Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 96: Học được rồi, hóa ra còn có thể chơi như vậy!
Cập nhật lúc: 2025-02-18 16:08:03
Lượt xem: 20
Mắt thấy Mục Tiêu Nhiên bị một đoàn yêu sài đuổi từ trong thành ra ngoài thành, ánh mắt Diệp Linh Lang sáng lên, hướng về phía hắn vẫy tay.
“Ngũ sư huynh, chạy về bên này!”
Về mặt tình cảm hắn vô cùng không muốn nghe lời của tiểu sư muội, nhưng lý trí nói cho hắn vẫn là nên nghe lời tiểu sư muội.
Vì thế, Mục Tiêu Nhiên mang theo một đoàn yêu sài chạy về phía mà Diệp Linh Lang chỉ.
Giây tiếp theo, ánh sáng vàng lóe lên, tất cả yêu sài đều bị vây ở bên trong trận pháp phía sau Mục Tiêu Nhiên.
Hắn quả nhiên đã được cứu rồi.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, dựa vào bên cạnh tảng đá ngồi xuống.
Trong tầm mắt có thể nhìn thấy, đám yêu sài đang liều mạng va chạm trận pháp nhỏ hẹp muốn ra bên ngoài trốn, khi va chạm thì dẫm đạp ngộ thương lẫn nhau, giận đến đỏ mắt, chúng nó bắt đầu quay lại công kích đối phương.
Một đám yêu sài chúng nó vừa va chạm trận pháp vừa kéo bè kéo lũ đánh nhau, xé miệng gặm chân cái gì cũng làm.
Vẻ hung tàn cực điểm, m.á.u thịt bay tứ tung, khiến cho trái tim Mục Tiêu Nhiên đau đớn co rút, thiếu chút nữa thì kết cục của hắn chính là như vậy.
“Ngũ sư huynh, huynh không sao chứ?”
Không bị thương, nhưng nghiêm khắc mà nói thì không thế coi như không có việc gì.
“Tiểu sư muội, về sau đừng làm những việc nguy hiểm như vậy được không?”
“Được, về sau không làm nữa!”
Phản ứng đầu tiên của Mục Tiêu Nhiên là nghi ngờ, từ lúc đi cùng với tiểu sư muội đến đây, nàng chưa từng nghe một câu khuyên bảo nào của hắn, vì sao nàng lại dễ dàng đáp ứng như vậy?
Quả nhiên, câu tiếp theo lập tức tới.
“Bây giờ làm luôn!”
……
“Ngũ sư huynh, huynh nhìn phía bên kia.”
Mục Tiêu Nhiên quay đầu nhìn, ánh mắt xuyên qua cửa thành, quả nhiên nhìn thấy có mấy con yêu sài vừa mới đến cửa thành.
Nhớ tới cảnh tượng vừa rồi, cả người hắn chấn động.
“Tiểu sư muội, muội đã bắt nhiều như vậy, hay là…”
“Hay là để muội đi thôi, ngũ sư huynh chạy một trận mệt muốn c.h.ế.t rồi, lần này đến lượt muội đi. Tuy muội chỉ là một Trúc Cơ nho nhỏ có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, có thể bị chúng ăn luôn, nhưng không sao hết, tu tiên làm sao có thể không c.h.ế.t người! Nếu là muội chết, huynh nhớ đem t.h.i t.h.ể của muội mang về Thanh Huyền Tông cho các sư huynh sư tỉ xem.”
Diệp Linh Lang vừa dứt lời, Mục Tiêu Nhiên đã vèo một cái đứng lên, vươn tay về phía nàng.
“Đưa tạc bạo phù cho ta!”
Diệp Linh Lang nhanh chóng móc ra một chồng đặt vào lòng bàn tay hắn.
“Sư huynh, đi vui vẻ!”
……
Mục Tiêu Nhiên hít sâu một hơi, bay vọt vào thành.
Tuy yêu sài hung tàn một chút, khủng bố một chút, sức chiến đấu cũng mạnh một chút, nhưng đối với một Kim Đan như hắn, đánh hội đồng không lại thì chạy trốn cũng không khó.
