Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 91: Ngươi giỏi thì đánh hắn đi!
Cập nhật lúc: 2025-02-17 13:36:08
Lượt xem: 17
Mục Tiêu Nhiên túm lấy Diệp Linh Lang vội vàng chạy một đường, từ cửa thành vọt tới cửa Lục phủ.
Lục phủ là đệ nhất thế gia của Lục An Thành, cũng là một trong tám đại thế gia của Tu tiên giới. Địa vị của Lục phủ trong số các thế gia tu tiên có thể so với địa vị của Tứ đại tông môn trong các môn phái tu tiên, cho dù là thực lực hay nội tình đều vô cùng thâm hậu.
Cho nên, lúc cả tòa nhà Lục phủ ở Lục An Thành xuất hiện sự việc lớn như vậy, theo lý thì bên ngoài phải tụ tập rất nhiều người.
Chỉ thấy Lục phủ còn đang bốc hỏa, thường thường còn truyền đến tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Nếu không phải là sự việc như thế này xảy ra thường xuyên, bọn họ đã hoài nghi Lục phủ có phải có người đến đây trả thù, diệt phủ xét nhà.
Quá nhiều người vây xem ở cửa chính, Mục Tiêu Nhiên mang theo Diệp Linh Lang không thể chen vào, vừa lúc nhìn thấy ảnh lửa lan về hướng bên cạnh, hắn vội vàng mang theo Diệp Linh Lang tới cửa hông.
Đúng lúc này, “Ầm” một tiếng thật lớn, cửa hông bị nổ bay, người vây xem bên cạnh nhanh chóng lui lại để tránh bị vạ lây.
Chỉ thấy từ cửa hông chạy ra một thiếu nữ xinh đẹp mặc áo tím, tay phải của nàng cầm một thanh kiếm, tay trái cầm một lá bùa.
Mà phía sau nàng có một đoàn người mặc đồng phục của Lục phủ nhanh chóng lao tới vây quanh nàng một lần nữa, người cầm đầu nói: “Buông vũ khí, đừng, giãy giụa!”
Thiếu nữ áo tím không d.a.o động, giơ lá bùa ở tay trái lên như là đang tự hỏi cái gì.
“Với sức chiến đấu mèo ba chân kia của ngươi, nếu không phải trộm một chồng lá bùa của tứ gia, ngươi làm sao có thể một mạch g.i.ế.c tới đây? Hiện tại trong tay ngươi chỉ còn lại một tấm bùa, sao ngươi có thể thoát được?”
“Không xong không xong rồi, sao có thể sẽ ầm ĩ thành như thế?”
Mục Tiêu Nhiên chau mày, vừa chen vào bên trong, vừa nghĩ cách làm sao để giải quyết việc trước mắt này.
“Ngũ sư huynh, kia là Ngũ sư tỉ của muội sao?”
“Đúng vậy, nàng chính là ngũ sư tỉ của muội, tên là Lục Bạch Vi.”
Diệp Linh Lang gật gật đầu, không ngờ Ngũ sư tỉ bị người vây bắt.
“Không được, ta phải nhanh chóng đi ngăn cản bọn họ, nếu không sự việc trở nên phức tạp hơn không thể giải quyết được.”
Dứt lời, Mục Tiêu Nhiên đẩy ra người phía trước mau chóng đi tới chỗ người Lục phủ.
“Lục quản sự, đang êm đẹp sao lại ồn ào đến mức này? Đều là người một nhà, không cần đánh nhau ầm ĩ như vậy.”
“Ngươi còn dám tới Lục phủ nhà chúng ta! Gia chủ nhà chúng ta nói sẽ không để đại tiểu thư quay trở lại Thanh Huyền Tông, các ngươi c.h.ế.t tâm đi! Nếu không phải là các ngươi, vì sao mỗi ngày nàng đối nghịch với Lục gia?”
