Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 92: Không tức giận, không tức giận, không tức giận.
Cập nhật lúc: 2025-02-17 13:36:10
Lượt xem: 17
“Muội xem, ta đã nói huynh ấy nhất định không có việc gì!”
Lục Bạch Vi tự mình nhấp một hớp rượu, lại đổ vào ly của Diệp Linh Lang một ít.
“Ngũ sư huynh quả nhiên lợi hại!”
Diệp Linh Lang gật gật đầu, duỗi tay ra lấy cái ly đầy rượu.
Lúc này Mục Tiêu Nhiên tức giận đến nỗi đầu xịt khói, hắn đi vào phòng đóng cửa lại, thuận tay cướp đi ly rượu trong tay Diệp Linh Lang.
“Ngũ sư muội, vì sao muội có thể để tiểu sư muội uống rượu chứ? Muội ấy còn nhỏ tuổi như vậy!”
Lục Bạch Vi kinh ngạc nhìn về phía Mục Tiêu Nhiên, thời gian bọn họ biết nhau không ngắn, đây vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Mục Tiêu Nhiên ôn nhu nho nhã giận dữ như vậy.
“Còn nữa, tiểu sư muội, sao muội có thể đưa cho ngũ sư muội nhiều tạc bạo phù như thế? Cửa Lục phủ đều bị muội ấy cho nổ thành hố rồi!”
Sau khi chất vấn xong, Mục Tiêu Nhiên mới phát hiện ra âm lượng của mình hơi lớn, ngữ khí cũng hơi hung dữ, cảm xúc lại hơi mất khống chế.
Vì thế, hắn hít sâu một hơi, giữ tâm thái bình tĩnh, ngữ khí hòa hoãn, điều chỉnh trạng thái, có chuyện bình tĩnh nói, không tức giận không tức giận.
Lúc này, Diệp Linh Lang vẻ mặt chân thành đặt câu hỏi.
“Nhiều tạc bạo phù như vậy mà chỉ nổ được một cái hố sao? Không nổ c.h.ế.t người à?”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Mục Tiêu Nhiên đang chuẩn bị bình tâm lại, kiên nhẫn dạy bảo các sư muội: …
Nghe đến chuyện đó, Lục Bạch Vi mau chóng giải thích.
“Khi ném ta không cố ý ném lên người họ, dù sao cũng là người của Lục phủ, hù dọa bọn họ chạy trốn là được rồi, không thể khiến bọn họ bị thương.”
“À, muội còn tưởng tạc bạo phù của muội dùng không tốt cơ.”
“Làm gì có chuyện đó! Dùng tốt hơn so với loại ta trộm được trong phủ nhiều! Tiểu sư muội, phù này là muội chế tạo hay sao? Muội thật là lợi hại!”
Mục Tiêu Nhiên trơ mắt nhìn hai vị sư muội càng ngày càng nói chuyện không có giới hạn không hề biết hối cải: …
“Hiện tại không phải lúc thảo luận những cái đó đâu, ngũ sư muội, lần này muội vì sao lại muốn đối nghịch với người nhà? Có gì thì bình tĩnh nói chuyện không được sao? Vì sao nhất định phải gây ồn ào náo loạn trong nhà đến như vậy?”
“Ngũ sư huynh, lần này cũng không nên trách muội! Cha muội thế mà muốn thực hiện hôn ước, bắt muội gả cho Hạ Tại Đình. Cái này muội đương nhiên không thể đồng ý được!”
“Lục lão gia (1) lúc trước không phải đã định từ hôn rồi hay sao?”
“Đúng vậy! Cho nên sau khi Hạ Tại Đình nghe được tiếng gió thì lập tức chạy tới Lục phủ nói với cha muội là hắn muốn đi tìm Tục Hỏa Châu cho muội. Cha muội vừa nghe thấy đã mắc lừa, hứa hẹn chỉ cần hắn tìm được Tục Hỏa Châu sẽ tổ chức hôn lễ cho muội và hắn. Vì thế muội mới tức giận.
“Ngũ sư muội, Tục Hỏa Châu thất lạc ở Già Vân Thành, nơi đó từ mười mấy năm trước đã biến thành nhân gian luyện ngục, vô cùng nguy hiểm, hắn tự nguyện mạo hiểm vì muội mà đi tìm Tục Hỏa Châu, có nghĩa là hắn thật lòng thích muội.”
Nghe xong lời này Lục Bạch Vi lại vừa tức vừa sốt ruột.
“Nhìn xem, lại thêm một người bị Hạ Tại Đình lừa gạt! Tìm một hạt châu cho ta thì là thích ta hay sao?”
Diệp Linh Lang gật gật đầu: “Cũng có thể là để ý tiền tài quyền thế của ngũ sư tỉ.”
“Tiểu sư muội không biết, ngũ sư muội cùng với Hạ Tại Đình là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau tử nhỏ, Hạ gia với Lục gia là thế giao, Hạ gia cũng là một trong tám đại thế gia của tu tiên giới. Hạ Tại Đình là đại thiếu gia Hạ gia, hắn không có chuyện tham tiền tài quyền thế của ngũ sư muội.”
Nghe được lời này Lục Bạch Vi càng giận, đúng là ai cũng nghĩ như vậy đó, bao gồm cả cha của nàng.
“Hạ gia có tiền có thế cùng với việc tham lam tiền tài quyền thế của ngũ sư tỉ cũng không mâu thuẫn với nhau, mặc dù muội có gia tài bạc triệu, nhưng nếu trên đường nhìn thấy một khối linh thạch, muội nhất định sẽ nhặt.”
“Tiểu sư muội, tìm kiếm Tục Hoả Châu không đơn giản giống như là nhặt một khối linh thạch, là phải mạo hiểm tính mạng của bản thân đó!”