Khắc phục được sự kháng cự từ trong nội tâm, Mục Tiêu Nhiên thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, lại còn không chỉ có một lần, hết lần này tới lần khác đều nhanh chóng, lần sau quen thuộc hơn so với lần trước.
Cho đến khi tất cả yêu sài đều bị tiểu sư muội diệt sạch không còn con nào, nhiệm vụ này mới kết thúc.
Lục Bạch Vi bắt con yêu sài ở trên tường thành kia xuống, thuận tay ném vào trận pháp.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Lúc nó bị ném vào trận pháp, Diệp Linh Lang nói với đám yêu sài trong trận pháp: “Kẻ kêu gọi các ngươi đã đến, cảm tạ sự chỉ dẫn của nó đi!”
Lời này vừa nói xong, tất cả mọi yêu sài bên trong không đ.â.m về phía trận pháp nữa, cũng không kéo bè kéo lũ đánh nhau, mà đều quay đầu nhìn về phía con yêu sài ỉu xìu kia!
“Ngoao Ngoao…”
Con yêu sài kia bị tấn công tập thể.
Mục Tiêu Nhiên vẻ mặt hoảng sợ: Tiểu sư muội thật quá mức hung tàn.
Lục Bạch Vi đầy mặt hưng phấn: Học được rồi! Hóa ra còn có thể chơi như vậy!
Chỉ thấy bọn chúng đánh nhau thành một đám, lại nhìn thấy sau khi chúng nó bị hao tổn dần dần thì mệt quá thì ngừng chiến, Diệp Linh Lang bắt đầu ném tạc bạo phù vào trong, vừa ném vào lại là một trận tinh phong huyết vũ (1)
Cuối cùng khi chúng nó đều bị thương đều là trọng thương, tất cả đều không động đậy nổi nữa, Diệp Linh Lang mới mở ra một cái lỗ nhỏ trên trận pháp.
Lục Bạch Vi cùng với Mục Tiêu Nhiên lập tức cầm kiếm trong tay sẵn sàng đón quân địch, con nào ra thì g.i.ế.c con đó, mãi cho đến khi con cuối cùng bị g.i.ế.c chết, Diệp Linh Lang bắt đầu cầm bao tải nhặt thi thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-96-hoc-duoc-roi-hoa-ra-con-co-the-choi-nhu-vay.html.]
Vừa nhặt, nàng còn vừa vui vẻ hát lên.
“Một con hai con ba bốn con, năm con sáu con bảy tám con, thu vào trong túi thật là vui!”
……
Nhìn nàng, nhặt t.h.i t.h.ể giống như một việc vô cùng tuyệt diệu.
Vì thế, đại tiểu thư Lục gia bình thường được nuông chiều không dính nước dương xuân (2) Lục Bạch Vi cũng vui vẻ vô cùng mà gia nhập.
“Tiểu sư muội, ta giúp muội nhặt!”
“Vui không?”
“Rất vui! Không nhặt không biết, vừa nhặt là đã giật mình, chúng ta thế mà g.i.ế.c được nhiều như vậy! Chúng ta thật lợi hại!”
“Chỉ là vài giọt nước thôi, ánh mắt phải nhìn xa một chút, chúng ta là những người làm đại sự, mấy con này tính là cái gì!”
……
Nhìn hai sư muội vừa nhặt t.h.i t.h.ể vừa nói chuyện vui vẻ, Mục Tiêu Nhiên với tâm tình phức tạp cũng tham gia.
Cũng không thể mặc kệ hai sư muội nhặt thi thể, một đại nam nhân như hắn lại đứng cạnh xem.
Nhặt nhặt, hắn bỗng nhiên phát hiện, ồ, dường như thật sự có thể bán được rất nhiều tiền
Sau khi nhặt xong, hắn quyết định phải nghiêm túc nói chuyện với tiểu sư muội.
Bọn họ cần phải rời khỏi Già Vân Thành, những việc nguy hiểm thế này không thể làm nữa.
Lúc nãy, thiếu chút nữa hắn đã bị dọa cho phát điên, chính hắn tự mình đi rèn luyện cũng chưa từng cảm thấy khủng bố như vậy bao giờ.
