Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 355

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:42:37
Lượt xem: 7

Nói là kế sách thì cũng không chính xác, đây giống như sự hỗ trợ của đồng minh hơn.

Vi gia gửi thư đến nói bởi vì thương đội có thành tích tốt, tiếng tăm vang xa hơn, cũng lờ mờ tiếp cận được huyện lệnh.

Gần đây, Vi Thập Bát nhận được thiệp mời đến dự lễ mừng thọ của huyện lệnh, năm ngày sau liền đi dự tiệc.

Ông ấy có chút tò mò không biết huyện lệnh có ý gì, không biết đối phương nhìn thấy lợi ích của thương đội nên cũng muốn được chia một chén canh.

Hay là đơn thuần coi trọng bọn họ, muốn có cơ hội nói chuyện để xây dựng quan hệ.

Nếu là vế trước thì Vi Thập Bát không chắc chắn, muốn sớm cùng nhóm người Tảo Nhi bàn bạc đối sách cho việc này.

Nếu như muốn chia lợi ra ngoài thì cũng có những cách chia khác nhau, bọn họ không thể cho không như vậy, dù thế nào cũng phải lấy đủ chỗ tốt.

Nếu là vế sau, Vi Thập Bát dự định đưa nhóm người Tảo Nhi đi cùng để hai bên quen mặt nhau.

Mặc kệ như nào thì họ cũng phải có sự chuẩn bị, còn một vấn đề nữa chính là chọn quà mừng thọ.

Nói chung, đợt tham gia tiệc mừng thọ lần này có liên quan đến hai phía. Vi Thập Bát không thể tự ý quyết định, bèn gửi tin dò hỏi ý kiến các nàng ấy.

Đương nhiên nếu phía Tảo Nhi không muốn dính líu đến những việc này thì ông ấy sẽ tự quyết định.

Có điều kết quả cuối cùng là gì thì vẫn mong mọi người có sự chuẩn bị tâm lý.

Vi Thập Bát nói rất tỉ mỉ, tiếp theo chỉ chờ xem phía Tảo Nhi nghĩ như thế nào.

Thịnh Quân nghe xong, thầm nghĩ may mà họ đến huyện thành mở rộng địa bàn, không đặt trứng gà cùng một rổ, vì vậy cũng có nhiều lối thoát và nguồn kinh doanh hơn.

Chỉ có thể nói ở triều đại này, nếu không có quyền lực trong tay thì sẽ quá nhiều sự nguy hiểm to lớn đang rình rập trong đời sống thường ngày.

Nhìn tình hình trước mắt, Vi gia vừa phất lên, khả năng có người muốn được chia lợi lộc…

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu như vị huyện lệnh kia thật sự muốn chỗ tốt, Vi gia cũng không thể từ chối được, dù sao người cả thôn đều phải sinh hoạt trong huyện.

Nhóm Tảo Nhi cũng có thể khuyên bảo người trong thôn dời đến đây nhưng điều này cũng không phù hợp, mọi người đều đang sinh hoạt trong huyện, biết điều mới là đạo lý.

Ôi, chỉ mong vị huyện lệnh này là người tốt, ít gây phiền phức cho mọi người.

Bên này, Lý bà tử không biết suy nghĩ của Thịnh Quân, vẻ mặt nghiêm túc nâng bức thư.

Chắc chắn bà ấy không thể thay mặt cho toàn bộ người trong thôn.

Lúc này mấy người Lưu Nhị Sơn đã mang theo vật tư rời đi, hôm nay sẽ không đến nữa.

Lý bà tử giơ tay gọi chim đưa thư, buộc phong thư còn nguyên của Vi gia lên người nó, để nó truyền tin cho nhóm người Tảo Nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-355.html.]

Chạng vạng, thư hồi âm đến.

Trong thư nói bọn họ đã nhận được tin tức, đang thương lượng đối sách ở trong huyện.

Có điều Tảo Nhi và những người khác đều không đi được, không thể đến đúng hẹn.

Chỉ có Thiết Trụ vừa bàn bạc xong chuyện hợp tác với những phú hộ trong huyện, bây giờ chuyện làm ăn buôn bán đồ ăn vặt cũng đã đi vào quỹ đạo. Hai ngày gần đây hắn ta có hơi nhàn rỗi nên lần này liền để hắn ta làm đại diện đến Vi gia thảo luận.

Vừa hay Thiết Trụ cũng có quen biết với người Vi gia.

Mọi việc cứ như vậy mà quyết định xong.

Hừng đông hôm sau, Thiết Trụ vác bao hành lý đơn giản trở về cùng đội ngũ vận chuyển của Lý Nhị Sơn.

Vừa nghỉ chân một chút, hắn ta liền bị mấy người đưa đến cửa khác của thôn Nguyên Bảo, một mình vào thôn.

Lâu rồi không đi đến bên này, Thiết Trụ nhanh chóng phát hiện trong thôn đã thay đổi rất nhiều.

Đầu tiên là phòng ốc trong thôn được tu sửa tập thể, càng gọn gàng, đẹp và bền hơn.

Những người hắn ta chào hỏi lúc gặp phải trên đường, ai cũng đều mặc quần áo mới tinh.

Giọng nói của mỗi người đều mạnh mẽ tràn đầy sức sống.

Nhìn vào khuôn mặt từng người, mặt ai cũng căng hồng, vui mừng, khoé mắt còn đọng lại ý cười.

Nghĩ đến sau khi kiếm được tiền, cuộc sống của người dân thôn Nguyên Bảo cũng có sự cải thiện rõ rệt.

Thấy được cuộc sống của họ trôi qua tốt đẹp, trong lòng Thiết Trụ cũng rất vui vẻ.

Bước chân nhẹ nhàng, một đường đi thẳng đến cửa nhà Vi Thập Bát, Thiết Trụ nhận ra rằng nơi này lại ít sự thay đổi nhất.

Cẩn thận suy nghĩ chút cũng đúng, trước đó sân trước Vi gia mới xây không lâu, không có gì cần sửa lại cũng đúng.

Nghe thấy giọng nói của Thiết Trụ, Vi Thập Bát và Vi Lão Căn nhanh chóng ra tiếp đón, Vi Bình An cũng theo phía sau.

Lần này ba đời tổ tông nhà họ đến rất đầy đủ.

“Vi a gia, Vi thúc, Bình An! Dạo này mọi người có khoẻ không?”

Thiết Trụ nhanh chóng chào hỏi bọn họ, giọng nói hành động cũng rất tự nhiên. Tuy rằng một thời gian rồi không gặp mặt nhưng hắn ta cũng không có cảm giác xa lạ.

“Thiết Trụ, lần này chỉ ngươi đến thôi sao? Tảo Nhi tỷ và Đại Ngưu bọn họ không đến sao?” Vi Bình An bắt chuyện với hắn ta xong, tò mò nhìn sau lưng hắn ta.

“Gần đây gặp phải chút chuyện phiền phức, lại sắp ăn Tết, trong thôn khá bận nên lần này chỉ có ta đến đây thôi.”

Thiết Trụ ngượng ngùng nói: “Tuy nhiên mọi người cứ yên tâm, bọn họ đều đã đọc thư của Vi thúc rồi, cũng đã thảo luận qua, ta đã nhớ kĩ rồi, lát nữa sẽ nhắc lại không sót một chữ!”

Loading...