Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 88: Ngũ sư huynh, đệ xin kính gọi huynh là dũng sĩ

Cập nhật lúc: 2025-02-16 10:47:18
Lượt xem: 29

Lúc này, Quý Tử Trạc tiến đến bên cạnh Mục Tiêu Nhiên rủ rỉ bên tai:

“Ngũ sư huynh, tiểu sư muội còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, tùy tiện bắt được một đồ vật ven đường chơi vui mà thôi, một loại linh sủng không thể thành linh thú được.”

“Hóa ra là như thế, tiểu sư muội tuổi còn nhỏ không hiểu rõ cũng là lẽ thường.”

Đồng thời, Kha Tâm Lan lại tiến đến rủ rỉ bên tai Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội, Chiêu Tài không phải là linh thú, nó thuộc hệ quỷ hồn, không nằm trong phạm vi chuyên nghiệp của ngũ sư huynh.”

“Ồ, thật đáng tiếc.”

Hai người cùng lúc từ bỏ ý nghĩ kia, những đồng môn khác không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, một bóng dáng siêu nhanh từ trên đầu tường lao xuống, vèo một cái nhảy vào lòng n.g.ự.c của Diệp Linh Lang, một chân đá thỏ tai dài màu hồng nhạt trong n.g.ự.c nàng xuống đất, sau đó nhảy lên người thỏ tai dài màu hồng nhạt, túm hai lỗ tai của nó.

“Diệp Linh Lang, đây là tọa kỵ mới mà ngươi chuẩn bị cho ta hay sao? Nhìn hơi ngốc thật, nhưng lông xù xù cưỡi rất thoải mái, bổn Béo Đầu vô cùng thích, cuối cùng ngươi cũng làm chuyện tốt, không làm thất vọng giao phó của lão Tất cho ngươi.”

……

Mục Tiêu Nhiên khiếp sợ nhìn Béo Đầu trước mắt.

“Tiểu sư muội, đây là linh sủng mà  mà muội mới bắt được hay sao? Không ngờ là hệ thực vật, nó còn biết nói tiếng người, thật là lợi hại! Nhưng mà nó hung hăng quá, tính cách này của nó sẽ khinh thường chủ nhân, ta sẽ giúp muội thuần hóa một chút được không.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Diệp Linh Lang ngồi xổm xuống nắm lấy lá xanh trên đầu Béo Đầu túm lên, thuận tiện ôm thỏ tai dài hồng nhạt vào ngực.

“Ngũ sư huynh, nó không phải là sủng vật muội bắt được, nó tới đòi nợ, nhưng không sao đâu, mấy ngày nữa sẽ hầm.”

“A?”

“Ngươi làm ta mất mặt xấu hổ, ta sẽ gọi Chiêu Tài ra chơi với ngươi nhé!”

Sắc mặt kiêu ngạo của Béo Đầu tức khắc biến mất, nó ngượng ngùng cười, còn chưa kịp nói chuyện đã bị Diệp Linh Lang tiện tay ném lại vào viện của mình.

“Tiểu sư muội, có thật là không sao không? Linh thú kia mới nhìn rất hung hăng.”

“Ngũ sư huynh hiểu lầm đó, nó không phải hung hăng đâu, là đầu óc nó không bình thường.” Diệp Linh Lang không muốn nói tiếp về chủ đề Béo Đầu nữa, nàng hỏi: “Thanh Lan Phong hiện tại chỉ có một mình huynh sao?”

Vấn đề này hỏi đúng là hợp ý mọi người, vì sao đại sư huynh cùng với lục sư huynh quanh năm đóng giữ Thanh Lan Phong đều không có mặt?

“Đúng vậy, đại sư huynh và lục sư đệ hôm qua chạy vào bí cảnh Thanh Huyền Tông bế quan tu luyện.”

“Ngày hôm qua?”

“Đúng vậy, ta còn thấy lạ là tiểu sư muội đã sắp về, vì sao bọn họ không chờ thêm một ngày, muốn vội vàng bế quan như thế.”

“Còn có thể vì cái gì nữa?” Quý Tử Trạc kích động: “Nhị sư tỉ, lẽ ra tỉ không nên truyền tin cho bọn họ.”

Kha Tâm Lan lập tức ngây ngẩn cả người, nàng cũng không đoán trước được tiểu sư muội trước khi gieo tai họa cho người ngoài, nàng đã gieo tai họa cho đồng môn trước rồi.