Hắn vừa chuẩn bị mở miệng, quay đầu lại đã phát hiện thấy tiểu sư muội và ngũ sư muội đang dán lá bùa lên người mình, thoạt nhìn giống như là tử bái phù. (3)
Trong lòng Mục Tiêu Nhiên mềm nhũn, dù sao cũng là hai cô nương Trúc Cơ kỳ, nhìn dáng vẻ trận đại chiến này các nàng đã mệt quá sức.
Thôi, để các nàng nghỉ một lát đã, có chuyện gì chờ các nàng nghỉ ngơi xong xuôi rồi hãy nói.
Hắn vừa mới ngồi xuống, nhìn thấy hai người bỗng nhiên vèo một cái vọt vào trong thành, hắn sợ tới mức lại vội vàng đứng lên.
Ở cửa Già Vân Thành đã gặp được yêu sài cấp ba, bên trong lại càng nguy hiểm. Các nàng hai Trúc Cơ mà dám chạy vào? Đây không phải là chạy vào đó nộp mạng hay sao?
Mục Tiêu Nhiên lại bắt đầu lòng như lửa đốt, bước chân không ngừng đuổi theo các nàng.
Vừa mới chạy ra, lại nhìn thấy các nàng “vèo” một cái, quay trở lại nơi vừa mới nghỉ ngơi.
Mục Tiêu Nhiên mới đuổi được một nửa: ???
“Hóa ra gia tốc phù này vẽ như vậy có thể so với trước kia còn nhanh hơn, đã hiểu rồi, cải tiến một chút.”
“Tiểu sư muội, cái phù này chơi cũng quá vui đi! Ta có thể dán hai tấm hay không?”
Sau khi nói xong, Lục Bạch Vi lại dán lên hai tấm, vèo một cái, không thấy người đâu.
Diệp Linh Lang đột nhiên ngẩng đầu lên, xong rồi, nàng quên nói cho ngũ sư tỉ là dán hai tấm sẽ nhanh gấp đôi.
“Hai muội chơi đủ chưa? Chơi đủ rồi thì lại đây nghe ta nói một chút, việc này rất nghiêm túc!”
Mục Tiêu Nhiên quyết định bày ra dáng vẻ của sư huynh, không hung dữ một chút, thật sự không thể xen vào hai người được!
“Ngũ sư huynh, ngũ sư tỉ chạy mất rồi!”
“Ta biết, chờ muội ấy trở lại thì cùng nói chuyện!”
“Không phải, tỉ ấy có thể không về được!”
Mục Tiêu Nhiên từ trước tới giờ đều không theo kịp suy nghĩ của các nàng: ???
“Tỉ ấy dán hai tấm, biến thành siêu tốc phù, hiện tại tỉ ấy chắc là vọt vào trong thành một đoạn, không biết sẽ gặp được thứ gì nữa!”
Trái tim của Mục Tiêu Nhiên vừa mới hòa hoãn không được bao lâu: !!!
"Ngũ sư huynh! Dán hai tấm gia tốc phù, chúng ta đuổi theo nhanh lên!”
……
Trái tim Mục Tiêu Nhiên đột nhiên hóa đá rồi!
_______________
(1) Tinh phong huyết vũ: Gió tanh mưa máu
(2) Không dính nước dương xuân: Ý là được chiều không phải làm gì
(3) Tử bái phù, spa phù: Mình dịch theo tác giả, thật ra chỉ có Diệp Linh Lang và “lời dẫn chuyện” mới thực sự biết cái này là spa phù (hay bùa spa) chỉ vì đây là ngôn ngữ hiện đại mà Diệp Linh Lang dùng, còn khi nói dưới suy nghĩ của những người khác, bất cứ là ai, khi biết đến tấm bùa này mọi người chỉ nghe Diệp Linh Lang nói spa phù, đồng âm với “tử bái”. Mặc dù chả ai hiểu “tử bái” này thực sự có nghĩa là gì, nhưng Diệp Linh Lang sáng tạo ra, Diệp Linh Lang gọi tên nó, thì cứ thế mà bắt chước thôi.