“Bước lên con đường tu tiên, có lúc nào không phải là mạo hiểm tính mạng đâu? Còn nữa, nếu chuyến này hắn thành công, chẳng những có được Tục Hỏa Châu còn được thêm ngũ sư tỉ, thật sự có lãi.”
Nghe Diệp Linh Lang nói xong, Mục Tiêu Nhiên cùng với Lục Bạch Vi đồng thời mở to hai mắt, còn có thể tính như vậy sao?
Lục Bạch Vi kích động cầm tay Diệp Linh Lang: “Tiểu sư muội, muội thật đúng là hiểu rộng! Càng quan trọng hơn là, cha ta vì cảm động đã tặng cho hắn Loạn Tâm Kính rồi!”
Mục Tiêu Nhiên và Diệp Linh Lang đồng thời ngẩn người.
“Loạn Tâm Kính là bảo bối nhà muội, cha muội cho hắn mượn có nghĩa là ông ấy vô cùng tin tưởng và xem trọng Hạ Tại Đình, trên cơ bản đã nhận con rể này rồi.”
“Trời ạ, lại còn thêm một cái Loạn Tâm Kính, lãi to rồi!”
“Đúng, tiểu sư muội nói quá đúng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-92-khong-tuc-gian-khong-tuc-gian-khong-tuc-gian.html.]
Mục Tiêu Nhiên vò đầu bứt tóc, hắn quyết định một lần nữa chuẩn bị thuyết phục:
“Gia thế và nhân phẩm của Hạ Tại Đình đều rất tốt, hai người bọn họ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, trên người còn có hôn ước. Lục lão gia cũng là nhìn Hạ Tại Đình lớn lên, ông ấy nhiều năm như vậy ở Tu Tiên giới kinh doanh Lục gia phát triển không ngừng, từ trước tới giờ ánh mắt đều rất tốt, chắc là sẽ không nhìn lầm đâu.”
Mục Tiêu Nhiên dừng một chút lại nói: “Ai cũng biết từ nhỏ Hạ Tại Đình đã thích ngũ sư muội, vì nàng làm rất nhiều chuyện, bản thân hắn cũng có thiên phú cực tốt, tu vi rất cao, cho dù là tính thế nào cũng xứng đôi với ngũ sư muội, không có khuyết điểm gì.”
Diệp Linh Lang nghe được lời này thì nghiêm túc gật gật đầu.
Mắt thấy sắp mất đi minh hữu bên cạnh, Lục Bạch Vi tức khắc hoảng loạn.
“Là ta không xứng với hắn, như vậy được chưa!”
“Ngũ sư tỉ, người khác không nhìn thấy khuyết điểm của hắn là người khác kém, để muội tới nhìn, đảm bảo hắn đầy khuyết điểm!”
Lục Bạch Vi cùng với Mục Tiêu Nhiên đồng thời sửng sốt.
“Còn nữa, ngũ sư tỉ tự tin một chút, chỉ cần tỉ không thích thì hắn không xứng với tỉ.”
Mục Tiêu Nhiên: Tiểu sư muội tuổi còn nhỏ như vậy, vì sao tư tưởng đã xấu thế? Thất sư đệ đem người ra ngoài dạy nàng thứ gì đây?
Lục Bạch Vi: Trời ơi! Ông trời rốt cuộc đã mở mắt rồi! Thế mà tặng nàng một sư muội thần tiên như vậy!
“Tiểu sư muội, muội nghĩ vậy không đúng đâu!”
“Ngũ sư huynh, huynh rốt cuộc là đứng về phía ai?”
Lúc này Lục Bạch Vi và Diệp Linh Lang đồng thời mắt sáng quắc nhìn Mục Tiêu Nhiên.
“Ta đương nhiên đứng về phía ngũ sư muội rồi!”
“Ngũ sư tỉ đã nghe thấy chưa? Ngũ sư huynh đứng về phía tỉ đó, chúng ta đây sẽ cùng nhau đi Già Vân Thành đánh Hạ Tại Đình một trận sau đó cướp Loạn Tâm Kính về đi!”
“Được!” Lục Bạch Vi kích động đứng lên: “Loạn Tâm Kính rất quan trọng, nhất định phải lấy về!”
“Tục Hỏa Châu cũng phải tìm được!”
Đúng vậy, Tục Hỏa Châu cũng phải tìm được!”
“Chúng ta ngủ một giấc ngày mai xuất phát.”
“Được, ngày mai chúng ta xuất phát!” Lục Bạch Vi kích động đẩy cửa phòng:
“Tiểu nhị, cho ta ba gian phòng thượng đẳng, gian tốt nhất dành cho tiểu sư muội của ta!”
“Vâng ạ!”
Mắt thấy hai người đã bàn bạc xong trực tiếp lên lầu nghỉ ngơi, Mục Tiêu Nhiên sững sờ tại chỗ.
Chờ chút, như thế này đã quyết định xong rồi?
Hình như hắn còn chưa đồng ý?
Già Vân Thành nguy hiểm như vậy làm sao có thể đi!
“Ngũ sư tỉ, spa phù muội làm rất tốt đó, cho tỉ mấy tấm để lát nữa tỉ về phòng thử xem.”
“Còn có cái này sao, tiểu sư muội thật là lợi hại!”
“Tiểu sư muội, ngũ sư muội…”
“Ngũ sư huynh, yên tâm đi, ai trong Thanh Huyền Tông cũng có một phần spa phù, không thiếu phần của huynh đâu.”
“Không phải…”
“Lát nữa muội đưa tới phòng của huynh!”
…
“Đúng rồi ngũ sư huynh, Tục Hỏa Châu là cái gì?”
???
Trong lòng Mục Tiêu Nhiên cảm thấy lạnh lẽo.