Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 221
Cập nhật lúc: 2024-11-08 18:10:39
Lượt xem: 7
Vi Thập Bát sửng sốt, hơi hiểu ra.
Một lúc sau, ông ấy cũng cười nói: "Ta chỉ là người ngốc có phúc của người ngốc thôi. Nếu nói phúc từ đâu đến, chắc vẫn là nhờ Phương Tiên Nhi ban cho đó!"
Trước đây vận may của ông ấy không tốt lắm. Lần này ông ấy thật sự cảm thấy Phương Tiên Nhi đã phù hộ cho mình.
Tảo Nhi và mọi người nghe vậy thậm chí còn cảm thấy vui hơn cả khi nghe người khác khen ngợi mình. Ai nấy không nhịn được cười lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi cười đùa xong, Vi Thập Bát liền nghiêm túc trở lại.
Ông ấy vào nhà, cùng Vi Lão Căn đem vài thứ ra rồi đẩy đến trước mặt Tảo Nhi và mọi người. Ông ấy chỉ vào từng cái và giải thích.
"Hai bao này là giống lúa mà mọi người đã nhắc đến trước đó. Đây đều là những hạt giống tốt mà ta đã nhờ người chọn lựa kỹ càng."
"Những thứ này là cát bối còn dư lại mà chúng ta mang về từ chuyến buôn, nghe Bình An nói mọi người cần, nên cũng đã mang hết đến cho mọi người."
"Còn có vài con gà, con vịt giống, đợi đến mùa xuân ta sẽ mang đến cho mọi người."
"Cuối cùng là..."
Vi Thập Bát lấy ra một thỏi bạc từ trong túi, đưa đến: "Thương đội cần phải để lại một số tiền cho việc mua bán. Ta không có nhiều tiền để dùng, chỉ có chút này. Mong mọi người đừng chê ít."
Tảo Nhi sửng sốt, vội vàng từ chối: "Vi thúc, thúc làm thế là sao?"
Vi Thập Bát nghiêm túc cúi người với họ: "Nếu không nhờ mọi người nhắc nhở, cũng như dầu quả mà mọi người mang đến thì lúc thương đội bị sư huynh gây náo loạn, lại còn mang đi một nửa số người, chắc chắn sẽ bị tổn thất nghiêm trọng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-221.html.]
"Lúc đó, cho dù sư phụ giao trọng trách dẫn đoàn cho ta, tình hình cũng không khả quan. Về sau, chắc chắn sư huynh còn sẽ gây rắc rối về mặt nhân lực, nếu không có sản phẩm đủ mạnh trong tay thì con đường buôn bán sau này chắc chắn cũng sẽ rất khó khăn."
"Vì vậy, những thứ ta đưa cho mọi người đều là tấm lòng của ta. Thật lòng cảm ơn mọi người đã làm những điều này. Có lẽ mọi người nghĩ rằng việc đó không tốn bao nhiêu công sức nhưng đối với ta và những người khác, mỗi việc mọi người làm đều liên quan đến việc kiếm sống của chúng ta!"
"Tất nhiên, thỏi bạc này không chỉ là tấm lòng cá nhân của ta. Nó cũng coi như là tiền đặt cọc cho việc kinh doanh dầu quả của chúng ta. Từ khi mọi người truyền thụ cho chúng ta kỹ thuật ép dầu đến nay thì mọi người đã luôn là người bỏ ra. Mặc dù chúng ta đang hợp tác kinh doanh nhưng cũng nên chia một ít tiền bạc cho mọi người. Có như vậy ta mới thấy yên tâm hơn."
Lời của Vi Thập Bát rất chân thành, Tảo Nhi và mọi người nghe xong đều rất cảm động.
Tảo Nhi mở lời: "Vi thúc, hiện tại mọi thứ đều thay đổi theo chiều hướng tốt. Vấn đề rắc rối của thương đội cũng đã giải quyết gần xong. Sau này chúng ta hãy tập trung làm tốt việc kinh doanh dầu quả, đối với chúng ta đôi bên cùng có lợi!"
Vi Thập Bát cười nói: "Yên tâm đi, việc kinh doanh dầu quả cứ để cho Vi thúc lo liệu. Không có lý nào lại để cơm đến tận miệng mà không ăn. Mọi người cứ chờ tin vui của ta! Đúng rồi, sắp đến Tết rồi, có cần ta mua giúp thứ gì không? Đồ ăn, quần áo, hay vật dụng gì?"
Tảo Nhi và mọi người nhìn nhau, rồi đồng loạt lắc đầu: "Không cần phiền Vi thúc đâu!"
Về thức ăn, họ đã không còn thiếu thốn từ lâu, thậm chí mỗi bữa đều là sơn hào hải vị.
Còn về quần áo, họ vẫn có thể mặc tạm được.
Dù sao thì mùa đông này họ đã có lò sưởi ấm, có than củi, lại có chăn bông.
Giờ lại nhận được một lô sợi bông mới từ Vi Thập Bát. Họ có thể về nhồi thêm vào quần áo cũ, tạm thời chưa cần phải xa xỉ mà mua vải may quần áo mới.
Còn về những vật dụng khác, hiện tại cũng không thiếu gì.
Cùng lắm là đến mùa xuân phải mua thêm một số công cụ nông nghiệp, nhưng chuyện đó không cần phải gấp.
Họ không có ý định tiêu số tiền họ nhận được lần này mà định giữ lại toàn bộ để giúp Phương Tiên Nhi khôi phục pháp lực.
Thấy biểu hiện của Tảo Nhi và mọi người không có vẻ gì là miễn cưỡng. Vi Thập Bát cũng yên tâm, không nói thêm nữa, chuyển chủ đề sang những chuyện khác.