“Lần sau ta đã biết!”

“Biết cái gì?”

Mục Tiêu Nhiên nghe bọn họ nói chuyện úp úp mở mở, không hiểu gì hết.

“Ngũ sư huynh đừng vội, việc này giải thích không đơn giản, nhưng huynh sẽ mau biết thôi.” Quý Tử Trạc lại hỏi: “Hai người bọn họ có nhắc nhở gì với huynh không?”

“Không nhắc gì hết, chỉ nói một câu bảo ta chăm sóc tiểu sư muội thật tốt.” Mục Tiêu Nhiên cười nói: “Tiểu sư muội đúng là không phải là một bé gái sợ người lạ như ta nghĩ, hiện giờ xem ra rất đáng yêu, chăm sóc nàng chắc cũng không có gì khó khăn.”

“Huynh nhận xét vô cùng chính xác.” Quý Tử Trạc nhịn không được mà dựng ngón cái với hắn: “Đệ đây sẽ giao tiểu sư muội cho huynh, đệ cũng bế quan tu luyện đây.”

“Thất sư đệ, đệ cũng muốn bế quan sao?” Vẻ mặt Mục Tiêu Nhiên khiếp sợ.

Thanh Huyền Tông không ai không biết tiểu sư đệ này của bọn họ hiếu chiến hoạt bát nhất, có thời gian là chạy tới mấy tông môn bên cạnh phát thiếp khiêu chiến, dù bị phạt cũng không chịu an tĩnh tu luyện.

Cho nên khi nghe thấy hắn muốn đi bế quan, Mục Tiêu Nhiên vô cùng ngạc nhiên khó hiểu, thất sư đệ xuất môn một chuyến, vì sao bỗng nhiên lại đổi tính đổi nết?

Mục Tiêu Nhiên gật gật đầu, cảm thấy cũng hợp lý.

“Không chỉ có thất sư đệ, còn có ta và tam sư muội cùng tứ sư muội, ba người chúng ta chuyến rèn luyện này thu hoạch quá nhiều, tu vi cũng đến đỉnh, cần bế quan đột phá.” Kha Tâm Lan nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-88-ngu-su-huynh-de-xin-kinh-goi-huynh-la-dung-si.html.]

“Đây là chuyện tốt! Hai vị sư tỉ sắp đến Kim Đan kỳ rồi sao?”

“Đúng vậy, đợi đến khi các muội ấy đến Kim Đan kỳ là có thể vào bí cảnh Thanh Huyền Tông để tu luyện, không cần phải ra ngoài vất vả như vậy.”

“Cho nên tiếp theo tiểu sư muội giao cho một mình huynh chăm sóc rồi.” Quý Tử Trạc kích động nói: “Huynh có thể chứ?”

“Yên tâm, ta sẽ chăm sóc tiểu sư muội thật tốt.”

Mục Tiêu Nhiên dứt lời, cười nhìn về phía Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội, muội đừng lo lắng, tuy bên ngoài nguy hiểm thì ta cũng sẽ bảo vệ muội thật cẩn thận.”

Diệp Linh Lang nghiêm túc gật gật đầu, lại có người mới ra ngoài chơi với nàng rồi.

“Ngũ sư huynh, chúng ta chuẩn bị đi đâu?”

“Đi trước một chuyến đến Lục An Thành, hôm qua ngũ sư muội phát tin cầu cứu, đại sư huynh bảo ta nhân tiện đi giúp một chút.”

Lời này vừa nói xong, phía sau hai người bọn họ truyền đến một loạt tiếng hít thở thật lớn, đừng nói biểu tình của Quý Tử Trạc vô cùng cường điệu, ngay cả Mạc Nhược Lâm và Hoa Thi Tình xưa nay vô cùng hiền lành ôn nhu cũng đầy mặt khiếp sợ.

“Ngũ sư huynh, huynh lại muốn mang ngũ sư tỉ cùng với tiểu sư muội cùng nhau ra cửa sao?” Quý Tử Trạc khiếp sợ hỏi.

“Đúng vậy!”

“Đệ kính gọi huynh là dũng sĩ!”

“Thất sư đệ, tính cách của ngũ sư muội tuy rằng…, nhưng không sao, không phải còn có tiểu sư muội sao? Tiểu sư muội dịu dàng đáng yêu, hai người ở bên nhau ngũ sư muội sẽ chịu ảnh hưởng, nhất định sẽ sửa đổi tính tình. Thêm nữa, muội ấy cũng phải quan tâm đến tiểu sư muội, nhất định sẽ thu liễm hơn.”

