Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 93: Có nàng chống đỡ phía trước, cạm bẫy đều dẫm vào một lần
Cập nhật lúc: 2025-02-17 13:36:12
Lượt xem: 17
Diệp Linh Lang quyết định đi Già Vân Thành cũng không phải do xúc động nhất thời.
Rốt cuộc, tuy là nàng thích làm chuyện lớn, nhưng lại không thích tự đi vào chỗ chết.
Nàng nhớ rõ trong nguyên tác đã viết, sau khi Diệp Dung Nguyệt rời bí cảnh Đại Kim Sơn, nơi tiếp theo nàng đến chính là Già Vân Thành.
Nếu Diệp Dung Nguyệt đi rồi mà vẫn không sao, nghĩa là nếu nàng đi còn có thể còn kiếm chác được gì đó.
Chỉ là trong nguyên tác không nói gì về Tục Hỏa Châu, bởi vì ở Già Vân Thành, Diệp Dung Nguyệt thu được Thần Hỏa Kiếm, một thanh kiếm mà thành chủ Già Vân Thành lưu lại, là một thanh kiếm tuyệt thế, khi tới tay nàng vừa bắt đầu sinh kiếm linh.
Bỗng nhiên Diệp Linh Lang cảm thấy có phải là ý trời hay vận mệnh gì đó hay không, nàng không thật sự theo lộ tuyến của nguyên tác nhất định phải gia nhập cùng một tông môn với Diệp Dung Nguyệt, nhưng đường đi lại luôn trùng hợp.
Nhưng cũng không phải vấn đề gì lớn, có nàng chống đỡ phía trước, cạm bẫy đều dẫm vào một lần.
Khi rời đi còn có thể giống lần trước dựa vào nàng, như vậy cũng không cần phải tự mình cực khổ tìm lối ra, còn có thể tiết kiệm không ít thời gian đi loanh quanh khắp nơi kiếm tiền, à không, là tận dụng thời gian trưởng thành, ổn định không sợ hãi.
Còn nữa, nàng tin tưởng trực giác của ngũ sư tỉ không chỉ dựa vào cảm giác, vẫn là có một chút căn cứ nữa.
Trong nguyên tác tuy không có nói Hạ Tại Đình có thích Lục Bạch Vi hay không, nhưng có nhắc tới tám đại thế gia của tu tiên giới, Lục gia bị diệt cả nhà.
Lục gia bị diệt môn là bởi vì nhà bọn họ xuất hiện một người bị đọa ma, ma đầu kia tàn sát toàn bộ Lục gia, đốt cháy Lục gia thành tro tàn, sau đó trộm bảo vật mà trốn mất.
Cuối cùng ma đầu c.h.ế.t dưới kiếm của Diệp Dung Nguyệt, Diệp Dung Nguyệt từ trên người hắn lấy được chí bảo mà Lục gia đã giấu giếm nhiều năm chưa từng hiện thế, Nguyệt Thực Bảo Trục.
Cách dùng Nguyệt Thực Bảo Trục Diệp Dung Nguyệt còn không biết, nhưng sau khi lấy được nó, Diệp Dung Nguyệt còn bị đuổi g.i.ế.c vài lần. Tuy là những người đuổi g.i.ế.c nàng không ngoài ý muốn mà c.h.ế.t dưới tay nàng, nhưng như thế cũng có nghĩa là sớm có người theo dõi Nguyệt Thực Bảo Trục.
Trong lúc này, bảy đại thế gia khác cũng không có ai giúp đỡ, không có ai vì Lục gia báo thù, càng không có ai vì Lục gia bị diệt môn mà đau lòng.
Mà thật ra khi đọa ma xuất hiện, bảy đại thế gia khác đều “không từ đạo nghĩa” mà tới thảo phạt đọa ma.
Chỉ tiếc bọn họ trăm cay ngàn đắng, cuối cùng lại bị Diệp Dung Nguyệt, nhờ có hào quang nữ chính mạnh mẽ mà đạt được.
Bởi vậy có thể thấy, một người có yêu bản thân mình hay không, có lẽ có chút kẻ não yêu đương không nhận ra được, nhưng nếu một người không yêu mình, hầu hết là đều có thể phân biệt rõ ràng bằng nhân tâm.
Thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy, nếu ngũ sư tỉ không cảm thấy Hạ Tại Đình thật lòng yêu nàng, vậy có nghĩa là thật sự không yêu.
