Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 87: Ta vẫn còn sống đem tiểu sư muội yêu quý của các huynh về rồi!

Cập nhật lúc: 2025-02-16 10:47:16
Lượt xem: 24

Đông Phương Tẫn còn đang ở tại chỗ sửng sốt vài giây, chỉ sợ hiện tại hắn có giải thích là bản thân mình không muốn gia nhập Thanh Huyền Tông, bọn họ cũng chỉ cảm thấy chính mình đang muốn vãn hồi mặt mũi mà thôi.

Phương Đông Tẫn rời đi, là trong ánh mắt thương cảm cùng áy náy của đệ tử Thanh Huyền Tông rời đi.

Hắn thề, về sau nếu hắn lại nói nhiều thì hắn là chó!

Hành trình Đại Kim Sơn kết thúc, đoàn người Diệp Linh Lang bay trở về Thanh Huyền Tông.

Khi đi là hai người, khi về lại là năm người, dọc theo đường đi thảo luận vô cùng náo nhiệt, làm thế nào để có thể thiết kế một bộ trang bị đầy đủ cho các đệ tử Thanh Huyền Tông, dựa theo quy cách của đại tông môn.

Riêng về các loại bùa, Diệp Linh Lang liệt kê ra một bản danh sách.

Nếu không phải là đại đa số các phù văn đều cần người sử dụng có cơ sở về phù văn, nàng có thể viết thành một quyển sách.

Nhưng cuối cùng lại cảm thấy không ổn, đối với những sư huynh sư tỉ không có cơ sở mà nói, những loại bùa quá tinh tế thì bọn họ sẽ khó mà nhớ được, cuối cùng gạch gạch xóa xóa, số còn lại thì tối ưu hóa và sửa chữa, cuối cùng để lại mười loại phù, sau khi xác định thật tốt Diệp Linh Lang bắt đầu chế tạo.

Hoa Thi Tình luyện chế đan dược cũng là như thế, nàng cũng gạch gạch xóa xóa cuối cùng chọn lại mười loại đan dược để luyện chế.

Bận rộn nhất phải kể tới Mạc Nhược Lâm, so với luyện đan và chế phù, thời gian luyện khí dài hơn cũng phức tạp hơn, hiện tại nàng chỉ có thể làm hộ tâm kính, còn các loại linh khí khác khi nào đông môn có yêu cầu nàng sẽ luyện chế sau.

Được dẫn dắt bởi ảo cảnh giáo dục tình yêu thương cho Chiêu Tài, Kha Tâm Lan phát hiện ra nàng có thể đặt vật dẫn vào trong ảo cảnh mà nàng tạo ra, như vậy thì đến khi đồng môn gặp nguy hiểm có thể lợi dụng vật dẫn này để triệu hồi ra một ảo cảnh đơn giản chỉ có hình ảnh.

Trong thời khắc quan trọng để chạy trốn, chỉ cần thêm một giây thôi sẽ có kết quả khác rồi, cho nên nàng cảm thấy bản thân mình cũng nên làm một loạt ảo cảnh để vào vật dẫn để đưa cho mọi người phòng thân.

Còn nội dung, nàng cảm thấy tiểu sư muội đánh chiêng đánh trống vang trời, cờ đỏ bay tứ tung, vừa múa vừa hát, ca xướng đoàn kết là quá hay, ít nhất có thể làm tinh thần người ta chấn động, lại càng chấn động.

Nhìn thấy các sư tỉ sư muội đều đang chuyên tâm nghiên cứu trang bị hộ thân cho các đệ tử Thanh Huyền Tông, trong lòng Quý Tử Trạc bỗng nhiên cảm động vô cùng.

Tuy là quan hệ của mọi người trong Thanh Huyền Tông đều rất tốt, nhưng trước khi tiểu sư muội tới mọi người cũng không có tập hợp với nhau như vậy, đúng là giống với tán tu từng người tu luyện từng người gặp nguy hiểm, khi ra cửa sẽ không báo tên Thanh Huyền Tông, vì thế khi xảy ra chuyện cũng sẽ không có ai có thể hỗ trợ.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Hiện tại giống như toàn bộ Thanh Huyền Tông lại càng ngày càng phát triển theo hướng tốt hơn, ra cửa báo danh Thanh Huyền Tông cũng không đến mức không có ai biết, ít nhất là đệ tử Thất Tinh Tông cùng với Ẩn Nguyệt Cung sẽ lễ phép mở đường cho bọn họ.