“Thôi không nói nữa, nơi này đệ còn một chút linh quả chưa dùng hết, đều tặng cho huynh!”

Quý Tử Trạc móc ra một túi linh quả nhét vào n.g.ự.c Mục Tiêu Nhiên.

“Ngũ sư đệ, hộ tâm kính ta vừa mới làm, đệ cầm đi!”

“Ngũ sư đệ, hộp đan dược này cho đệ, trên chai có viết tên rồi đó!”

“Ngũ sư đệ, hạt châu này của ta ngươi cũng cầm đi, bên trong là “giáo dục cảm xúc bản thăng cấp”, còn cách dùng nó cứ hỏi tiểu sư muội.”

Được mọi người tặng quà, Mục Tiêu Nhiên cảm động mà nhận toàn bộ.

“Cảm ơn sư đệ cùng các sư tỉ, mọi người an tâm ở Thanh Huyền Tông tu luyện, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt hai sư muội.”

Bởi vì chuyện khẩn cấp, Mục Tiêu Nhiên quyết định ngày mai xuất phát.

Đến ban đêm, Diệp Linh Lang còn đang nằm trên giường đắp spa phù thả lỏng tâm tình, Béo Đầu lại ở trong một góc không ai biết, cưỡi Trường Nhĩ Thố chạy tới chạy lui diễu võ giương oai, Chiêu Tài bị Diệp Linh Lang đặt ở trong viện, vừa xem phim vừa phơi mình dưới ánh trăng.

Một tiếng thét chói tai như thể đ.â.m thủng màng nhĩ của Diệp Linh Lang, nàng ngồi dậy, nhìn thấy nhị sư tỉ, tam sư tỉ và tứ sư tỉ sắc mặt trắng bệch đang đứng ở cửa viện.

Nhìn xem, Chiêu Tài không chỉ biết đánh nhau, trông cửa cũng là số một.

Sau khi các nàng quen dần, dọc theo cạnh sân vòng vào phòng của Diệp Linh Lang.

“Sư tỉ, các tỉ tới có việc gì?”

“Ngày mai muội ra cửa rồi, chúng ta không yên tâm nên tới đây để tặng đồ cho muội, dù sao chúng ta cũng phải bế quan tu luyện, sắp tới sẽ không đi đâu, đồ vật để trên người cũng lãng phí, để muội mang ra ngoài đi!”

“Cảm ơn sư tỉ.”

“Không phải nói ba tháng nữa còn phải tham gia Võ Hội Đỉnh Phong sao? Chúng ta cũng rất muốn thử đi xem, sớm không muốn bị người khác coi là tán tu mà bắt nạt, cho nên những ngày tới chúng ta cũng muốn chuẩn bị thật tốt.”

“Nhưng mà, cho dù với thanh danh của Thanh Huyền Tông ra ngoài gây thù chuốc oán thì có làm sao? Ít nhất chúng ta cũng có danh phận có đồng môn, chúng ta cần phải chứng minh bản thân.”

“Muội cũng vậy, muội phải bảo vệ thật tốt bản thân, bình an trở về, nếu đánh không lại thì thả Chiêu Tài. Nếu thật sự gặp họa lớn thì chạy về, Thanh Huyền Tông chúng ta tuy là nghèo túng, nhưng đại trận bảo vệ tông môn không biết là do vị tiền bối nào lưu lại, vô cùng lợi hại, nhất định có thể bảo vệ được muội, trời sập xuống thì bắt sư phụ phải ra ngoài chống trời.”

Diệp Linh Lang đồng ý, sau đó lấy Huyền Ảnh từ nhẫn ra.

“Sư tỉ, muội bảo Huyền Ảnh mang các tỉ đến bên cạnh bí cảnh hồ hoa sen tu luyện đi, nơi đó linh khí vừa nồng đậm lại còn an toàn.”

“Được rồi, chúng ta đêm nay đi luôn, không làm chậm trễ hành trình ngày mai của muội nữa.”

Huyền Ảnh mang theo ba người các nàng rời đi! Trong phòng một lần nữa an tĩnh lại.

Lúc này, cổ tay nàng bỗng nhiên động đậy một chút.

Loading...