Đương nhiên không loại trừ khả năng là ngũ sư tỉ vô tâm không cảm thụ được tình yêu nóng bỏng của người khác.
Nhưng nếu thế thì đã sao?
Không thích là không thích, vì sao chỉ vì hắn ưu tú, bởi vì hắn vì mình làm chút chuyện mà phải gả cho hắn?
Đã là thời đại nào rồi, còn ủng hộ việc cha mẹ ép duyên, thật sự quá đáng.
Cần phải loại bỏ quan niệm cũ kỹ cổ hủ, bắt đầu đổi mới, làm thanh niên ưu tú của thời đại mới, vì xây dựng tông môn vĩ đại mà phấn đấu!
Diệp Linh Lang xé xuống một bùa spa, thay đổi một tấm khác.
Càng hiểu biết đồng môn Thanh Huyền Tông, nàng lại càng phát hiện ra thật sự không có ai có thể c.h.ế.t già, vì sao chứ?
Nguyên tác khi đề cập tới Lục Bạch Vi là với thân phận đại tiểu thư Lục gia chứ không nói nàng cũng là đệ tử Thanh Huyền Tông, khi tới Lục An Thành nàng mới xác nhận Lục gia bị diệt môn chính là nhà của Ngũ sư tỉ.
Nếu biết sớm là sẽ xuyên sách, lúc ấy nên kiên nhẫn hơn một chút, đọc kỹ xem Diệp Dung Nguyệt giả vờ như thế nào, bay lên như thế nào, lúc này trong đầu cũng không có quá nhiều điều nghi hoặc như vậy.
Thôi chuyện sau này để sau này nói, ngủ trước đã.
Khi Diệp Linh Lang trở mình chuẩn bị tiến vào mộng đẹp, bỗng nhiên vèo một cái, một đồ vật lành lạnh chui vào chăn nàng.
Nàng duỗi tay kéo Béo Đầu ra, Béo Đầu ôm chặt lấy tay nàng không cho nàng buông ra.
“Diệp Linh Lang, ngươi nói ta tự mình cắn mình một miếng thì có tác dụng hay không?”
?
“Trường Nhĩ thăng cấp rồi, ta đánh không lại nó, hiện tại mỗi ngày nó đều đuổi theo ta để gặm, ta không thể nào sống nổi thêm một ngày nào trên cuộc đời này nữa!”
“Hay là ngươi thử xem?”
Béo Đầu sửng sốt một chút, nó nâng tay mình lên lên định gặm mà không nỡ gặm, nghĩ một hồi lại nâng chân mình lên, nhìn chằm chằm nửa ngày vẫn là không thể xuống răng.
“Ngươi không thể trả lại nó hay sao? Ngươi đã có ta rồi vì sao còn muốn nuôi thêm con thỏ nữa?”
“Cho nên ta phải vì một trái cây chỉ có thể nhìn không thể ăn, từ bỏ tất cả các linh sủng trên thế giới này? Ngươi có đề cao bản thân quá không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-93-co-nang-chong-do-phia-truoc-cam-bay-deu-dam-vao-mot-lan.html.]
Béo Đầu mở to hai mắt, đầy mặt đều là tổn thương.
“Lão Tất ơi!”
“Câm miệng!”
“Vậy ngươi hãy để ta ngủ bên cạnh ngươi đi!”
Béo Đầu nói xong cũng không chờ Diệp Linh Lang đồng ý, trực tiếp chui vào chăn nàng, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ.
“Dịch ra bên kia, đừng chiếm hết giường của ta!”
Béo Đầu thấy nàng không đuổi mình đi, vì thế nghe lời dịch sang bên ngoài một chút.
Diệp linh Lang liếc nó một cái rồi nhắm hai mắt lại.
Người còn chưa ngủ cảm xúc lạnh băng từ quả truyền đến cánh tay.
Sau hai giây, nó lại dịch từ cánh tay vào lòng ngực, sau đó còn điều chỉnh rất nhiều lần để tìm ra tư thế thoải mái, cuối cùng dán vào thân thể nàng, lúc này mới không động đậy nữa.
Chỉ số thông minh của Béo Đầu được một tấc lại muốn tiến thêm một thước này thật sự thiếu thốn, từ lúc nhắm mắt đến bây giờ mới có một phút, làm sao nàng có thể ngủ được? Muốn vụng trộm chui vào cũng không biết đường chờ lâu một chút.