Võ Hội Đỉnh Phong ba tháng sau, nếu bọn họ thật sự có thể đứng đầu, đến lúc đó chỉ cần  báo danh của Thanh Huyền Tông, những kẻ muốn bắt nạt bọn họ chắc chắn sẽ phải suy nghĩ lại.

Có tiểu sư muội, đại sư huynh nhất định sẽ tham gia Võ Hội Đỉnh Phong, nếu Đại sư tỉ có thể xuất hiện, có một Hóa Thần kỳ tọa trấn, Thanh Huyền Tông thật sự sẽ không còn ai dám chọc nữa.

Còn sư phụ…

Hắn cũng chẳng có tác dụng gì, chuyện này không cần báo cho hắn làm chi!

Môn phái nhà người ta, trưởng môn trưởng lão đều là Nguyên Anh Kỳ, hắn chỉ là Kim Đan, nếu đi sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi của Thanh Huyền Tông, không có lãi.

Trong lòng Quý Tử Trạc đã lên kế hoạch rồi, liền chờ đến lúc đó làm một trận thật lớn.

Tốc độ phi hành của mấy người bọn họ không chậm, thật nhanh đã trở về địa giới của Thanh Huyền Tông, là thời điểm dành cho các sư huynh đang ở trong môn phái một điều ngạc nhiên thật lớn.

Sau khi năm người bọn họ bay qua đại môn của Thanh Huyền Tông, lập tức bay đến nơi dừng chân là Thanh Lan Phong.

Vừa đến Thanh Lan Phong, còn chưa tiếp đất, Quý Tử Trạc đã nhịn không được mà kích động hô lên thật lớn: “Đại sư huynh, Lục sư huynh, đệ còn sống đem tiểu sư muội thương yêu của các huynh mang về rồi nè!”

Sau khi kêu lên, cả một tòa Thanh Lan Phong không có chút động tĩnh nào, không khí yên tĩnh này khiến hắn trở thành một kẻ ngốc.

Vì che giấu sự xấu hổ, Quý Tử Trạc nghi hoặc đặt câu hỏi.

“Lạ thật, đại sư huynh cùng với lục sư huynh vẫn luôn ở Thanh Huyền Tông, sao lúc này lại không thấy người đâu?”

Hắn thật sự quá kích động, rốt cuộc cũng mang tiểu sư muội về rồi, thế mà không có người nào ra ngoài để cảm nhận nội tâm vui sướng của hắn?

“Đúng vậy, khi trở về ta có truyền tin tức cho đại sư huynh, huynh ấy không nên vắng mặt mới đúng chứ.” Kha Tâm Lan nghi hoặc gãi đầu.

Biểu tình của Quý Tử Trạc đã hiểu ra, nhưng vẻ mặt lại không thể tin.

“Nhị sư tỉ, tin tức chúng ta trở về tỉ lại nói trước cho đại sư huynh sao?”

“Đúng vậy, chẳng lẽ không nên nhắc nhở thông báo một chút sao?”

“Nhị sư tỉ, tỉ không hiểu, tỉ thật sự không hiểu gì hết, đệ còn tưởng cho các huynh ấy bất ngờ. Giờ thì tốt rồi, không ai tới đây tiếp nhận tiểu sư muội, đệ phải làm sao bây giờ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-87-ta-van-con-song-dem-tieu-su-muoi-yeu-quy-cua-cac-huynh-ve-roi.html.]

“Thất sư đệ, ta cảm thấy đệ giống như đang ghét bỏ tiểu sư muội.”

Mạc Nhược Lâm cũng tới đây, híp mắt nhìn chằm chằm.

“Chờ ta sẽ nói với tiểu sư muội.!”

Hoa Thi Tình nhanh chóng phản ứng, vừa quay đầu đã chạy đến chỗ Diệp Linh Lang.

