dây thừng dắt theo cũng bị kéo theo chạy thật nhanh về phía trước.

Liễu Nguyên Húc làm sao đã từng thấy tình cảnh này cơ chứ, Quỷ Vương cấp bậc này, đừng nói hiện tại hắn bị trọng thương, mặc dù không bị trọng thương hắn cũng sẽ không đến mức không màng sống c.h.ế.t mà đi trêu chọc!

Vì thế, hắn không chút do dự quay đầu chạy, khi vừa quay đầu hắn đã phát hiện đồng môn phía sau hắn đã sớm chạy được một khoảng xa.

???

Nếu không phải muốn chạy từ sớm, có thể phản ứng nhanh chóng như vậy hay sao? Có thể chạy ra một khoảng cách dài như vậy? Có thể vứt bỏ hắn ở phía sau cùng?

Một lũ vô dụng bất lực này, dám mặc kệ đại sư huynh một mình để chạy trốn!

Liễu Nguyên Húc chạy trốn rất nhanh, nhưng tốc độ của Chiêu Tài càng nhanh hơn, cả đời này nó còn chưa ăn thịt tươi, mới nghe hương vị đã cảm thấy thơm ngon hơn mấy đồ ăn cũ kia nhiều rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-84-thit-mo-tuoi-ngon-giao-hang-tan-noi.html.]

Quan trọng hơn là, những người này không giống với những hình ảnh mà ngày thường nó nhìn thấy, có nghĩa là bọn họ đều là đồ ăn! Đều có thể ăn!

Chỉ trong nháy mắt, Chiêu Tài đã vọt tới phía sau Liễu Nguyên Húc, mắt thấy ngay lập tức sẽ rơi vào miệng Quỷ Vương, Liễu Nguyên Húc vội vàng đến nỗi trực tiếp móc ra rồi xé bảo mệnh phù từ trong nhẫn.

Trong nháy mắt xé bảo mệnh phù kia, hắn biến mất tại chỗ.

Thấy đại sư huynh xé bảo mệnh phù biến mất tại chỗ, các đệ tử Ẩn Nguyệt Cung cũng không chút do dự mà xé bảo mệnh phù, thời điểm như này chỉ cần do dự một chút là tính mạng cũng không còn!

Trong khoảnh khắc, tất cả các mục tiêu toàn bộ biến mất, Chiêu Tài đang chạy như điên đột nhiên ngừng lại.

Nó quay đầu nhìn Diệp Linh Lang với vẻ mặt thất vọng, bộ mặt dữ tợn lộ ra một chút muộn phiền.

Diệp Linh Lang duỗi tay vỗ vỗ đầu nó.

“Đừng lo, lần sau thấy được ta nhất định không để bọn họ chạy mất.”

Chiêu Tài không biết nghe có hiểu không, vừa ngẩng đầu nó lại thấy được Đông Phương Tẫn ở trong đám người, ánh mắt nó sáng lên, người này cũng không có ở trong hình ảnh, có thể ăn!

Vì thế, nó vừa quay đầu một cái hướng tới phía Đông Phương Tẫn vọt qua, Đông Phương Tẫn sợ tới mức vừa xoay đầu đã chạy như điên.

“Không được đâu Chiêu Tài, hắn là bạn!”

Nhưng Chiêu Tài căn bản nghe không hiểu, nó như cũ liều mạng hướng về phía Đông Phương Tẫn.

Mà Diệp Linh Lang căn bản không ngăn được nó, nàng đành phải thu Chiêu Tài vào trong hộp.

Đông Phương Tẫn thờ dài nhẹ nhõm một hơi rồi ngã ngồi lên mặt đất, chân cũng bị dọa đến mềm nhũn, vì sao lại có người nuôi loại đồ vật này làm sủng vật chứ? Lại còn là một cô gái nhỏ có vẻ ngoài đáng yêu ngọt ngào như vậy.

Vì sao nàng không thể làm mấy việc phù hợp với tuổi tác và ngoại hình chứ?

Phía bên kia Diệp Linh Lang thở dài một hơi, nhìn dáng vẻ Chiêu Tài hiện tại vẫn là quỷ tính khó dạy, nếu không đến thời điểm bất đắc dĩ thì không thể thả nó ra, nếu không để danh môn chính phái nhìn thấy nhất định sẽ liên thủ để xử lý nó.

Tức giận nhất vẫn là lại để cho Liễu Nguyên Húc trốn thoát.

“Các ngươi nói xem, những danh môn đại phái vì sao lại có nhiều thủ đoạn chạy trốn như vậy? Bảo mệnh phù, hộ tâm kính, cửu phẩm linh đan, sao mà giống tiểu cường (1) đánh mãi không c.h.ế.t thế nhỉ!”

“Bởi vì có nhiều thủ đoạn và thực lực cho nên người ta mới là danh môn đại phái đó!” Kha Tâm Lan đáp.

“Không được, Thanh Huyền Tông chúng ta cũng không thể lạc hậu được. Trở về muội sẽ làm bảo mệnh phù cho các sư huynh sư tỉ, mỗi người phải có một chồng!”

Diệp Linh Lang nói.

“Muội nhắc mới nghĩ ra, trở về ta sẽ thử luyện chế cửu phẩm linh đan, đến lúc đó Thanh Huyền Tông chúng ta mỗi người một lọ.” Hoa Thi Tình nói.

“Ta đây cũng trở về nghiên cứu hộ tâm kính, mỗi người vài cái, hỏng rồi có thể đổi!” Mạc Nhược Lâm nói.

Đông Phương Tẫn ngã ngồi tại chỗ, lắng nghe họ nói, trái tim chua xót, mắt cũng đỏ.

Vốn tưởng Thanh Huyền Tông cũng giống với hắn, mọi người đều giống với tán tu, nhưng không nghĩ tới chỉ có hắn là vai hề.

“Tiểu sư muội, tiếp theo chúng ta đi đâu?”

Diệp Linh Lang giơ tay tính toán ngày tháng, tiếp theo kích động kêu lên: “Hỏng rồi!”

Bọn họ ở bí cảnh của lão tiền bối bảy ngày, trước khi đi vào mất ba ngày, hôm nay vừa lúc là ngày thứ mười bọn họ phân đường với Diệp Dung Nguyệt, cũng là ngày nàng mang theo mọi người rời khỏi bí cảnh!

Trong nguyên tác miêu tả, nàng là ở lúc chính ngọ (2), khi mặt trời lên cao nhất thì mở ra đại môn bí cảnh.

Hiện tại còn một canh giờ (3) nữa là tới chính ngọ.

Thế là đủ rồi!

“Sư huynh sư tỉ đi mau!”

“Đi đâu?”

“Báo thù!”

???

Ngoài Tạ Lâm Dật và Liễu Nguyên Húc, nàng còn thù oán với ai?

Kẻ xui xẻo nào lại bị nàng theo dõi?

_______

(1) Tiểu cường: Con gián

(2) Chính ngọ: Chính giữa giờ ngọ, 12 giờ trưa

(3) Một canh giờ: bằng với hai giờ hiện đại

Loading...