Thật không biết Béo Đầu này rốt cuộc là dựa vào cái gì có thể sống được đến bây giờ.
Diệp Linh Lang kéo chăn đắp lên bụng Béo Đầu, nhắm mắt ngủ.
Sáng sớm hôm sau, ba sư huynh muội ngồi lên Trường Vũ Linh Tước rời Lục An Thành.
“Ngày hôm qua ta nghiêm túc suy nghĩ, Già Vân Thành quá nguy hiểm, vẫn là không thể đi, chúng ta đi qua Đại Xuyên Sâm Lâm đi, ở bên đó có rất nhiều linh thú cấp hai, hai sư muội đều là Trúc Cơ, qua đó rèn luyện là thích hợp nhất!”
Mục Tiêu Nhiên vẫn không ngừng khuyên các nàng thay đổi ý định.
“Ngũ sư huynh, huynh có biết vì sao chúng ta đến Già Vân Thành lại có nguy hiểm không?” Diệp Linh Lang hỏi.
“Bởi vì thực lực của chúng ta không đủ.”
“Đúng rồi! Ngũ sư huynh thật là quá tỉnh táo!”
Diệp Linh Lang từ nhẫn lấy ra hết quyển pháp quyết này đến quyến pháp quyết khác.
Lần đó ở Tàng Thư Lâu nàng đã nghĩ tới việc về sau có thể sẽ ngoài ý muốn mà gặp được những đồng môn khác nhau, vì tránh mất công suy nghĩ phải tìm quà gì tặng, lúc ấy nàng đã chuẩn bị tất cả pháp quyết phù hợp cho tất cả các đồng môn.
Rốt cuộc đưa những quà tặng khác đều chẳng có tác dụng gì, làm cho bọn họ đề cao thực lực mới là lợi ích cả đời.
Nàng lấy một chồng giao cho Mục Tiêu Nhiên, lại lấy một chồng khác giao cho Lục Bạch Vi.
“Muội không có quà tặng quý giá nào để tặng cho sư huynh sư tỉ, những pháp quyết này là muội tỉ mỉ lựa chọn, không thiếu của ai hết, không đủ thì đừng khách sáo, trực tiếp hỏi muội là được. Các sư huynh sư tỉ tu luyện thật tốt, nỗ lực tăng tu vi, như vậy sẽ không sợ Già Vân Thành nguy hiểm.”
Mục Tiêu Nhiên và Lục Bạch Vi trong tay bỗng nhiên có rất nhiều pháp quyết, tức khắc ngơ ngẩn cả người.
Pháp quyết là đồ tốt, chỉ là có quá nhiều!
“Tiểu sư muội, bây giờ mới bắt đầu thì không kịp rồi!”
“Ngũ sư huynh, chỉ cần có nghị lực bền vững để tu luyện, dù là lúc nào cũng không muộn! Muội đã tính rồi, từ Lục An Thành đến Già Vân Thành tổng cộng hai ngày thời gian, hai ngày này huynh không ngủ không nghỉ chỉ tu luyện, pháp quyết tầng nhập môn khẳng định không có vấn đề gì.
“Không ngủ không nghỉ?”
“Không thì sao? Huynh cũng chẳng cần tự phi hành, nhàn rỗi làm gì?”
…
Nói rất có lý.
“Nhưng mà…”
Ngũ sư huynh, trước khi huynh ra cửa đã đồng ý với đại sư huynh, lục sư huynh và thất sư huynh là sẽ bảo vệ bọn muội, nhưng hiện tại tu luyện cũng không muốn, nếu gặp nguy hiểm, bọn muội đây…” Diệp Linh Lang vừa nói vừa mếu máo chực khóc.
Mục Tiêu Nhiên sợ tới mức nhanh chóng giải thích.
“Không phải, ta không phải không muốn tu luyện, nhưng ở đây giữa không trung không đủ linh khí, chỉ sợ hiện tại không tốt.”
Diệp Linh Lang lập tức tươi cười với hắn, lật mặt nhanh đến nỗi không chỉ có Mục Tiêu Nhiên, ngay cả Lục Bạch Vi cũng chưa phản ứng nổi.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
“Không lo, cái này muội sẽ giải quyết được!”