Lúc đó, Diệp Linh Lang đang bị Béo Đầu cuốn lấy làm phiền, nó giống như đồ quê mùa, thấy cái gì cũng ngạc nhiên, cái này hỏi cái kia sờ, ầm ĩ tới mức nàng to cả đầu.

Cái gì mà thu chi cân bằng, hiện tại xem ra hao tổn quá lớn.

“Tiểu sư muội!”

Hoa Thi Tình vừa muốn mở miệng để mách tiểu sư muội, có người giành trước một bước gọi Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang thuận tay ném Béo Đầu vào trong viện của mình, để nó đỡ đi đến viện của các sư huynh sư tỉ quấy rối, gây phiền toái cho nàng.

Vừa quay đầu lại, nàng thấy được một thiếu niên mặc áo dài màu xanh lơ ở phía trái cửa vào viện, thiếu nên vừa ôn hòa vừa sáng sủa như ánh mặt trời, một chiếc dây buộc màu xanh lơ trên đầu, nhìn vừa tùy ý lại đơn giản mà thanh nhã.

Vừa nhìn đã biết hắn là một người ôn nhu hiền hòa, nói chuyện nhỏ nhẹ, cửa chỉ nho nhã đoan trang, hắn cười liền khiến người ta cảm thấy đắm mình trong gió xuân.

“A? Đây là…”

Quý Tử Trạc vừa thấy người tới, kích động vọt qua.

“Tiểu sư muội, đây chính là Ngũ sư huynh của muội, Mục Tiêu Nhiên! Huynh ấy am hiểu ngự thú, đã từng tặng cho mỗi đồng môn chúng ta một con linh sủng, lần này huynh ấy trở về khẳng định là có quà tặng cho muội.”

Mục Tiêu Nhiên nhìn thấy Quý Tử Trạc đang kích động không thôi, không khỏi cười khẽ một tiếng.

“Một thời gian ngắn không thấy, tính cách của thất sư đệ ngươi lại còn hấp tấp hơn trước, tiểu sư muội, muội có thấy phiền không!”

“Ngũ sư huynh, muội thấy nhiều đã quen rồi, huynh thật sự có quà cho muội sao?”

“Có, ta nghe nói trong tông môn có một tiểu sư muội mới mười một tuổi, ta đã đi bắt một con thỏ tai dài, loại tiểu linh thú bậc một này vừa ôn nhu vừa đáng yêu, tiểu sư muội nhất định sẽ thích."

Mục Tiêu Nhiên vừa n ói xong liền lấy ra một con thỏ tai dài có lông xù xù màu hồng nhạt, đưa cho Diệp Linh Lang.

“Oa! Nó lại có màu hồng nhạt! Màu này thật là xinh đẹp!”

“Ừ, may mắn gặp một con biến dị.”

“Cảm ơn ngũ sư huynh, muội rất thích.”

“Muội thích là tốt rồi, tuy là tính cách của nó ôn hòa lại sợ người lạ một chút, nhưng dù sao nó cũng là linh thú, nếu nó không cẩn thận làm muội bị thương, muội hãy đem nó cho ta, ta lại thuần hóa nó một lần nữa."

Nghe xong lời này, Diệp Linh Lang ngẩng vội đầu lên, vô cùng kích động.

“Ngũ sư huynh, huynh biết thuần hóa linh thú sao?”

Không biết vì sao, nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Linh Lang bỗng nhiên kích động như vậy, đám người Quý Tử Trạc bỗng nhiên cảm thấy có chút hoảng loạn.

“Biết chứ!”

“Vừa lúc muội có một sủng vật mới bắt được, nó không ngoan lắm, huynh có thể giúp muội thuần hóa nó một chút không?”

“Không thể!”

Bốn người bọn họ đồng thanh nói ra lời này, toàn bộ sáu người ở đây đều ngây ngẩn.

Mục Tiêu Nhiên mặc dù khó hiểu, trên mặt cũng vẫn tươi cười ôn hòa như cũ.

“Làm sao thế? Vì sao lại không thể?”

____

P/S. Tại vì tiểu sư muội định nhờ ngũ sư huynh thuần hóa Chiêu Tài nên mọi người mới sợ hãi như thế đấy cả nhà. Ngũ sư huynh là gu của mềnh :)

Loading...