“Lục quản sự, có việc gì thương lượng đã, ta biết tính tình của Ngũ sư muội xưa nay nóng nảy, lần này để ta khuyên nhủ muội ấy, mọi người ngồi cùng nhau có chuyện gì giải quyết thật tốt!”
“Vậy được rồi, coi như là ngày thường ngươi làm việc thẳng thắn ta sẽ tin ngươi một lần, nếu ngươi có thể khuyên nàng không được đối nghịch với Lục phủ, vậy thì ta…”
Lục quản sự mới nói được một nửa, đôi mắt bỗng nhiên mở to, vô cùng sợ hãi mà lùi về phía sau.
“Tránh mau!”
Sau tiếng kêu của hắn, một lượng lớn tạc bạo phù ném về phía bọn họ.
“Ầm ầm ầm”
Lúc này, tiếng nổ so với lúc trước còn to hơn, uy lực so với lúc trước còn mạnh hơn, trực tiếp nổ đến mức Lục quản sự mang người đến vây bắt Lục Bạch Vi liên tục lui về phía sau.
“Ai nói ta chỉ còn lại một lá bùa? Mở to mắt chó của ngươi nhìn rõ, ta còn vài chồng đó! Tới đi! Đánh đi! Ta sợ ngươi!”
Lục quản sự vừa quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Lục Bạch Vi vốn chỉ còn lại một lá bùa trong tay, hiện giờ đã có một chồng lớn bùa mới.
Hơi thở của hắn đột nhiên cứng lại, vừa tức vừa sốt ruột.
Chớp mắt lại thấy một con thỏ màu hồng phấn trong n.g.ự.c Lục Bạch Vi, hắn tức khắc rõ ràng.
“Giỏi lắm Mục Tiêu Nhiên, mất công ta tin tưởng ngươi như vậy, không nghĩ tới ngươi mặt ngoài cầu hòa, sau lưng lại đưa bùa cho đại tiểu thư! Ngươi đúng là mặt người dạ thú, không nghĩ tới trong lòng ngươi lại xấu xa như vậy!”
Mục Tiêu Nhiên nghe được thì nghi ngờ, vừa quay đầu lại quả nhiên thấy trong tay ngũ sư muội có thêm một chồng lá bùa, trong lòng n.g.ự.c nàng còn có Trường Nhĩ.
“Không phải, ta có đưa bùa cho muội ấy đâu!”
“Còn dám cãi à! Trước đó vài ngày ngươi bắt được con thỏ tai dài biến dị màu hồng nhạt, có bao nhiêu người dùng tiền mua đều bị ngươi từ chối, việc này đã truyền đi khắp nơi rồi! Còn có ai không biết con thỏ này là của ngươi!”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-91-nguoi-gioi-thi-danh-han-di.html.]
Mục Tiêu Nhiên ngốc tại chỗ, hành tẩu bên ngoài nhiều năm như vậy, hắn còn chưa gặp phải trường hợp hết đường chối cãi như lần này.
“Mục Tiêu Nhiên ngươi giỏi lắm, đưa tạc bạo phù có uy lực lớn như vậy, ngươi căn bản là muốn nổ c.h.ế.t chúng ta!”
Lục quản sự tức giận đến mức cả người phát run.
“Cố ý thì sao? Người tức giận là ngươi! Đứng đó mắng nửa ngày có lợi ích gì? Ngươi giỏi thì đánh hắn đi!”
“Được được được! Cố ý tới cửa khiêu khích đúng không? Người tới, đánh hắn cho ta!”
Mắt thấy người Lục phủ xông lên phía mình, Mục Tiêu Nhiên trợn tròn hai mắt.
“Không phải ta không phải ta, đừng hiểu lầm! Ta thật sự không tới đánh nhau!”
Lục Bạch Vi thừa dịp người Lục phủ coi Mục Tiêu Nhiên là đồng lõa của mình mà vây đánh, xoay đầu chạy trốn.
