Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 354
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:42:35
Lượt xem: 6
Nghe từ lời của Tôn chủ sự, đó chính là một đội quân oai phong lẫm liệt...
Trong lòng có một cỗ nhiệt huyết sôi sục không ngừng.
Một ý nghĩ khủng khiếp, gần như là mạnh miệng đột nhiên lóe lên trong đầu nàng ấy.
Nữ quân mới vừa thành lập, chắc sẽ có rất nhiều cơ hội.
Vậy nếu nàng ấy cố gắng, một ngày nào đó sẽ có thể làm tướng quân hay không?
Hoặc không phải tướng quân, chức quan nhỏ hơn tướng quân cũng được. Người nhỏ hơn tướng quân gọi là gì? Hình như nàng ấy chưa bao giờ nghe nói đến...
Nhận ra những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, Liễu Chi hoảng hốt che n.g.ự.c lại.
Đột nhiên nàng ấy cảm thấy, dường như nàng ấy chưa bao giờ hiểu rõ bản thân.
Hóa ra nàng ấy cũng có tham vọng làm tướng quân sao!
Đột nhiên Liễu Chi bước nhanh hơn về nhà, không còn giống linh hồn u uất như lúc nãy nữa, bước chân trở nên vững chắc hơn.
Dù sao đi nữa, nàng ấy đã hoàn toàn nhìn rõ con tim mình. Nữ quân, nàng ấy nhất định phải tham gia.
Tiếp theo là phải thuyết phục người nhà...
Trong huyện thành, việc thành lập quân đội được đưa lên nhật trình.
Ở bên kia, dạo này Đại Ngưu cũng thuận lợi tìm thấy vị trí của mỏ than, hai ngày nay đang áp giải tội phạm về đó, chuẩn bị bắt đầu đào giếng, khai thác mỏ than.
Trước đó, bọn họ có được ghi chép phương pháp khai thác than từ trong tay Phương Tiên Nhi, là một loại phương pháp khai thác than khá phổ biến hiện nay.
Cụ thể là phải xác định đúng vị trí, đào giếng tròn sâu khoảng vài chục mét, rồi cho người xuống giếng, dùng phương pháp đào rãnh để khai thác than từng chút một.
Cách khai thác này khá chậm, nhưng chỉ cần chú ý kỹ thì vẫn khá an toàn.
Lúc đầu, nhóm Đại Ngưu định dùng phương pháp này.
Nhưng thấy thời tiết ngày càng lạnh, thời gian gấp rút, các nàng ấy rất muốn có thêm nhiều than nên lại đi cầu xin Phương Tiên Nhi và đã có được một phương pháp mới - phương pháp nổ mìn khai thác.
Phương pháp này cần chôn thuốc nổ xuống đáy giếng, sau đó kích nổ rồi cho người mang mạt than và than vụn ra ngoài.
Tương đương với việc tiết kiệm một quá trình đào thủ công bằng sức người, như vậy có thể tiết kiệm được khá nhiều thời gian.
Trước đó, bọn họ đã chế tạo được thuốc nổ.
Hơn nữa, mỏ than này nằm ở vị trí rất xa các huyện thành khác, cho dù có gây ra tiếng động lớn thì cũng không đáng chú ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-354.html.]
Điều kiện cần đã đủ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vấn đề duy nhất là Phương Tiên Nhi nói rằng có thể quá trình thực hiện sẽ rất nguy hiểm, cần phải cẩn thận chú ý mới được.
Tất nhiên, bọn họ cũng đã chứng kiến sức mạnh của thuốc nổ rồi, nên tìm một nơi để làm một số thực nghiệm nhỏ.
Lượng thuốc nổ tăng dần từ ít đến nhiều, trước tiên họ đào những hố nông để nổ một số tảng đá để tập luyện.
Sau khi thực nghiệm nhiều lần, nắm vững kỹ thuật liên quan thì chính thức khởi công.
Huyện thành ngày càng phát triển.
Mỏ than cũng được xây dựng đến khí thế ngất trời.
Cùng lúc đó, ở sâu trong núi.
Bởi vì nhiều người đã rời đi, lần đầu tiên Thịnh Quân cảm thấy yên tĩnh.
Mặc dù phần lớn trẻ em vẫn ở lại đây, bồ câu đưa tin cũng liên tục mang thư về, Lý bà tử cũng luôn đọc thư cho nàng nghe đúng giờ.
Nhưng Thịnh Quân cảm thấy, mình còn trẻ tuổi mà dường như đã tận hưởng đãi ngộ của một người già cô đơn.
Cũng may, trong bức thư mới nhất của Tảo Nhi, nàng ấy nói đường xi măng trong thành đã bắt đầu được lát.
Nàng sẽ sớm có thể cử Hai Con (*) vào thành, âm thầm tham gia vào cuộc sống của mọi người.
(*) Hai Con: Tên của máy hút bụi.
Vậy lại phải kiên nhẫn thêm một chút nữa!
“Gù gù gù!”
Lần này, sau khi Lý bà tử đọc thư xong, trên không đột nhiên vang lên tiếng kêu của chim bồ câu.
Bà ấy ngẩng đầu nheo mắt nói: “Là chim bồ câu của Vi gia.”
Thương đội của Vi gia đã trở về từ lâu, đến đầu xuân mới có thể đi tiếp.
Sau khi vào đông, nhóm Tảo Nhi đều bận rộn ở huyện thành, Vi gia bên kia cũng làm việc, thuận tiện chuẩn bị cho Tết.
Hai bên đều bận rộn, thỉnh thoảng mới hỏi thăm đối phương, trong khoảng thời gian này hầu như không gặp mặt.
Lý bà tử gọi chim bồ câu xuống, lấy một cuộn giấy nhỏ từ ống thư trên người nó rồi mở ra xem.
Thịnh Quân thấy thế, cũng lập tức dựng tai lên nghe.
Sau đó liền nghe Lý bà tử nói: “Ồ? Lần này không phải là thăm hỏi thông thường, mà nói bên kia có chuyện muốn nhờ chúng ta bày mưu tính kế.”