Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 118
Cập nhật lúc: 2024-11-07 21:04:03
Lượt xem: 23
Nước nấu cháo sôi ùng ục, một lát sau, mùi thơm đặc trưng của gạo bay ra từ trong bình.
Mùi vị này không giống với mùi vị của mì ăn liền.
Đó là mùi gạo thuần khiết nhất, còn mang theo mùi thịt thoang thoảng như ẩn như hiện.
Chỉ cần ngửi thôi cũng đã có cảm giác hạnh phúc vô cùng.
Đại Ngưu cầm thìa gỗ cán dài quấy đều rồi giật mình nói: “Lúc cô đặc lại thành khối cháo thì nhìn không rõ, nhưng sau khi nấu xong thì thật sự đã nhìn rõ hạt gạo trong cháo rồi.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cháo nấu chín có màu nâu nhạt.
Bởi vì bọn họ cho nước nhiều nên cháo có vẻ hơi loãng.
Nhưng đối với mấy người Tảo Nhi mà nói, độ đậm đặc như vậy là đã tốt hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng rồi.
Mà không giống với mì thịt bò kho tàu không có thịt, khi khuấy cháo này lên có thể thấy được rất nhiều thịt nạc băm nhuyễn cũng như những hạt nhỏ màu đen.
Chắc hẳn là loại trứng muối gì đó đúng không?
Có điều thứ mà gọi là yến mạch kia thì sau khi nấu xong lại không thấy rõ nữa.
Cháo nấu đến mức này là có thể ăn được rồi.
Mấy tiểu hài tử nhanh chóng bưng bát gỗ tới, xếp hàng chờ múc cháo. Mỗi người được múc cho một bát cháo cùng với một miếng lương khô.
Sau khi múc cho mấy hài tử xong, mấy người lớn mới tới múc một bát.
Đối với thứ gọi là gạo này, phần lớn mọi người chỉ đều mới nghe qua, còn chưa có cơ hội nếm thử.
Nhìn cháo nấu bằng gạo ở trước mặt, ai nấy đều thấy lạ lẫm, cầm trong tay quan sát.
Cháo nấu ra từ cháo cô đặc kia không có lớp dầu gạo nổi trên bề mặt như cháo thông thường.
Đưa miệng kề vào mép bát nhấp một ngụm nhỏ, nước cháo trôi vào cổ họng có cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái nhưng hương vị vẫn rất đậm đà.
Món cháo này hình như được nấu với nước thịt sánh đặc.
Vị thịt đã thấm đẫm trong từng hạt gạo, đậm đà đến mức sau khi nuốt vào trong bụng vẫn còn cảm nhận được vị thịt ở trên môi và đầu lưỡi.
“Thật là thơm, thì ra gạo lại ăn ngon như vậy.”
“Đây là cháo thịt à? Thật sự quá ngon.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-118.html.]
Tống Hàm Thanh cũng được chia một bát cháo ngồi ở một bên ăn, chỉ cảm thấy hương vị này quả thực quá tuyệt vời.
Thật không ngờ sau khi vào núi, khẩu vị của hắn lại được thỏa mãn ở mức độ không thể tưởng tượng nổi.
Tảo Nhi cũng bưng bát, gắp một miếng trứng muối vụn cho vào miệng nhai kỹ, mịn màng trơn trượt, cùng loại với trứng gà nhưng lại có vị mặn, ngoài ra còn có cảm giác đậm đà không thể diễn tả.
Mọi người nhanh chóng ăn xong bát cháo, lại bưng bát hồi tưởng lại dư vị vừa ăn.
Cả một lúc lâu vẫn còn nói món cháo kia ăn ngon thế nào, mùi vị nước dùng tươi ngon đến ra sao.
Tiếp theo, đã đến lúc mở hộp đào vàng kia.
Đầu tiên là gỡ bỏ lớp đất sét bịt kín ở bên trên miệng bình.
Đưa bình lên ngửi thử, đó là một mùi thơm vô cùng ngọt ngào của trái cây.
Nhìn kỹ, mỗi miếng thịt quả màu vàng cam có kích thước lớn chừng nửa nắm tay được ngâm trong nước trong suốt.
Mọi người múc nước nóng, tráng sạch cháo ở bên trong rồi uống cạn, không để lãng phí.
Đại Ngưu lại cầm tới một cái thìa gỗ khác, trước tiên xẻ miếng đào lớn màu vàng thành hai nửa, sau đó múc vào trong bát cho mọi người, lại thêm hai thìa nước ngâm trái cây vào mỗi bát.
Bằng cách này, một nhóm người như vậy có thể chia nhau một bình, mỗi người đều có thể được ăn phần thịt quả, chỉ để lại một nửa bình nước ngâm trái cây.
Lúc ăn cũng không cần tìm thìa hay đũa, chỉ cần kề miệng vào mép bát rồi ăn, như vậy cũng có thể giảm đi số đồ dùng cần rửa…
Mấy hài tử đã nóng lòng không kịp chờ đợi, lập tức nghiêng bát đổ vào miệng.
Thứ nước quả vào miệng trước tiên kia hóa ra là nước đường ngọt ngào!
Không giống với vị ngọt thanh đạm của nước điện giải, độ ngọt của nước đường quả này quả thực giống như là dùng mấy chục viên kẹo mà ngâm ra.
Nó lấp đầy trái tim khát khao vị ngọt của mọi người ngay lập tức!
Bởi vì thời tiết không nóng lắm nên nước đường vào miệng cũng mang theo vài phần mát mẻ.
Nhưng bọn họ vừa mới ăn cháo nóng hổi, lúc này cũng không cảm thấy lạnh, ngược lại cảm giác khô nóng vừa nãy đã được làm dịu đi rất nhiều.
Cổ họng cũng giống như được gột rửa, trở nên thông thoáng hơn hẳn.
Tảo Nhi mím môi nói với Hạnh Nhi: “Còn thừa lại hơn nửa bình nước đào, nếu các ngươi muốn uống thì pha thêm với nước.”
Nước đào ngọt như vậy, cho dù là pha thêm với nước thì hương vị cũng sẽ không quá nhạt.
Uống một ngụm quả thực giống như đang nằm mơ, thật đúng là ngọt đến mức khiến lòng người run rẩy, sợ lãng phí!