Nàng vừa mới chạy ra đã phát hiện con thỏ màu hồng phấn trong lòng n.g.ự.c thoát ra nhảy đến một tiểu cô nương.
“Ồ?”
Diệp Linh Lang bế Trường Nhĩ nở một nụ cười nhìn Lục Bạch Vi.
“Ngươi có phải là tiểu sư muội mới tới của ta không?”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
“Đúng vậy”
“Lá bùa là muội đưa?”
“Đúng vậy.”
“Ta đã nghĩ Ngũ sư huynh xưa nay chỉ muốn hòa bình giải quyết tất cả mọi mâu thuẫn, sao có thể sẽ đưa lá bùa cho ta, hóa ra là muội.” Lục Bạch Vi nháy mắt: “Làm tốt lắm!”
“Hình như Ngũ sư huynh bị vây đánh!”
“Không cần xen vào, Ngũ sư huynh đánh thắng được, chúng ta đi mau, đầu tiên tìm chỗ tránh một chút.”
Lục Bạch Vi nói xong liền túm lấy Diệp Linh Lang chạy như điên rời khỏi Lục phủ.
Sau khi rời khỏi, Lục Bạch Vi mang theo Diệp Linh Lang đi vào một tửu lầu (1) náo nhiệt.
Tửu lầu kia độc chiếm một bên đường phố, lối vào có rất nhiều cô nương xinh đẹp ăn mặc hở hang, lúc đi vào bên trong chơi cái gì cũng có.
Có đấu sủng (2), có bài bạc, có cả sinh tử đấu, lại càng có rất nhiều nữ nhân yêu kiều.
Lục Bạch Vi mang theo Diệp Linh Lang đi vào một phòng, tiện tay gọi tám món chính, một chai rượu nhỏ.
“Tiểu sư muội, lần đầu gặp mặt quá bất ngờ, ta chưa chuẩn bị quà cho muội.” Lục Bạch Vi chỉ chỉ ngoài cửa sổ: “Nhìn thấy tiệm tạp hóa ở phố đối diện kia không?”
“Có thấy!”
Lục Bạch Vi lấy ra từ trong nhẫn một quyển trục, nhét vào tay Diệp Linh Lang.
“Tặng cho muội, đây là khế ước cửa hàng, về sau mỗi tháng muội có thể dùng khế ước này tới tiền trang của Lục gia lấy linh thạch hàng tháng kiếm được.”
Ánh mắt Diệp Linh Lang sáng lên, mở khế ước trong tay ra xem xét cẩn thận
Ở phía trên có đánh dấu đặc biệt, quyển trục này thậm chí có thể xem được các danh mục thu chi chân thật, trên đó các thông tin được thay đổi thêm những tin tức thu chi mới, tuỳ theo doanh thu của cửa hàng. Thật sự quá thú vị.
Cửa hàng cũng có thể chơi như vậy? Rất là thú vị nha! Để xem xem khi nào có thời gian rảnh nàng cũng muốn làm mấy cái chơi.
Trách không được hạ nhân quét dọn ở Thanh Huyền Tông đều là do ngũ sư tỉ mời đến, ngũ sư tỉ thật sự có nhiều tiền ghê!
Đúng lúc này, cửa phòng của các nàng bị dùng sức đẩy mạnh một cái.
Chỉ thấy Ngũ sư huynh từ trước tới giờ ôn nhu nho nhã, lúc này cả người chật vật đứng ở ngoài cửa, nhìn chằm chằm về phía các nàng. Cặp mắt trong veo kia cuồn cuộn rất nhiều cảm xúc
____________
(1). Tửu lầu: quán ăn
(2) Đấu sủng: Sủng vật chiến đấu, cái này là người chơi mang sủng vật (linh thú mà họ nuôi, giống Béo Đầu ấy) đến thi đấu với nhau
(3) Quyển trục: sách vở, giấy tờ. Thời xưa, sách vở thường cuốn lại thành trục, nên gọi là “quyển trục” 卷軸.