Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 317
Cập nhật lúc: 2024-11-10 08:24:53
Lượt xem: 9
Trong bản vẽ Phương Tiên Nhi đưa còn có một loại nỏ tay nhỏ gọn, nhưng kỹ thuật chế tạo quá phức tạp, khó mà nói trước được cần bao lâu mới làm xong, hơn nữa còn phải luyện tập để ngắm cho chuẩn.
Vẫn nên ưu tiên chọn đao và giáo, loại có cấu tạo tương đối đơn giản để làm trước.
Sau khi xác định kế hoạch, cả nhóm bắt đầu hành động.
Bận rộn vài ngày, mọi người mới nhận ra rằng họ đã đánh giá thấp sự phức tạp và khó khăn của việc này.
Muốn luyện chế vũ khí và mũ sắt, trước tiên phải làm ra một số khuôn mẫu, sau đó mới có thể bắt tay vào làm.
Vò đầu bứt tai một hồi, sau khi trải qua quá trình rèn luyện rèn giũa vô cùng gian nan, cuối cùng thôn dân cũng làm ra vài món đồ dùng được.
Đại Ngưu giơ cao một thanh đao đã rèn xong.
Lưỡi đao làm bằng inox phản chiếu ánh sáng mặt trời, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, nhìn qua là biết ngay đây là một thanh bảo đao sắc bén.
Nhìn thấy thanh đao tốt như vậy, cuối cùng mọi người cũng nở nụ cười, cảm thấy những khổ cực mệt nhọc trước đó đều đáng giá.
Làm đao xong, giáo dài đầu tiên cũng nhanh chóng được rèn xong, được Tảo Nhi lắp vào cán gỗ, trở thành một cây giáo dài vừa tay. Vung vẩy lung tung cũng rất oai phong, mạnh mẽ như hổ.
Bận rộn thêm một hồi, vũ khí đã được làm gần xong, có thể bắt đầu chế tạo dụng cụ phòng ngự.
Mũ sắt có khuôn mẫu sẵn nên không quá khó, cùng lắm chỉ tốn thêm chút thời gian và công sức.
Phiền phức nhất vẫn là làm áo giáp xích.
Phải làm trước một số dụng cụ, như kìm kim loại đặc chế,...
Sau đó đúc ra khuôn hình tròn, nấu chảy inox đúc thành nhiều vòng tròn nhỏ, rồi mới bắt tay vào việc xâu chuỗi từng cái từng cái lại với nhau.
Làm một bộ áo giáp xích xong, cảm giác phải tốn đến hàng ngàn hàng vạn vòng tròn nhỏ.
Quá trình xâu chuỗi này cũng không thể làm qua loa, làm xong hai bộ, tay của mọi người đều mỏi nhừ, mắt cũng hoa lên.
Nhìn thấy họ như vậy, Thịnh Quân cảm nhận sâu sắc được lao động thủ công thuần túy vất vả đến nhường nào.
Làm áo giáp xích rất tốn thời gian, chưa làm xong được một nửa thì củ mài và cây đậu đã chín.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-317.html.]
Mọi người bèn tạm dừng tiến độ luyện chế trang bị, tranh nhau ra đồng làm việc.
Có lẽ là do làm thợ rèn quá nhiều việc và quá dồn dập nên ai nấy đều cảm thấy việc xuống đồng làm ruộng trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn.
Thu hoạch củ mài không có gì khó khăn, thu hoạch cây đậu thì hơi phiền phức một chút.
Tuy nhiên, giống đậu tương lai tạo lần này có phẩm chất cực tốt, có thể nhìn thấy sức sống mãnh liệt cứng cỏi của nó bằng mắt thường, khiến người ta cầm trên tay mà yêu thích không muốn buông.
Đồng thời, quả nhiên sản lượng của giống đậu lai này tăng lên rõ rệt.
Khi thu hoạch đậu, Lý bà tử không khỏi cảm thán: “Giống đậu tốt như vậy, tiếc là chỉ có thể trồng thêm một vụ nữa.”
Triệu bà tử cười nói: “Không sao, cứ tiếp tục dùng phương pháp lai giống mà trồng là được, tuy rằng thêm một bước nhưng mọi thứ đều xứng đáng.”
“Cũng đúng, đúng là ta đã quá tham lam rồi!”
Vì đậu lai cho năng suất cao nên vụ đậu này phần lớn được giữ lại làm giống, chỉ có một phần nhỏ được giữ lại để dự trữ lương thực.
Giống đậu tương lai tạo này chưa từng có trong lịch sử của triều đại này.
Sau khi dân làng thu hoạch đậu tương xong, cuối cùng Thịnh Quân cũng đã mở khóa được một thành tựu.
Lần này, hệ thống thành tích không dùng cách rút thăm trúng thưởng để khen thưởng, mà lại giúp nàng nâng cấp máy hút bụi tự động.
Khoảng cách bluetooth của hai robot đã được nâng cấp lên trong phạm vi 3km, pin cũng được tăng lên gấp mười lần.
Mặc dù đối với Thịnh Quân thì phạm vi ba nghìn mét cũng không phải là quá lớn, nhưng đã tốt hơn so với trước đây rất nhiều.
Thịnh Quân có chút ngạc nhiên, thậm chí có chút cảm động, không ngờ cuối cùng hệ thống cũng nhớ đến nàng.
Tính kỹ ra, đây là lần đầu tiên nàng được trao phần thưởng!
Tuy rằng không hoàn toàn là cho nàng, mà là cho nhân viên cửa tiệm của nàng nhưng nàng đã rất mãn nguyện rồi.
Trong lần nâng cấp trước, robot không có động tĩnh gì, cũng không thể thăng cấp cùng nàng.
Thịnh Quân còn tưởng rằng robot chỉ có thể quét dọn trong tiệm, không ngờ lúc này lại nhận được một tin mới từ hệ thống thành tích, khiến người ta lại thấy được hy vọng nâng cấp cho nó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy là do dạo trước hệ thống đã cung cấp cho người xưa kỹ thuật luyện thép và inox.